Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục

Quyển 6 – Chương 399: Khách từ phương xa tới




Edit: Thu Hằng
Beta: Tiểu Tuyền

Cho nên mặc dù chưa có hình thành linh thức nhưng Răng Nanh vẫn cảm thấy nguy cơ.

Qua một khắc đồng hồ sau, việc cắn nuốt mới hoàn thành. Nàng đem Răng Nanh cầm trong tay, tâm ý vừa động Răng Nanh lập tức biến thành bộ dáng của Yêu Sọ. Nàng chém thử lên cột đá, trên trụ lập tức xuất hiện một vết cắt thật sâu, mặt cắt còn có dấu vết đã bị đốt. Trường Thiên cùng nàng đều cảm thấy hài lòng, điều này nói rõ Răng Nanh đã kế thừa đặc tính của Yêu Sọ. Như vậy tiếp sau đây chính là lựa chọn cho Yêu Sọ máu huyết thích hợp.

Nơi này là địa phương nào? Là Thần Ma Ngục, hiện tại nhốt trên hai trăm loại yêu quái, trong đó lựa chọn ra loại thuộc tính thiên phú thích hợp là chuyện quá dễ dàng. Kết quả nàng đảo tròn mắt, đem chủ ý đánh tới yêu quái mạnh nhất – Trường Thiên.

“Thuộc tính thiên phú của chàng là gì?” Nàng mang vẻ mặt xấu xa cười hỏi.

Nha đầu này, lại dám đem bàn tính đánh trên đầu hắn “Làm cho nàng thất vọng rồi, năng lực thiên phú của ta chỉ có hai loại, cự mãng lực cùng sinh trưởng lực” Hắn lười biếng nói “Cái trước để gia tăng lực lượng thân thể, tác dụng của cái sau ở núi non Ba Xà nàng đã được thể nghiệm rồi”

“A? Thiên phú của chàng sao một chút cũng không giống kiểu trâu bò vậy?” Nàng quả nhiên vô cùng thất vọng.

“Nha đầu ngốc, nếu nói rõ ràng ra thì thực lực của ta vốn vô cùng mạnh, chỉ dùng một chút thiên phú cơ hồ là không có địch thủ. Nàng cho Răng Nanh hấp thu dạng đặc tính gì, mấu chốt là để cho nàng phối hợp sử dụng” Hắn nhân cơ hội chỉ đạo nàng “Trong chiến đầu biến đổi nhanh chóng, nếu vận dụng biện pháp thích đáng, dĩ nhiên có thể gây thương tổn lớn nhất cho kẻ địch” vừa dứt lời trong tay hắn xuất hiện bình lưu ly nhỏ, bên trong là vài giọt máu màu vàng của mình “Cầm lấy đi, bản thân mình phải nghĩ ra cách dùng”

Hiện nay, nàng đang đi tới đi lui trước đại lao, tù phạm nhìn ánh mắt của vị nữ ngục trưởng trước mặt, không biết tại sao trong lòng lại run rẩy không ngừng.

Ban ngày chiến đấu quá kịch liệt, nàng lại cùng khói đen giết chóc trong thức hải hồi lâu, quả thật có chút mệt mỏi, lập tức rời đi lấy nước tắm rửa. Sau đó ngã đầu ngủ. Cảm giác ngủ rất ngon, giấc mộng ngọt ngào, cho đến ba bốn canh giờ sau Thất Tử trở về mới đưa nàng từ trong mộng đẹp tỉnh lại.

Thất Tử rất căm tức. Chỗ ở Ẩn Lưu quá mức rộng lớn. Thanh Loan mới bay đến một phần ba lộ trình, Mất Hồn dẫn dược lực biến mất, nàng trực tiếp ngất đi, là Thất Tử chở nàng đi nốt đoạn đường còn lại. Vậy mà đông đảo cầm yêu thủ hạ của nàng nhìn hắn với ánh mắt như phòng sói, nhận lấy Thanh Loan, mặc dù không lên tiếng đuổi hắn đi, nhưng cũng không ôn tồn với hắn “Nếu không phải nể mặt chủ tử của các nàng ta đã sớm một quyền đập bẹp tất cả rồi” Hắn nói ầm ầm.

Nàng che miệng cười. Khí chất trẻ con này là bẩm sinh, Thất tử chỉ sợ khi thành đại yêu quái rồi, tính khí lưu manh trên người cũng không giảm nửa phân. Cộng thêm khổ người hắn vạm cỡ, từ Đại Bằng, Đông Thanh Hải, Cự Thứu ra, đa số cầm yêu am hiểu pháp thuật không phải là vật lộn, nên huyết khí dũng mãnh trên người Thất Tử quả làm cho người ta sợ. Thủ hạ của Thanh Loan chính là cầm yêu, chỉ sợ đã nghĩ rằng Thất Tử đối với thủ lĩnh của mình không có ý tốt, nên khách khí với hắn mới là lạ.

