Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 250: Thanh Long chi nộ




Nóng lòng sốt ruột chạy tới chiến trường, vừa nhìn thấy tình thế nguy cấp, làm ta tâm lạnh một hồi. Trên chiến trường Thanh Long thiết kỵ sao chỉ còn có 5 vạn? Ha vạn đang lao lực. Từ lúc khai chiến cho đến giờ chỉ có hơn một giờ đồng hồ, mà hai vạn người này đang bị quân đội tinh nhuệ Tạp Đặc gấp vài lần so với mình bao vây chung quanh.

Lại nhìn ra bên ngoài số Xà Vẫn quân đoàn còn thừa chia thành ba bộ phận, giống như một tam giác đều vậy, đang hình thành một tầng vây quanh. Nhìn cách bố trí binh lực của Tạp Đặc, bần đạo mới biết vì cái gì chúng ta lại thảm bại như vậy. Đây là một chút cũng không oan uổng a?

Không ngờ quân đội Tạp Đặc phối trí thành hai ma đạo đoàn.. Một đoàn là chính bản thân Phùng Tu Tư – Hắc Ám Ma đạo đoàn, nhân số khoảng 134 người. Bọn họ hiện tại đang đứng ở trên sườn núi xem cuộc chiến, không có động thủ, mà chung quanh bọn họ được bảo hộ bởi 2 vạn kỵ binh. Một Ma đạo đoàn khác là được tập hợp từ các loại nguyên tố pháp sư mà tạo thành Ma đạo đoàn, nhân số khoảng 150 người, trên người bọn họ được trang bị vô cùng hoa lệ, hiển nhiên là chịu sự khống chế của vương thất Tạp Đặc. Lần này chuyên trà trộn và trợ giúp ở trong Xà Vẫn quân đoàn và. Tên Tạp Đặc này thực *** có nhiều tiền a, ở trong hoàng cung cũng có ít nhất 50 danh pháp sư, số lượng pháp sư tại Tạp Đặc vương quốc nhiều gấp hai lần Đại Hán.

Hiện tại, mấy tên pháp sư này cũng đứng ở trên một sườn núi nhỏ, và cũng được bảo hộ bởi 2 vạn kỵ binh. Đang điên cuồng trút ma pháp sát thương diện tích lớn xuống các chiến sĩ Thanh Long quân đoàn, mỗi một pháp thuật đi qua, làm thương vong hơn một trăm ngàn người Thanh Long quân đoàn. ***, hiện tại đại đa số người Thanh Long quân đoàn bị thương vong đều là do bọn hắn tạo thành.

Cái cái tập đoàn khác có khoảng 5, 6 vạn kỵ binh, bọn họ tùy thời đánh chặn các chiến sĩ Thanh Long quân đoàn chạy trốn. Cho nên đó là một chi đội dự bị, tạm thời không có tham chiến. Nguồn truyện: Truyện FULL

Thanh Long thiết kỵ bị bao vây vào giữa, liền biểu hiện ra ý chí chiến đấu ương ngạnh, nhìn chằm chằm pháp thuật ở trên đầu, nhưng không một người đầu hàng, chỉ là liều mạng chém giết. Bần đạo thấy vậy liền dâng lên một nỗi cảm thương. Có đại quân như thế này, có gì là không địch được?

Tại tận cùng bên trong vòng vây, rốt cục ta cũng nhìn thấy được phụ thân đã lâu rồi không gặp. Hiện tại đứng cạnh Thiết Giáp Thú, không chút nhúc nhích, hồng quang và bạch quang ở trên người thay phiên lóe ra. Như là tranh thủ tranh quyền khống chế thân thể, may mắn là hắn vừa mới thu phục được Thiết Giáp Thú, có mấy lần khi Tạp Đặc tiếp cận hắn đều bị Thiết Giáp Thú phun lửa làm cho chạy trở về. Nhưng mà ta cũng nhìn thấy được, căn bản không thể so với cảnh tượng lúc si khí của nó cường thịnh thì phun ra hơn 30 thước thì quá khác nhau. Xem ra nỏ đã hết đà

Mấy việc này đều thông qua Lôi Đạt (ra đa) nên ta quan sát được, trước khi ta tiến vào chiến trường, cũng đã nắm giữ toàn bộ tình hình, nhanh chóng đưa ra quyết sách ứng đối. ***. Lần trước cứu ra Long Thanh Vân ở giữa vòng vây của 20 vạn quan quân, ít nhiều còn có chuẩn bị? Nhưng lần này ngược lại, trực tiếp tham chiến, cũng kịp nén giận cái mệnh khổ của ta, dù sao mệnh khổ của ta cũng không đi oán trách xã hội được. Đành phải phát tiết toàn bộ oán khí của mình đến trên người mấy tên Tạp Đặc ngu ngốc này. Lão tử muốn bảo mấy tên hỗn đản này xem bần đạo như thế nào giết ra từ trong vạn quân giết ra.

