Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 127: Hung thủ(1)




"Ách,bé trai gọi là Nguyệt Minh Nhật,bé gái gọi Tần Minh Nguyệt."

"...Cái tên,ai đặt?"Nguyệt An Thần nhíu mày,này chắc chắn không thể là hắn.

"Ngạch là..."Thần Lâm toát mồ hôi.

"Là chị."Nguyệt An Tuyết trầm mặc một hồi,đưa tay đầu thú.

"....."Toàn trường an tĩnh như gà.

"Đúng vậy,là ngài ấy đặt."Thần Lâm run run nói.

"Ân,cái tên thật sự nghe rất hay đâu."Hoắc Tử Thiên híp mắt cười tủm tỉm.

"Ừ,rất hay."Kuchiki Byakuya cũng gật đầu tán thành,bọn hắn biết hai cái tên kia là từ đâu ra a.

Nhật cùng Nguyệt,hai cái tên khiến cho cả ba người bọn họ đều phải nhớ lại quá khứ đâu.

Hai cái tên chính là tên của phụ thân mất sớm cùng mẫu thân của hai chị em Nguyệt An Tuyết ở kiếp trước,hai vị phụ huynh vì đứa con của mình bất chấp gia tộc lẫn tính mạng mà bảo hộ.

Có lẽ,trong tương lại song song,Nguyệt An Tuyết chính là tưởng nhớ hai vị mà đặt tên cho cháu mình như thế đi,dù Nguyệt An Thần không còn kí ức kiếp trước nhưng cô lại có.

"Được rồi,tiểu Thần em đi bồi hai đứa nhỏ một lát đi,chị có chuyện riêng cần hỏi vị Thần đại thiếu gia này đây một số việc."

Nguyệt An Tuyết lúc này liền đuổi người,có một số chuyện không thể để cho An Thần biết,cô không muốn kiếp trước gây ảnh hưởng gì tới cho nó ở hiện tại.

"Tốt,vậy em đi tìm hai đứa nhỏ."Nguyệt An Thần cũng không cố chấp gì,thuận theo đứng lên rời khỏi phòng.

Khi cửa vừa đóng lại,bên trong phòng lập tức bị tạo ra bốn lớp kết giới rắn chắc bao quanh,đảm bảo không để An Thần và hai đứa nhỏ nghe được bất cứ điều gì sắp diễn ra trong căn phòng này.

Thần Lâm vừa thấy trận thế này,mồ hôi mẹ mồ hôi con đều toát ra tới.

Đây là xảy ra chuyện gì a,chẳng lẽ hắn lại để lộ cái gì sao?

"Thần đại thiếu gia,bây giờ ngươi có thể hay không nói hết những thứ "thật sự" biết ra đâu?"Hoắc Tử Thiên mỉm cười ngâm ngầm nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Thần Lâm.

"Ách,tôi đã nói hết những gì tôi biết a,tôi chỉ là nhân viên thấp kém thì làm sao biết hết chuyện ở cao tầng a!"Thần Lâm đầy vô tội nói,sau lưng đã một tảng lớn mồ hôi lạnh.

"Thần Lâm,ta không biết vì lí do gì ngươi không khai ra toàn bộ,nhưng ta biết ngươi dấu đi rất nhiều thứ.Tốt nhất vẫn là tự nói ra vẫn là bị bức nói ra đâu?"Nguyệt An Tuyết khẽ cong lên khoé miệng,giọng nói chính là không cho hắn đường lui nữa.

Những lời trên kia,sơ hở nhiều như vậy,ở đây toàn một đám sống trên trăm năm,hắn có thể qua mặt được An Thần chứ không qua mặt được đám đại lão ở đây nga~.

"Tôi không hiểu mọi người muốn cái gì a~."

"Một nhân viên quèn lại có đủ mặt mũi cho Mộc Cảnh đứng ra bảo hộ?"Kuchiki Byakuya lạnh nhạt nêu ra.

"Kia,tôi vì là nhân viên dưới trướng của ngài ấy,có lẽ ngài ấy thiện tâm nên cứu tôi."Thần Lâm trong lòng đều hoảng loạn thành một đoàn rồi.

"Nga,dị năng công nghệ đặc biệt như ngươi lại trở thành nhân viên nghiên cứu quèn dưới trướng Mộc Cảnh,ai tin?"Kuchiki Byakuya khoé môi khẽ cong lên đầy âm trầm.

