Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 413: Biến hóa của ngọc bội




Cho nên muốn khiến tu vị Đoạn Dung nhanh chóng tăng lên, chỉ sợ không thoát khỏi quan hệ tới mình.

Nhưng đến cùng phải thế nào mới có thể trợ giúp được Đoạn Dung, cái này khiến Dương Lỗi cảm thấy có chút đau đầu.

Chẳng qua hiện nay Dương Lỗi có thể cho Đoạn Dung chính là linh thạch, còn có trận pháp nữa, đẳng cấp bày trận thuật của mình hiện giờ đã tăng lên, có thể bố trí được Tụ Linh Trận, nếu như tăng thêm cực phẩm linh thạch làm căn cơ vậy thì tu vị Đoạn Dung sẽ mau chóng tăng lên, bất quá khối cực phẩm linh thạch này đến cùng có dùng hay không cũng khiến Dương Lỗi có chút xoắn xuýt đấy, dù sao cực phẩm linh thạch của mình cũng chỉ có một khối như vyaja mà thôi, còn lại chính là thượng phẩm linh thạch.

Xem xét hệ thống thử, xem có đan dược nào trợ giúp tiến giai không.

Nhìn kỹ phía cũng không phát hiện ra đan dược nào có thể khiến võ giả cảnh giới Vũ Thần tăng lên, nếu như có, mình ngược lại có thể luyện chế ra, nhưng không biết sao căn bản lại không có.

Như thế, vậy cũng chỉ có bố trí xuống Tụ Linh Trận rồi, nhớ tới mình cũng không có bố trí, bất quá vì Đoạn Dung tăng lên tu vị ngược lại cũng không có vấn đề gì, mình tu luyện cũng không cần những thứ này, bất quá để Tào Tư Nhã các nàng cũng cùng một chỗ liền tốt hơn nhiều.

Nghĩ nghĩ, Dương Lỗi quyết định an trí Đoạn Dung cùng Tào Tư Nhã các nàng cùng một chỗ, nếu vậy thì chúng nữ có thể cùng nhau tu luyện, hơn nữa Đoạn Dung còn có thể chỉ điểm các nàng, đây chính là một chuyện tốt, Dương Lỗi ngược lại rất hi vọng lúc mình hoàn thành nội dung nhiệm vụ trở lại, Tào Tư Nhã Hạ Trúc còn có Xuân Lan tam nữ tu vị đều có thể đột phá, tốt nhất có thể tiến vào cấp độ Võ Thánh.

Rất nhanh liền đi tới chỗ Đoạn Dung.

Đoạn Dung là chấp sự tông môn, tuy rằng tu vị bất quá chỉ là Võ Thánh Đại viên mãn, nhưng chỗ ở cũng coi như không tệ, vốn Dương Lỗi cho rằng tiến vào Võ Thánh chính là chân truyền đệ tử, lại không nghĩ rằng phải trở thành Vũ Thần mới là chân truyền đệ tử, mà hôm nay tu vị Đoạn Dung đã đạt tới cảnh giới Vũ Thần, thân phận địa vị tự nhiên cũng hơn trước rất nhiều.

- Đứng lại, người nào?

Dương Lỗi đi vào ngoài cửa, liền có một thị nữ ngăn cản.

- Ta là tới tìm đoạn chấp sự, làm phiền thông báo một tiếng, cứ nói là Dương Lỗi tới chơi.

Sau khi đi vào Huyền Cơ Môn, Dương Lỗi còn chưa từng tới chỗ của Đoạn Dung, cho nên thị nữ không biết, Dương Lỗi cũng không thèm để ý.

- Ngươi chính là Dương công tử?

Thị nữ kia hoảng sợ nói.

Dương Lỗi nghe vậy hơi sững sờ, nghĩ đến hẳn là trước khi mình đến Đoạn Dung đã thông báo rồi.

- Chính là ta!

- Công tử đi theo ta, tiểu thư đã chờ đợi công tử rất nhiều ngày rồi, công tử một mực không tới, gần đây tiểu thư cũng gầy hơn rất nhiều

Thị nữ kia vừa đi vừa nói.

Gầy rất nhiều? Nếu thật như vậy, vậy thì mình thật không đúng, sau khi đi vào Huyền Cơ Môn mình chưa từng đi gặp này, đây thật là lỗi của mình, bất quá trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, nhưng bất kể nói thế nào, đây cũng là mình sai, cũng không có lý do gì cả, đợi chút nữa cùng lằm thì nói xin lỗi a, mặc dù mình và nàng còn chưa chính thức định ra quan hệ, nhưng cũng không xê xích gì nhiều, đây là sự thật không thể thay đổi được.

- Tiểu thư, tiểu thư, ngươi xem ai đến này!

- Tiểu Hoàn sao, là ai đến thế?

Thanh âm Đoạn Dung từ trong sương phòng truyền tới.

- Tiểu thư ngươi mau ra đây, là Dương Lỗi công tử đến đấy.

Tiểu Hoàn lại nói.

- Tiểu Hoàn, ngươi nói cái gì Dương Lỗi đã đến?