"Khắc Lý, Hắc Ám Ma đạo đoàn giao cho ngươi, nhất định không để cho bọn họ làm loạn" Ta ra phân phó đầu tiên.

"Thỉnh đại nhân yên tâm, bọn họ sẽ không có làm loạn" Khắc Lý cười tự tin, sau đó hóa thành một đạo lưu quang, biến mất.

"Thúc tổ, Tạp La, các ngươi dẫn một đội quân, tiến vào trong đó, cần phải cứu cha ta ra. Nhờ vả!" Ta đối bọn họ nhắc nhở nói.

"Vậy còn ngươi?" Thúc tổ hỏi lại.

"Hai nhóm ngu đần còn lại giao cho ta" Con ngươi bần đạo đỏ au, giận dữ hét lên: "Ta muốn cho bọn hắn biết cái gì gọi là "Thanh Long Chi Nộ"

Cũng không quản ánh mắt kinh ngạc của bọn họ. Đầu tiên ta hướng năm vạn kỵ binh tinh nhuệ Tạp Đặc phóng tới. Ta muốn lấy một địch vạn.

Vừa ngồi xuống, Cái Thứ cũng đã cảm nhận được lửa giận của ta, thân hình đột nhiên phóng lớn một chút, đương nhiên không phóng đến cực hạn, nhưng mà cũng cao hơn hai thước, khiến ta dễ dàng nhìn thấy bất luận kẻ địch nào.

Tại ngã rẽ trên đường, là nơi trải qua chiến đấu kịch liệt, bần đạo xuất ra bảo vật gia truyền của Tiên Nhã. Triệu hồi pháp bài, hiện tại thứ này không dùng thì đến bao giờ mới dùng a? Tích nhập một giọt máu tươi của ta, bần đạo cao giọng quát: "Lấy tên của ta, thiêu đốt nhiệt huyết, xuất ra hồn thiêng linh của ngươi, trào dâng lửa giận của ta, liệt viêm đốt cháy địch nhân của ta. Chu Tước"

Lập tức, pháp bài ở trong tay ta lóe ra hồng quang chói mắt, tại giữa không trung ngưng tụ thành ngọn lửa có hình dáng bất tử điểu, khi nó giang ra hai cánh thì có thể hơn trăm thước – Hỏa Phượng Hoàng. Khi Hỏa Phượng Hoàng xuất hiện tại trước mắt mọi người, làm cho mọi người bị vẻ xinh đẹp mà cường đại của nàng chấn kinh. Mọi người tại trước mặt nàng đều hiện lên vẻ tự ti yếu đuối. Song phương đang chém giết thấy nàng trong nháy mắt xuất hiện đều không tự chủ được - ngừng động thủ. Ngơ ngẩn nhìn thân ảnh quá đẹp của nàng, trong lòng thì lại không ngừng phán đoán, là dịch hay là bạn?

Ngay lập tức bọn họ nhận được đáp án. Theo ngón tay của bần đạo chỉ chỉ trỏ trỏ về hướng Nguyên tố Ma đạo đoàn của Tạp Đặc, nàng tức thì phát ra một tiếng be be đinh tai nhức óc, thẳng tắp hướng Ma đạo đoàn Tạp Đặc đang ở trên sườn núi bay tới. Hắc hắc. Vì cái gì mà ta hiện giờ mới gọi nàng về, bởi vì nàng từ nơi ta bay đi, đúng lúc bay trên quân đoàn Tạp Đặc đang vây khốn Thanh Long quân đoàn, Hỏa Phượng Hoàng một đường bay thẳng tới, chỉ là khi đi ngang trên đầu binh lính Tạp Đặc, lập tức cả đám binh lính ở phía dưới hóa thành tro tàn, một đống khoảng mấy chục ngàn thi thể cả người lẫn ngựa rơi rụng xuống, còn có mấy trăm người nằm dưới đất khóc lóc thảm thiết, tất cả bọ họ đều bị lửa đốt mà bị thương.