"Còn có,nhân viên quèn lại có thể dùng được hai khoang đông lạnh đặc biệt kia,xem bọn ta là kẻ ngu sao,ân?"Hoắc Tử Thiên đi theo trào phúng.

"Tôi...tôi..."Thần Lâm không ngờ hắn lại lộ ra nhiều sơ hở tới vậy,hắn vẫn là quên mất mấy vị nhân tinh đáng sợ này không phải người thường a!

Nguyệt An Tuyết hoàn toàn không nói gì,im lặng nhìn thần sắc trên mặt Thần Lâm ngày càng tái đi.

"Thần Lâm,ngươi là nhân viên bình thường vậy từ đâu ngươi biết chuyện An Thần bị người thân cận đến mức hắn dỡ bỏ phòng bị mà ám sát.Nếu ta là người thuộc quản lý cao tầng,chuyện này chỉ có thể vây ở cao tầng biết không thể để lọt ra ngoài đi,ngươi là từ đâu biết được trong khi cả gia tộc ngươi lại bị tên họ Tần kia tàn sát toàn bộ?"Aizen Sousuke bắt đầu đặt câu hỏi.

"...Tôi,tôi là nghe được từ chỗ Mộc đại nhân."Thần Lâm cố gắng thả lỏng cơ thể nhất có thể,tránh bị phát hiện gì đó.

"Nga,chỉ là một nhân viên nghiên cứu bình thường,ngươi lại rất thân với Mộc Cảnh đâu?"

"....."Cái này hắn hết biết trả lời sao luôn rồi.

"Thần Lâm,rõ ràng ngươi thân phận không thấp đi,vì sao lại che giấu thân phận của mình đâu,vẫn là---ngươi có liên quan gì đó tới cái chết của An Thần hoặc là người ám sát?"Aizen boss đã hoàn toàn phân tích xong,cho ra câu hỏi chí mạng đối với Thần Lâm.

Thần Lâm đến lúc này hoàn toàn cúi đầu coi như cam chịu câu hỏi kia của Aizen Sousuke,hắn biết nếu lại càng che đậy lại càng nhanh chóng đem mấy vị đây sờ thấu và mất kiên nhẫn,lúc đó kẻ tai ương chỉ có thể là hắn.

"Thần Lâm,độ kiên nhẫn của ta là có giới hạn."Nguyệt An Tuyết lúc này mới bình tĩnh lên tiếng,trong giọng nói tràn ngập sự lạnh nhạt cùng ẩn ẩn tức giận.

Thần Lâm nhìn ra được Nguyệt An Tuyết hiện tại đã thật sự mất kiên nhẫn,hắn còn không nói ra thì tuyệt đối sẽ bị người dùng bạo lực bức ra đi.

"...Ta là nhân viên nghiên cứu,không sai,bất quá ta là tổ trưởng của tổ nghiên cứu và phát triển công nghệ trong căn cứ."Thần Lâm sau khi uống một ngụm trà bình tĩnh lại,cuối cùng vẫn là quyết định nói ra.

"Quả nhiên a,vậy thì lí do gì ngươi che dấu thân phận này?"Ichimaru Gin tò mò thấu đi lên hỏi.

"...Ta chính là dùng thân phận của mình đột nhập vào hệ thống để nhìn đoạn cameras ẩn bên trong phòng của Vương,tìm hung thủ."Thần Lâm khó nhọc nói.

"Và kẻ kia là người mà ngươi có thể vì bất chấp tất cả xoá rớt đoạn ghi hình kia?"Aizen Sousuke rất biết bắt được và suy luận rất tốt.

"....Đúng vậy."Thần Lâm lúc này đã nhìn ra sự đáng sợ thật sự của vị Aizen đội trưởng,trí tuệ cùng sự nhạy bén,suy luận cùng nhìn thấu nhân tâm quá cường hãn.

"Tuyệt đối không phải người Thần gia,đúng không.Bạn thân cũng không đủ cho ngươi dũng cảm làm ra việc đó,vẫn là nói---người yêu?"Lần này chính là Nguyệt An Tuyết lên tiếng.

