Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 8 – Chương 937: Thiên địa bị đến trễ




Edit: Tâm Tĩnh

Beta: Tiểu Tuyền

Mười hai canh giờ đã sớm qua. Sao sương trắng còn chưa tới, làm sao thiên địa chuyển đổi còn chưa bắt đầu….. Sao bọn họ vẫn còn ở lại trong bụng cá voi? Không cần Trường Thiên phải hạ lệnh, Đồ Tẫn đã khống chế cá voi nổi lên mặt nước, mở miệng rộng ra. Tất cả mọi người tiến lên mấy bước, nhìn về hướng rãnh biển.

Bầu trời khu vực biển Huyền Vũ độ kiếp vẫn trời u ám, xem màu sắc bầu trời đã đen tới mức sắp nhỏ ra nước rồi nhưng vẫn không có đánh lôi kiếp xuống.Như vậy Huyền Vũ đâu? Nàng ta lại đang chỗ nào?

Đồ Tẫn đột nhiên nói: “Huyền Vũ ẩn trong biển, độ kiếp còn chưa kết thúc!”

Còn không đợi mọi người tỉnh táo lại, Trường Thiên đã nhanh chóng hạ lệnh: “Quay đầu, nắm chắc thời gian này nhanh chóng hướng về khu nước cạn, chúng ta còn có hi vọng chạy thoát tìm đường sống.”

Mọi người nghe vậy, tinh thần đều phấnchấn, ngay cả cá voi đều phấn khởi mạnh mẽ tăng nhanh tốc độ di chuyển hơn rất nhiều. Bốn chuyện vui lớn của đời người gì, cũng là chó P! Cõi đời này còn có cái gì càng làm người vui sướng hơn tìm được đường sống trong cõi chết?

Hoàng Huyên như đang ở trong mộng, một lúc lâu mới lẩm bẩm nói: “Đây là có chuyện gì xảy ra, canh giờ đã đến nha, vì sao thiên địa chưa chuyển đổi?”

Ninh Tiểu Nhàn trầm ngâm nói: “Có lẽ chúng ta thay đổi màn thiên địa  thứ ba quá lớn, ngay cả cố ẩn sơn hà trận đều không thể tự tiến hành điều chỉnh? Sau khi thiên lôi tăng cường qua đi, Huyền Vũ cũng không dám khinh xuất đi chạm trán mũi nhọn. Hiện tại hơn phân nửa trốn xuống đáy biển chữa thương rồi, có thể thấy được thiên lôi thứ sáu mươi mốt mới vừa rồi tạo thành thương tổn rất lớn đối với nàng ta. Chúng ta còn không rõ ràng lắm, rốt cuộc nàng ta có chịu đựng qua tru thần lôi không? Nếu như thiên lôi thứ sáu mươi hai cũng chính là tru thần lôi đã bổ xong, như vậy thời gian còn thừa không nhiều lắm, chúng ta còn phải nắm chặt thời gian.”

Trường Thiên nói tiếp nói: “Đúng vậy, Cố ẩn Sơn Hà trận không thể mạnh mẽ cưỡng chế bỏ dở màn thiên địa thứ ba, chỉ có thể mặc cho nó tiếp tục phát triển. Trước đây chúng ta đạt được đủ loại quy tắc về Cố ẩn Sơn Hà trận chưa chắc không thể đánh vỡ. Chẳng qua người tu tiên ở chỗ này biến thành người phàm, sức mạnh vô cùng yếu ớt, không tạo thành ảnh hưởng đối với đại cục!” Hắn nhìn một chút Ninh Tiểu Nhàn, trong mắt có khen ngợi: “Chỉ có nàng a, thông qua tay Già Tì La, từ trên căn bản thay đổi độ kiếp chuyện lớn của bản thân Huyền Vũ, Cố ẩn Sơn Hà trận cũng đã không thể kiên trì quy tắc mười hai canh giờ một vòng đổi lại!”

Ninh Tiểu Nhàn ấp úng nói: “Quy tắc bị đánh phá, có mang đến hậu quả gì?”

Trường Thiên lắc đầu: “Rất khó nói. Ở Nam Chiêm Bộ Châu đánh vỡ quy tắc thiên đạo, sẽ bị thiên đạo trừng phạt, ví dụ như man tộc. Nếu nơi này thiên địa tự thành hẳn cũng giống nhau. Khả năng lớn nhất có thể liên lụy thời gian màn thiên địa tiếp theo bị rút ngắn, bù thời gian màn thiên địa thứ ba mất đi. Nói cách khác, nếu như chúng ta trải qua màn thiên địa thứ tư mà nói…, thời gian muốn ngắn hơn mười hai canh giờ.” Hắn nhìn mọi người vẻ mặt hoảng sợ, lại nói tiếp: “Dĩ nhiên, đây chỉ do cá nhân ta suy đoán.”

Công Tôn Triển cười khổ nói: “Thần Quân đại nhân suy đoán, dù không trúng cũng không xa rồi. Chỉ mong ông trời phù hộ, Đại Ô Quy kia đừng sớm nổi lên tìm sét đánh!”

Trường Thiên thản nhiên nói: “Ông trời nơi này cũng sẽ không phù hộ bất kỳ người ngoài nào. Còn có…..”

“Màn thiên địa thứ ba bị làm trễ rất nhiều thời gian, một lát nữa sau khi Huyền Vũ Độ kiếp xong, chắc chắn sẽ trực tiếp tiến vào màn thiên địa tiếp theo, sẽ không như trước đây cho mọi người thời gian lưu lại tìm kiếm phù vật. Cho nên, một lát mọi người tay chân nhất định phải nhanh hơn chút nữa.”