Ninh Tiểu Nhàn cố ý đưa tay vò rối lông trên cổ Thất tử, đón nhận ánh mắt oán hận của hắn “Thanh Loan hôn mê phải chừng mấy ngày nữa mới tỉnh, chẳng lẽ mỗi lần ngươi đi thăm lại phải đấu khí với bọn họ? Thanh Loan dù có thích ngươi đi nữa, nhưng cũng không thể bỏ qua lời nói của đám khuê mật, sớm muộn gì nàng cũng dao động”

Tức giận của Thất tử tiêu tán, bắt đầu lo lắng hỏi “Còn có thể như vậy sao?”

“Thanh Loan ở nơi này cũng gần ngàn năm, yêu quái theo đuổi nàng đếm không hết, sao không thấy nàng động tâm?” nàng phải nói tiểu tử này một chút “Vấn đề này, ngươi có từng nghĩ qua chưa?”

Hắn lắc đầu, ngơ ngác thật lâu giật mình nói “Chưa từng” rồi vội vàng hướng Trường Thiên truyền âm cầu cứu “Trường Thiên đại nhân, mau mau chỉ giáo cho ta”

Trường Thiên tức giận nói “Ta nào biết” lòng nữ nhân như kim đáy bể, đến hắn còn mò không thấu. Nếu không Ninh Tiểu Nhàn đã sớm bị hắn bắt tới, còn có thể chờ tới bây giờ sao?

Nàng mím môi cười. Những nam nhân này làm sao có thể biết, có một loại tình yêu có thể nảy nở từ trong sự đồng tình, thương cảm.

Nàng từ trong ngực móc ra mấy bình Ngưng hương lộ “Lần sau thời điểm đi qua đó, đoán chừng ngươi còn qua đó nhiều, ngươi đem mấy bình Ngưng hương lộ này làm lễ vật đưa cho người ta”. Ngưng hương lộ không chỉ có mùi thơm, còn có thể tăng nhanh tốc độ tu hành, đối với bất kỳ nữ yêu nào mà nói đều là vật không thể kháng cự. Nếu Thất tử dùng nó để thu mua lòng người thì không gì tốt hơn nữa. “Miệng ngọt một chút, gọi thêm mấy tiếng tỷ tỷ. Tầng thứ năm còn lưu lại mấy hộp điểm tâm từ sáng, ngươi cũng cầm qua lấy lòng các nàng đi”

Thất tử nghiêm mặt nhận lấy, ngập ngừng hai tiếng mới cười hì hì nói “Nữ chủ nhân, ngài thật là một người tốt”

“Hôm nay ngươi mới biết sao? Hiện tại ta muốn tu luyện, không có chuyện gì đừng tới làm phiền” dứt lời nàng chụp hắn ném ra ngoài.

Đêm hôm đó, nàng tựa trong ngực Trường Thiên cười ha ha không ngừng. Hắn bất đắc dĩ nói “Nàng lại còn thay người ta kéo tơ hồng”

“Chàng không cảm thấy đội ngũ của chúng ta, phàm nhân quá nhiều, người tinh thông thuật pháp quá ít sao? Ta, Đồ Tẫn và Thất tử, đều tinh thông vật lộn, lại không xuất ra được thuật pháp gì hay” nàng chọc chọc vào ngực hắn “Hôm nay Thanh Loan xuất ra thiên hỏa, uy lực mười phần, nếu có nàng bổ sung lực lượng, đội hình của chúng ta sẽ mạnh hơn. Rồi lại nói, khó có được khi Thất tử yêu thích một nữ nhân, sao lại không tác hợp?”

Hắn ngắt mũi nàng “Nàng a, chính là nhiều chuyện” nhưng giọng điệu lại tràn đầy sủng nịch.

Nàng vốn tưởng rằng, trước trận tỉ võ năm ngày này, sẽ được nghỉ vài ngày, nào biết ông trời chính là không nhìn được nàng rảnh rỗi.

Sáng sớm hôm sau, lãnh địa của nàng nghênh đón một vị khách không mời mà đến. Nói chính xác thì núi Ba Xà quá mức rộng lớn, diện tích phải bằng mấy châu lớn, Ẩn Lưu phải thiết lập phân cấp cơ cấu. Khu vực yêu chúng ở rất rộng lớn, theo phủ Phụng Thiên điều tra thì có hơn bốn mươi vạn yêu chúng, mỗi yêu quái lại có một lãnh địa riêng, yêu quái càng cường đại thì lãnh địa càng rộng lớn để ở, đây là lệ cũ của Ẩn Lưu.

Từ lần trước bị Hỏa Sư tử phá vỡ kết giới xông vào, nàng đã có được bài học, hiện tại đã đặt kết giới được Trường Thiên chỉ dạy, là kết giới cố định rất tốt có tên “Kết giới Lâm Mộc”, chỉ cần ngoại địch xuất thủ kết giới sẽ điều khiển tất cả cây cối trên lãnh địa của nàng ra chắn, cho dù là Lang Gia tự mình xuất thủ, ngay một lát cũng không cách nào loại bỏ nhiều cây đại thụ như vậy.

