Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 53: 53: Thiên Biến Vạn Hóa




Xem ra ta đã hiểu cảm giác bị kẻ khó ưa thích chọc gậy bánh xe rồi dù sao cũng là huynh đệ ở trong Vương thành với nhau không nên giới hạn số lượng người làm mặc dù đi đông người thì e là không nên chi bằng mội gia tộc đại diện cử đi vài người tham gia là được rồi .
Quang Đại bất mãn nhưng kết quả vẫn sẽ được đi tới đó 1 chuyến .
- Cứ cho là ngươi giỏi đi nhưng rừng Sinh Tử đó ngươi tính đi vào kiểu gì ???
- Khấu đầu lạy ta 3 cái ta lập tức nói cho ngươi biết .
- Ngươi
Mạnh thiếu cười rồi bước ra ngăn cả 2 lại .
- Được rồi , hẹn ngày mai giờ Ngọ ngày mai gặp lại mọi người ở trước cổng thành nhé !!!
- Được !!!
Tên kia vẫn cau mày tức giận nhưng cố nhẫn nhịn để ngày mai khi ra khỏi thành sẽ trả hết ân oán .
- Cứ đợi đấy ra khỏi thành ta sẽ gi3t chết tên khốn nhà ngươi thù này ta sẽ trả lại gấp vạn lần .
- Ta đợi ngươi !!!
Trở về phòng Thiên Vũ bắt đầu quá trình tu đan để chuẩn bị cho ngày mai toàn bộ những thứ cần thiết đều đã có đầy đủ cho chuyến đi.

Sau 1 canh giờ tu đan dường như mọi thứ rất suôn sẻ nào ngờ 1 giọng nói vang lên .
- Ngươi an nhàm thật đấy rảnh rỗi tới mức làm ra mấy cái viên kẹo này sao muốn thì ta cho ngươi vài lọ ???
- Ngươi nói thì dễ cho lắm không bằng ấy mà quan trọng hơn thứ để luyện ra nó 1 mảnh đang ở trong tay ông ta nhưng cần có lòng tin của ông ta thì mới lấy được ngươi chờ thêm 1 thời gian nữa đi .
Đinh Mộng Điệp ngước nhẹ 1 ngón tay đã kéo Thiên Vũ rồi nhắc nhớ .
- Hạn cho ngươi 1 năm phải lấy được thứ đó bằng không lấy xác của ngươi luyện đan .
- Siết !!!!

- Đ....được t....ta....!ta hứa !!!
- Bịch !!!
- Khụ khụ !!!
Nói xong liền biến mất Thiên Vũ có chút lo lắng vì thời gian 1 năm là quá ngắn .
- Ngươi giao hẹn 1 năm với ta nhưng 1 năm e là không đủ đâu nên có thể tăng thêm thời gian cho ta được không ???
-.......
- Haiz , quả nhiên là không được đành cố gắng hết sức có thể vậy .
Thiên Vũ an ủi bản thân .
- Rầm !!!!
- Thiên Vũ sư phụ gọi đệ qua nói chuyện gì đó ở bên thư phòng kìa !!!
- Đệ qua ngay .
Thiên Vũ đi cùng với Chu Phúc tới gặp sư phụ tại thư phòng .
- Sư phụ đệ ấy đến rồi .
- Ngồi đi .
- Vâng !!!
- Nghe Chu Phúc nói con muốn đi đến rừng Sinh Tử vào ngày mai sao ? Chẳng phải ngày mai chúng ta sẽ đi vào đó sao con lại đi cùng với cái đám đó làm gì toàn mấy tên chả ra gì ???
Hàn Đức hỏi .
- Không hẳn đâu mà đơn giản muốn xác định xem có tất cả bao nhiêu người đi thuộc gia tộc nào để dễ ứng phó thôi hơn nữa cũng có vài tên thuộc đám người cứ ỷ vào có chút thực lực chứ thực chất cũng chỉ là cái thùng rỗng kêu ta mà thôi .
- Đệ nói dễ nghe quá , năm đó ta vào được đây gặp cũng không ít mấy tên quái vật đâu còn đệ ấy so với bọn chúng còn quá yếu đấy trừ phi đệ có đủ thực lực từ Thất Tinh trở lên mới có cơ hội đấu với tên tiểu tử đó cũng rất thông minh trong mọi hoàn cảnh xảy ra .
Thiên Vũ nhíu mày hỏi .
- Rồi sao huynh không nhận hắn làm huynh đệ luôn đi đệ quá khổ tâm mà đi tới đây gặp huynh và tỷ ấy nào ngờ lại nói đệ như thế có biết đệ bị tổn thương lắm không ???
- Bớt diễn kịch dùm ta đi Thiên Vũ kinh tởm đến phát ói mất .
- Sao thế ??? Mọi người hóa ra là ở đây hết à ???
Tống Mai cùng với Mẫn Tuệ vừa trở về .
- Mà 2 đứa vừa đi đâu vậy nhìn cả 2 rất vui vẻ là đặng khác ???
- Ừm , đi loanh quanh Vương thành thôi nhưng vô tình tìm thấy quyển sách này nhìn nó trông khá là rách nát khi con đến gần nó thì nó có chút giao động với con nên quyết định mua nó lại rồi đưa cho người xem rốt cuộc nó là sách cổ gì vậy ạ ???
Mẫn Tuệ đưa quyển sách cổ đó cho Hàn Đức nhìn kĩ nét chữ trên sách cổ rồi mở ra đọc thì hoàn toàn không có gì bất thường cả liền nói .
- Có lẽ chỉ là phản ứng nhất thời thôi có điều thứ này cũng rất hữu ích sau này tạm thời cứ cất nó đi trước đã.