Lúc này,cô đã sờ rõ lí do vì sao mà Tần Thiệu Phong lại nổi điên,tìm không ra chính xác kẻ sát hại mà đem toàn bộ người ở bên cạnh An Thần đêm đó giết toàn bộ,đó bởi vì đoạn video quan trọng có bị xoá và giả tạo một đoạn không ai chú ý tới,kẻ khác có vẻ khó nhưng với dị năng đặc biệt của Thần Lâm thì khác.

"Đáng tiếc,ngươi lại bỏ qua sự điên cuồng của Tần Thiệu Phong,cho nên việc giả tạo kia hoàn toàn vô tác dụng vì chẳng ai thèm đi điều tra độ chính xác của video mà ngược lại,bởi vì hắn chẳng quan tâm ai tới đều đem người giết sạch sẽ."

Hoắc Tử Thiên từ nhỏ đến lớn đều đấu với Tần Thiệu Phong,làm sao mà không nhìn thấu cái tính cách của điên cuồng của hắn chứ?!

"Ta không tin,ta sẽ không tin Vũ sẽ làm ra chuyện đó.Vũ chính là cánh tay đắc lực của Vương,hắn rất sùng bái Vương,tuyệt đối không phải là hắn,chắc chắn có kẻ hãm hại hắn!"Thần Lâm lúc này hoàn toàn không còn giữ nổi bình tĩnh nữa mà gào lên như kẻ điên,trong mắt chính là đâu đớn cùng tuyệt vọng.

"Ân,là 'hắn'mà không phải 'nàng'.Có ý tứ đâu."Shihouin Yoruichi híp mắt mèo,nhìn chằm chằm Thần Lâm.

"Thiên."Nguyệt An Tuyết lên tiếng,ý tứ gì Hoắc Tử Thiên liền hiểu ngay.

Hắn đứng dậy đi tới đối diện Thần Lâm lúc này đã bắt đầu chìm trong kí ức đau đớn khó quên kia,hai mắt của Hoắc Tử Thiên khi hoàn toàn đối diện với mắt của Thần Lâm liền chuyển sang màu lục,sáng rực.

Thần Lâm lúc này như bị ấn nút tạm dừng mà cứng đờ cứ thế đưa mắt nhìn vào cặp mắt màu xanh lục sáng quỷ dị của Hoắc Tử Thiên.

Trong phòng lúc này lâm vào yên tĩnh,không có bất kì ai lên tiếng mà chỉ chăm chú nhìn về phía Hoắc Tử Thiên cùng Thần Lâm.

Nguyệt An Tuyết chính là thong thả uống trà,mong áp xuống sự bạo loạn trong lòng lúc này.Cô sợ mình mà mất bình tĩnh mà đem cái thằng ngu kia diệt cái thì chẳng còn ai nô dịch sau này thì lỗ hơn lời.

Quanh co lòng vòng cả buổi trời,rốt cuộc lòi ra kẻ ám sát An Thần lại là người yêu của tên đó,không nổi điên đó đã là rất rất rất tự kìm chế rồi.

Qua ước chừng 15 phút,Hoắc Tử Thiên mới đem Thần Lâm ném qua một bên,bình tĩnh đi trở về chỗ ngồi bên cạnh Nguyệt An Tuyết mà cười ngâm ngâm.

"Thật là những đoạn kí ức thú vị lệnh người phải run rẩy vì thích thú đâu."

Thần Lâm lúc này mới định thần lại,sắc mặt xoát một cái trắng bệch.Kí ức của hắn vậy mà đã bị người xem cái thấu sạch sẽ rồi,không sợ hãi cùng kinh hoàng mới là lạ.

Còn chán ghét,hắn còn chưa có cái gan đi chán ghét vị Ảo thần cao cao tại thượng này,ngại chết một lần chưa đủ chắc.

Nguyệt An Tuyết bình tĩnh đưa qua cho cái kính vừa đổi từ cửa hàng,thứ này có thể đem kí ức mà người đeo muốn cho mọi người thấy trong đầu chiếu ra hình ảnh dạng 3D bên ngoài.

Tiếp theo,tất cả mọi người bao gồm Thần Lâm bắt đầu chứng kiến những đoạn kí ức trong đầu Thần Lâm mà Hoắc Tử Thiên nhìn được và đã qua cắt bỏ những thứ dư thừa,xem y như xem phim ở rạp vậy,cực kì rõ nét và âm thanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.