Lúc này người khách tới cũng rất lễ phép, sau khi kết giới lộ ra, chẳng qua là nhẹ ngàng gõ vào cây đại thụ gần đó, lễ phép báo cho chủ nhân nơi này có khách tới.

Người tới là một lão nhân mặc trang phục đen, râu tóc bạc trắng như tuyết, mỗi sợi đều được xử lý chỉnh tề, chòm râu quanh miệng được chỉnh lại hợp lý, lộ ra đôi môi có thần sắc hồng nhuận. Chỉ nhìn khí sắc này thôi, thật sự làm cho người ta liên tưởng tới Thái Thượng Lão Quân.

Lão đang tò mò gõ vào kết giới đại thụ, lúc Ninh Tiểu Nhàn đi ra, nhìn thấy một màn này khóe miệng không khỏi nở nụ cười. Có thể ở phía Tây đại lục gặp được người quen, duyên phận này cũng thật không mỏng.

Vị lão nhân này chính là đan sư đại thừa kỳ Từ Lộng U. Lần trước Ninh Tiểu Nhàn gặp lão tại nghi thức đại điển của Quảng Thành Cung. Mới có mấy tháng không thấy, trong khoảng thời gian này cũng có nhiều chuyện xảy ra, lần này gặp lại có cảm giác hoàn toàn khác.

Từ Lộng U lại không có cảm giác như thế, đại khác cuộc đời hắn trải qua quá phong phú, nhìn thấy nàng từ trong kết giới đi ra, ánh mắt sáng lên “Ninh tiểu hữu, đã lâu không gặp! Kết giới này thật tốt, mau mở ra để ta đi vào nghiên cứu một chút”

“Ngài trừ luyện đan, còn thích nghiên cứu kết giới, trận pháp sao?” Nàng cười cười, phất tay một cái để lão vào kết giới.

Mắt kết giới Lâm Mộc đặt ở gốc sồi trước phòng nàng. Thừa dịp Từ Lộng U tiến vào, nàng vào phòng chuẩn bị trà, lại đem điểm tâm nàng mới làm ra chiêu đãi lão. Mấy ngày này tu vi của nàng đã giống như bình nước đầy, chỉ cần thêm một giọt nữa sẽ tràn ra cho nên đang tạm thời không hấp thu thần lực trong Hóa Yêu tuyền nữa, chẳng qua mỗi ngày phải tập luyện thần thông, nên phải tiết kiệm được rất nhiều thời gian để làm đồ ăn.

Từ Lộng U cũng không làm bộ, cầm một miếng điểm tâm nhét vào trong miệng, lớn tiếng khen “Ăn ngon, Ẩn Lưu thiên tài địa bảo khắp nơi đều có, duy chỉ có thức ăn thì thật không ra hình dạng gì. Nhìn không ra nhóc con ngươi có tay nghề như vậy”

Nàng chỉ cười không nói, chờ Từ Lộng U uống ngụm trà lớn mới mở miệng nói “Chúc mừng Từ tiền bối, tu vi lại tăng tiến nhanh” Lần trước khi gặp Từ Lộng U, tuy lão mang dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhưng vẫn còn chút hương vị của tiền bối cao nhân. Lúc này gặp lại, khí thế cả người trở nên thân cận hơn, cảm thụ như gió xuân. Nàng biết Từ Lộng U cả đời say mê đan đạo, đối với tu luyện cũng không theo đuổi gì, vì vậy vẫn tu luyện theo hướng tự nhiên hài hòa. Thế nhưng khí thế hiện tại của lão hoàn toàn thay đổi, thấy rõ đạo tâm của lão càng thêm sáng rõ.

Nghe lời này, Từ Lộng U lập tức ngưng động tác, kinh ngạc nhìn về phía Ninh Tiểu Nhàn “Ngươi có thể nhìn ra được? ha ha, mấy tháng không thấy, tiểu cô nương ngươi dường như cũng thay đổi không ít”. Ở Quảng Thành Cung, ở giữa lông mày cô nương trước mặt còn có chút ngây thơ, phảng phất như dòng suối trông thấy đáy, hiện tại con ngươi vẫn linh động như cũ, nhưng lại trở nên tự tin, trấn tĩnh, mơ hồ còn lộ ra mùi vị thị huyết. Lão nhìn thấy loại khí chất này ở nhiều Đại yêu hoặc thượng tiên, xem ra tiểu cô nương này cũng trải qua chuyện nhuốm màu, cũng là người ăn mặn.

Nàng bưng trà lên, uống một hớp “Từ tiền bối lần này tới, có gì chỉ giáo?”

Hai chữ chỉ giáo, có một loại ý khiêu khích, nhưng từ trong miệng nàng nói ra lại làm cho người ta cảm thấy thành khẩn. Từ Lộng U có thể cảm nhận được thiện ý của nàng, nghe vậy để chén trà xuống, vẻ mặt nghiêm túc, hướng nàng khom người xuống “Từ mỗ không ngờ ở nơi này gặp cô nương. Chỉ với chuyện giải dược ôn dịch, Ninh tiểu hữu đã có đại ân với khắp thiên hạ, Từ mỗ bái phục!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.