"Thanh Long vô địch" Vừa nhìn thấy tình hình này, đến ngốc tử cũng biết được viện quân của Thanh Long quân đoàn đã đến. Sĩ khí của các chiến sĩ đang bị vây đại chấn hẳn lên. Mà kỵ binh Tạp Đặc bị Hỏa Phượng Hoàng cường đại dọa cho ngã xuống, ít nhiều cũng có tâm lý sợ hãi. Cứ cái đà này phát triển xuống, trên đầu lại không có ma pháp uy hiếp, Thanh Long thiết kỵ mới vừa rồi còn ở thế hạ phong cuối cùng cũng tạm thời ổn định trận tuyến. Mà đích xác giải cứu bọn họ đi ra ngoài còn có 2000 Cuồng Long thiết kỵ của ta. Dưới sự dẫn dắt của thúc tổ cùng Tạp La. 2000 Cuồng Long thiết kỵ vừa hiện diện trên chiến trường, lập tức dẫn đến một trận xôn xao.

"Là Cuồng Long thiết kỵ, Ngũ công tử đã tới cứu chúng ta" Rất nhiều binh lính Thanh Long quân đoàn đều là lệ nóng doanh tròng hô lên những lời này. Không thể không nói, danh khí của Cuồng Long thiết kỵ quá mức lớn nha. Mặc dù chỉ có 2 ngàn người mà thôi. Nhưng lúc Địa Hành Long chạy như điên liền tạo ra thanh thế tuyệt đối không thua mấy vạn kỵ binh. Nếu dựa vào danh khí, mấy cái tên tinh nhuệ Tạp Đặc sẽ không tâm hoảng ý loạn như thế được, điểm đả kích nhất đối sĩ khí bọn họ chính là hai lão nhân thống lĩnh 2 ngàn người kia.

Kỵ binh Tạp Đặc được phái đi đánh chặn không thể nói không nhiều, ước chừng 5 ngàn người, cũng không ai là không tinh nhuệ cả, đều là chức nghiệp quân nhân, thân kinh bách chiến. Nhưng mà tại trước mặt bọn họ là phòng tuyến tựa như sắt thép. Không có một kỵ sĩ, binh lính hay quan quân của Tạp Đặc có thể tiến gần sát hai người. Đấu khí sắc bén của hai lão nhân kia phát ra hơn hai mươi thước làm cho cả người lẫn ngựa biến thành nát bấy. Năm ngàn người đánh chặn chỉ là trò cười mà thôi, bọn họ bị thế chẻ tre đột phá. Hai ngàn Địa Hành Long lại không một thương vong. Áo giáp trên người bọn họ rất cứng cỏi, thương của Tạp Đặc đâm vào đều không thể xuyên thấu được. Cái này thì còn đánh đấm gì nữa.

Sau khi tiến sát gần đến hai động kỵ binh khác nhau của Tạp Đặc, hai lão già đều không hẹn mà xuất ra tuyệt chiêu, Tạp La rống giận rít gào họa xuất là một đạo đấu khí sắc bén vô cùng cự đại, làm cho cả người lẫn ngựa của kỵ binh Tạp Đặc ở trong phạm vi năm mươi thước biến thành hai nửa, một nửa là thi thể, một nửa là máu tươi. Cảnh tượng này làm cho người khác kinh hoảng, Phùng Tu Tư sau khi nhìn thấy thì sắc mặt tái mét. "Nộ Chi Kiếm Thánh Tạp La", cơ hồ trong nháy mắt hắn nhận ra thân phận của Tạp La. Hắn tức khí? Chính mình hao hết thiên tân vạn khổ mới làm xong một Kiếm Thánh cấp thấp, không ngờ chui đâu a một lão già nữa. Cố gắng mười năm chỉ sợ là người mù đốt đèn, uống phí.