Hắn nói có lý, mọi người đều gật đầu, chỉ có Ninh Tiểu Nhàn luôn nghĩ câu nói vừa rồi: Tại sao Trường Thiên phải nói”Người ngoài ” đây? Còn có, một góc bị xé rách trên di thư Công Tôn Sổ kia, rốt cuộc viết cái gì? Bản chất Cố ẩn Sơn Hà trận là cái gì? Rốt cuộc một góc đó là vô ý mất đi, hay bị xé xuống? Nàng chưa bao giờ tin trên đời sẽ có nhiều sự trùng hợp như vậy.

Khi lo lắng chờ đợi, mỗi một giây đều dài như một năm. May mà thời gian dài dòng buồn chán chung quy sẽ đi qua.Trong yên lặng, giọng Đồ Tẫn vang lên, ở trong tai mọi người giống như thiên âm: “Đến rồi.”

Cá voi há mồm, mọi người thăm dò ra nhìn ra ngoài. Vùng biển gần đó màu lam nhạt, chính là màu sắc xinh đẹp khu nước cạn mới có. Hơn nữa từ góc độ của họ nhìn sang còn có thể trông thấy bóng dáng thôn Hi Thị quen thuộctrên bờ.

Bọn họ rốt cục chạy tới trước lúc Huyền Vũ nghênh chiến một cái thiên lôi cuối cùng! Mọi người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm nhưng ngay sau đó Hoàng Huyên lại hoảng sợ hô: “Mau nhìn!” Mọi người cúi đầu nhìn, tất cả lấy làm kinh hãi.

Vốn đáy biển trong suốt giờ bùn cát cuồn cuộn, che chắn toàn bộ tầm nhìn. Trong đó có vô số hình bóng chớp động, đảo loạn khiến nước đục không phải người khác mà chính là hải tộc bốn phương tám hướng chạy tới! Nhiều loại cá lớn, tôm cua, thậm chí có rất nhiều sinh vật cổ quái ngay cả Ninh Tiểu Nhàn người từ nhỏ lớn lên ở bờ biển cũng không gọi ra tên. Lúc này đều tụ tập dưới đáy biển, điên cuồng bơi, nhảy lên, chen chúc xô đẩy, phảng phất bọn họ đuổi theo không phải là bùn đất, mà là thiên tài địa bảo.

Trường Thiên chỉ nhìn hai mắt liền nói: “Bọn họ đuổi theo chính là máu Huyền Vũ! Các ngươi đứng ở chỗ này nhìn, mảnh vỡ pháp khí cũng sẽ không tự động đưa tới cửa.”

Mạng nhỏ của mình cần gấp nhất, ba người khác không cần hắn thúc dục đã nhanh chóng nhảy vào đáy biển.Bắt đầu từ bây giờ, chỉ có thể dựa vào chính mình rồi. Người nào tìm ra mảnh vỡ trước, người đó lấy được giấy thông hành ra khỏi trận pháp trước.Rốt cục đi tới một bước này rồi, Ninh Tiểu Nhàn thấp giọng nói: “Chúng ta trở về thôi.”Trường Thiên gật đầu, nắm cả hông của nàng sải bước ra khỏi miệng cá voi.

Huyền Vũ ở chỗ này bị đánh trúng thiên lôi thứ sáu mươi phiên bản tăng cường, sau khi bị thương máu tươi chảy vào trong nước biển. Nàng ta là con cưng của thiên địa, dị chủng của Hồng Hoang, lại tu luyện tới độ kiếp kỳ đại viên mãn, máu thịt đối với mấy hải tộc bình thường này mà nói, đó chính là thịt Đường Tăng, bất tử đan. Chỉ cần nếm một ngụm, dù đã bị nước biển pha loãng vô số lần vẫn có thể thoát thai hoán cốt, có thể biến thành yêu vật! Là đần độn khốn khổ làm ở thức ăn trong tự nhiên, hay từ nay về sau nhảy ra con đường rộng rãi chứng thực, lựa chọn vấn đền này, tất cả bản năng sinh vật đều biết làm sao chọn.

Vấn đề ở chỗ, sau khi bị mấy thứ kia quấy đục nước, phạm vi nhìn dưới nước cực kém, người phàm chỉ dựa vào mắt thường rất khó thăm dò vị trí mảnh vỡ của pháp khí. Công Tôn Triển ở dưới đáy biển lục lọi một lát, không thu hoạch được gì, trong lòng càng loạn, dưỡng khí lại không đủ rồi, bất đắc dĩ chỉ có thể nổi lên lấy hơi một lần.

Kết quả lúc hắn lặn xuống lần nữa, lại thấy hai con tôm hùm to cỡ nửa người đang tranh đoạt một món đồ hình khối như lưu ly. Những sinh vật này trời sinh có bản năng xu lợi* (hướng về lợi ích), tuyệt đối sẽ không vào lúc quan trọng trước mắt tranh đoạt thứ vô dụng. Cho nên Công Tôn Triển bơi tới gần nhìn kỹ, quả nhiên phát hiện trên khối lưu ly kia tản mát ra linh khí như có như không, quả thực dù yếu ớt nhưng lại là điểm riêng biệt chỉcó pháp khí mới có.

Thật sự có được toàn bộ không uổng phí công sức. Hắn không chút do dự cắn nát ngón trỏ của mình, sau đó cũng gia nhập trận chiến tranh đoạt. Việc này có nguy hiểm rất lớn, bởi vì người đang trong nước còn lâu mới linh hoạt bằng những tướng quân giáp xác này. Chỉ có điều hắn bỏ ra một cái giá lớn – xương cánh tay trái bị tôm hùm đang phẫn nỗ bẻ gãy để chạm đến khối lưu ly kia.Trước khi cái càng lớn của một con tôm hùm khác nện xuống, hắn biến mất tại chỗ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.