Đoạn Dung nghe vậy thanh âm đề cao hơn rất nhiều, mang theo sợ hãi lẫn vui mừng:

- Ngươi đừng gạt ta đấy, bằng không ta sẽ đánh mông ngươi.

- Thật sự đấy... Tiểu Hoàn sao dám lừa gạt ngươi chứ!

- Dung tỷ, là ta.

Dương Lỗi lên tiếng hô.

- Dương Lỗi thật là ngươi?

Đoạn Dung nghe được thanh âm của Dương Lỗi liền mừng rỡ không thôi, bước nhanh ra:

- Ngươi thật không có lương tâm, sao đến giờ mới tìm ta?

Trông thấy Dương Lỗi trong lòng Đoạn Dung cực kỳ vui mừng, nhưng trên mặt lại lộ bộ dáng tức giận.

- Thực xin lỗi, ngươi biết đấy, ta gần đây giết một tên chân truyền đệ tử, bởi vì lo lắng đưa tới phiền toái cho ngươi cho nên mới không tới gặp ngươi!

Dương Lỗi nói kỳ thật cũng là tình hình thực tế, Đoạn Dung dù sao không giống với Tiểu Ngọc các nàng, có người che chở, sư phó Đoạn Dung đã sớm chết ở trong tay Ma Đạo, hôm nay có thể để nàng trở thành chấp sự tông môn, để nàng quản lý tuyển nhận đệ tử cũng đều là xem trên mặt mũi sư tôn nàng cả.

- Coi như ngươi vượt qua kiểm tra rồi.

Đoạn Dung thấy Dương Lỗi nói như vậy, biết rõ hắn kỳ thật cũng quan tâm đến mình, trong nội tâm thập phần vui mừng, dù sao hắn kỳ thật đã tiếp nhận mình rồi.

- Lần này tới, ta là muốn ngươi tới chỗ của ta.

Dương Lỗi nhìn nàng nói.

- Ngươi. . . Ngươi nói ta đến chỗ ngươi ở sao?

Đoạn Dung há to miệng, cơ hồ không tin vào tai mình nữa, cái này xem như ám chỉ sao

- Như vậy có nhanh quá không?

Dương Lỗi nghe vậy liền biết rõ nàng đã hiểu lầm, mình bây giờ còn chưa trưởng thành nữa, lại nói tiếp trong lòng của mình tuổi mặc dù đã gần ba mươi, nhưng trên thế giới này, mình chẳng qua mới mười bảy tuổi thôi, khoảng cách mười tám tuổi còn kém mấy tháng nữa.

- Ta không phải có ý kia, chuyện của chúng ta, chỉ sợ phải chờ đến khi tu vị ta đột phá Thông Huyền mới được.

- Nha. . .

Đoạn Dung nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong nội tâm lại có chút thất lạc:

- Vậy ý của ngươi là bảo ta đi qua tu luyện?

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Bên chỗ ta linh khí tốt hơn đây, hơn nữa ta định bố trí Tụ Linh Trận, nếu vậy sẽ rất có lợi cho việc tu luyện, hơn nữa ngươi ở chỗ ta, ta cũng không cần lo lắng cho an toàn của ngươi nữa, ta chuẩn bị bế quan một thời gian ngắn.

- Bế quan?

- Đúng vậy.

- Lúc nào?

Đoạn Dung hỏi.

- Hai ngày tới, ta cũng không biết sẽ cần bao lâu nữa, bất quá chắc có lẽ không quá dài.

Dương Lỗi khẽ cười nói.

Dương Lỗi và Đoạn Dung cùng nhau quay ại Điêu Linh Phong, trong tiểu viện của Dương Lỗi, lúc này tam nưqx Tào Tư Nhã Hạ Trúc, còn có Bạch Tố Trinh đang ở trong nội viện tu tập các loại chiêu thức võ học.

- Dung tỷ ngươi đã đến rồi.

- Ân, các ngươi đều không đi tìm ta.

Đoạn Dung liếc nhìn Dương Lỗi, có chỗ chỉ nói.

- Cái này không phải chúng ta không đi tìm ngươi, là thiếu gia không cho chúng ta đi ra ngoài, lo lắng Cẩu Tư Nhiên còn có Huyền gia kia trả thù.

Bạch Tố Trinh nghe xong liền vội vàng biện hộ cho Dương Lỗi.

- Đúng vậy a, đúng vậy a, chúng ta không phải cố ý không tới tìm ngươi đâu.

Xuân Lan cũng ở một bên phụ họa.

Dương Lỗi ngược lại không có ý tứ sờ lên cái mũi, nàng này vậy mà vẫn còn nắm lấy không buông.

- Tốt rồi, về sau đều ở cùng một chỗ, bất quá ta ngẫm lại, mọi người vẫn nên cùng tới chỗ Tiểu Ngọc đi, nơi này là chỗ ở của ta, ta lo lắng bọn hắn sẽ tìm tới nơi này.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, đúng là vẫn không yên tâm bao nhiêu, vì vậy nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.