Editor: Ochibi
Ánh mắt Thi Giai Nghi liếc đến ngoài cửa cung một thân ảnh sắc minh hoàng, nàng có thâm ý khác mà xen mồm: “Nghe nói trước kia Hoàng Hậu nương nương đều đến đây mỗi ngày, quan hệ với Đại hoàng tử rất tốt.”
“Chuyện này cũng làm bọn muội muội hâm mộ không thôi nha.” Một phi tử khác nói.
Thi Giai Nghi cười cười: “Cũng không phải vậy. Đại hoàng tử, ngài thích Hoàng Hậu nương nương, đúng không?”
Nàng biết Dạ Dục Cẩm sẽ không quanh co lòng vòng, như vậy hắn sẽ đơn giản nói ra.
“Thích!” Dạ Dục Cẩm quả nhiên trúng kế.
Thi Giai Nghi tiếp tục hỏi: “Đại hoàng tử thích nương nương bao nhiêu?”
“Là người Cẩm Nhi thích nhất!” Dạ Dục Cẩm trả lời.
Thi Giai Nghi cười, nàng bất động thanh sắc nhìn Từ Như Ý đối diện.
“Vậy Hoàng Hậu nương nương nhất định cũng thích Đại hoàng tử?”
Dạ Dục Cẩm vui vẻ: “Đó là đương nhiên!”
“Vậy tốt. Đại hoàng tử, ngài có thể nói cho chúng ta biết, loại thích của ngài với Hoàng Hậu nương nương là thế nào? Muốn nàng trở thành của riêng ngài sao?”
Những lời này, làm tất cả mọi người ở đây chấn động.
Đây chính là bôi nhọ đấy, sao có thể hoài nghi quan hệ giữa Đại hoàng tử và Hoàng Hậu nương nương không chính đáng chứ?
Nhưng mà, những phi tần cùng Thi Giai Nghi tới, đều hưng phấn không thôi. Dù sao lời này không phải các nàng hỏi ra, kết quả cuối cùng thế nào cũng không sao cả.
Thi Giai Nghi tính sẵn trong lòng. Nàng sở dĩ trực tiếp như vậy, một là muốn vặn ngã Từ Như Ý, bằng sắc đẹp và thủ đoạn của mình nhất định có thể lần nữa đạt được tâm Dạ Vô Thương.
Hai là nàng cho rằng hiện trạng hiện tại của mình đã là kết quả tệ nhất. Dạ Vô Thương không sủng nàng, chỉ ném cho cái danh, tựa như séc khống. Nhìn số tiền thì lớn, thật ra lại vô dụng!
Nàng tồn tại như vậy, không bằng mạo hiểm thử một lần, cùng lắm thì chính là chết!
Tất cả mọi người ngừng lại hô hấp, chờ mong Dạ Dục Cẩm trả lời.
Với chỉ số thông minh hắn, thật sự rất dễ đáp sai. Cho dù các nàng không nghĩ như vậy, cũng có thể nghe cùng Thi Giai Nghi.
Ai cũng không chú ý, Dạ Vô Thương đã đứng ở cửa.
Hắn cũng muốn nghe nhi tử mình trả lời. Nếu thật sự có tâm tư gì với nữ nhân của hắn……
Dạ Dục Cẩm thấy mọi người nhìn mình, có chút không biết làm sao.
Hắn đã bị lãng quên lâu, hiện tại bị nhiều người vây quanh thế này, tức khắc không có chủ ý.
“Như Ý tỷ tỷ……” Hắn nhìn về phía Từ Như Ý.
Từ Như Ý vươn tay, không do dự mà giữ chặt hắn.
Nàng có thể cự tuyệt hắn, bởi vậy đã nói lên giữa bọn họ không có gì cả.
Nhưng nàng không đành lòng. Những người này đang ép hắn.
Không ai rõ hơn nàng, thiếu niên này thật sự rất thích nàng.
Trí lực hiện tại của Dạ Dục Cẩm, đã có thể phán đoán ra các nàng không có ý tốt, biết đáp sai sẽ hại bọn hắn.
Hắn theo bản năng hướng về nàng xin giúp đỡ.
Từ Như Ý đột nhiên rất đau lòng cho hắn. Đau lòng thiếu niên này mười mấy năm không có người hỏi đến.
Nàng hơi mỉm cười, ôn hòa nói: “Cẩm Nhi, không sao cả. Nói cho các nàng, đệ thích bổn cung.”
“Ta thích nàng!” Dạ Dục Cẩm lập tức kiêu ngạo mà nói.
“Ha ha ha…… Các ngươi rốt cuộc cũng thừa nhận rồi!” Thi Giai Nghi đắc ý cực kỳ. “Thân là Hoàng Hậu, lại cùng hoàng tử tư hỗn, có hành vi thất đức, lý nên thoái vị!”
Dạ Vô Thương bước nhanh đi tới, lạnh giọng hỏi: “Để ngươi sao? Ngươi xứng sao?”
“Hoàng Thượng?” Những người khác cả kinh, nhanh quỳ xuống thỉnh an.
“Trừ Thi tài tử, tất cả đứng lên đi.” Dạ Vô Thương nhàn nhạt nói.
“Hoàng Thượng!” Thi Giai Nghi khí cực, đây là đánh mặt nàng trước mặt mọi người mà! “Thần thiếp không phục!”