Nhưng mà, không chỉ một mình Tạp La xuất hiện mà thôi, lúc thúc tổ xuất hiện làm hắn hoàn toàn sụp đổ. Thần Long Thê Hoàng Liệt của thúc tổ phát động mạnh mẽ căn bản không giống như lúc trước phụ thân thi triển ra, hàng vạn hàng nghìn đạo kim sắc đấu khí nhận ùn ùn kéo đến hướng kỵ binh dày đặc của Tạp Đặc quét qua. Lập tức kỵ sĩ Tạp Đặc đứng mũi chịu sào biến thành thịt nát bay tứ tung, cả chiến trường bị tuyệt chiêu tạo thành một mảnh đất trống hình quạt. Hắn đứng ở đỉnh hình quạt, bán kính khoảng chừng 100 mét, góc độ tả hữu là 60 độ, trên phần đất trống là tay tay chân chân đã bị đứt lìa, ngay cả thi thể còn nguyên vẹn cũng không có, so với chiêu vừa rồi của Tạp La còn mạnh hơn nhiều. Rung động. Trong nhất thời toàn trường đều chấn kinh.

"Kiếm Thần" Phùng Tu Tư liền cắn đầu lưỡi thốt ra câu này: "Chết tiệt. Long gia còn cất giấu một Kiếm Thần" Hiển nhiên hắn không biết được lai lịch thực sự của thúc tổ ta nên cho rằng Long gia còn che dấu cao thủ. Bởi vì Thần Long Thê Hoàng Liệt Trảm là tuyệt chiêu trong mật kiếm, không truyền cho chi phụ.

Hai siêu cấp cao thủ đồng loạt bạo phát, hậu quả chính là kỵ sĩ vây công mất đi ý chí chiến đấu, tất cả đều muốn tránh xa ra hai lão già này, vì không có mệnh lệnh của Phùng Tu Tư nên bọn hắn không dám lui, bất quá, có thể trốn tránh được trước hai lão sát thần này sao. Cứ như thế, thúc tổ cùng bọn người Thanh Long thiết kỵ rất nhanh hợp cùng một chỗ, sau đó chính là phá vây,

Có Tạp La dẫn đầu mở đường, thúc tổ thì đi sau cùng. Hắn chiến đấu kịch liệt với thời gian không ngắn, nhưng mà trên người lại không nhiễm chút hạt bụi. Không vội không vàng ngăn cản kỵ mã ở phía sau, cả người hắn tản mát ra khí chất của một cao thủ cùng sát khí lạnh thấu xương. Làm cho mấy vạn đại quân Tạp Đặc không dám tiến lại gần đám người. Cứ như vậy để cho bọn họ tùy ý bỏ chạy.

Làm chủ chiến trường, có thể nói hai lão này là người nổi bậc nhất, nhưng là cùng so sánh với ba chiến trường khác, bọn họ vẫn là kém cỏi không ít. Trước tiên nói về Nguyên tố Ma đạo đoàn bị Hỏa Phượng Hoàng đánh bất ngờ, Đội trưởng là một vị Ma đạo sư. Cùng cấp bậc như hắn ở trong đoàn có thêm 11 người, Ma đạo sĩ hơn 10 người, số còn lại là Pháp sư cao cấp. Tổng cộng có 153 người. Một đoàn đội như vậy, có thể nói ở trên đại lục là một đoàn đội xa hoa. Nhưng mà, đội hình như thế chỉ có thể khi dễ binh lính bình thường mà thôi, nếu chống lại ma thú cửu cấp thượng vị như Hỏa Phượng Hoàng, căn bản không đủ.

"Mau mau xuất ra tất cả vật phẩm bảo hộ tốt" Đội trưởng Nguyên tố Ma đạo đoàn hô lên khàn cả giọng. Hơn nữa tự mình chấn vỡ bảo thạch trên ma trượng trước nhất, hắn phát động ma pháp bảo tối cường nhất, đồng thời trong lòng thầm mắng chửi đến vài đời tổ tông của Phùng Tu Tư. Dám nói cái gì gì bọn lão tử vừa động có thể làm cho Thanh Long thiết kỵ biến thành tro tàn. Ta kháo! Có thể chống lại Hỏa Phượng Hoàng sao, còn có "tùy tiện vừa động?", "hóa thành tro tàn" thật vô sĩ. Nhưng mà "thành tro" thì rất đúng là ứng trên người của chúng ta đây. *** Tổ tông Phùng Tu Tư nhà ngươi. Chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.