Được rồi không còn gì nữa mấy đứa trở về tu luyện đi.

Mọi chuyện đã nói xong tất cả cúi đầu rời đi chỉ còn lại Hàn Đức lấy quyển sách cổ đó ra xem xét kĩ càng 1 lần nữa .
- Rốt cuộc ngươi cảm nhận được đệ tử của ta ở đó vậy khi về tới đây lại không có bất cứ phản ứng nào hết vậy ???
Lật từng tranh giấy kiểm tra bất ngờ có 1 biểu tượng ở phía sau quyển sách cổ .

- Kỳ lạ , lúc đó ta đã kiểm tra rõ ràng sao lại có thể bỏ sót thứ này cơ chứ ??? Chờ đã biểu tưởng này sao lại.....
Hàn Đức giật mình .
- quyển thứ 2 thất lạc đây sao ??? Không đúng rõ ràng quyển sách cổ đó là do đích thân Người đưa cho không có Lý nào là giả được cả tuyệt đối không thể xảy ra chuyện đó được trừ phi nó đã bị tách ra làm 2 phần từ trước ???
Hàn Đức đứng dậy đi 1 mạch tới thư phòng của Mẫn Tuệ .
- Sư phụ người tới tìm con có chuyện gì không ạ ?
- Nói cho ta biết là ai đã bán quyển sách cổ đó cho con ???
- Còn không nhìn rõ mặt ông ta nhưng hình xăm ở trên người ông ta thì con nhớ rất rõ.

Nó là 1 Ưng Điểu .
- Ưng Điểu ???
Hàn Đức giật mình .
- Thì ra là hắn ta chẳng trách ở ẩn hơn 30 năm qua nay lại xuất hiện ở đây ư ???
- Người có quen biết với người đó sao ạ ???
- Không những biết còn biết rất rõ năm đó hắn đột nhiên chọn lui về ở ẩn hơn 30 năm qua ta thì cứ ngỡ hắn đã chết nào ngờ vẫn còn sống sau chuyện đó chứ ???
- Đây là quyển thứ 2 Tinh Phong Bộ Biến , cũng là thứ mà Thiên Vũ cần để tu luyện.

Biến mất sau chừng ấy năm ngươi lại tái xuất t thật sự rất tò mò lý do nào khiến ngươi trở về vậy ??
Hàn Đức thở dài ngước nhìn bầu trời kia , 1 giọng nói vang lên .
- Hê , hậu bối quậy phá náo nhiệt như vậy tại sao ta không được tham gia chứ hahahahaha !!! Dù sao cái thứ đó không sớm thì muộn cũng phải đưa cho Người ta đưa sớm hơn cũng chả sao đâu !!!
- Tên điên này lại nói xấu gì nữa đây ??? À cũng không có gì nữa ta đi đây !!!
- Người đi thong thả !!!
Quay trở lại với Thiên Vũ ở bên trong phòng tu luyện đã có sự thay đổi lớn về thể chất cũng như sức mạnh bản thân đột phá liền 2 bậc .
- Cuối cùng cũng đột phá rồi nhưng hiện tại thực lực để đi vào bên trong nơi đó vẫn quá khó chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ thôi .
- Để ta kích phát cho ngươi nhé !!!
Giật mình Thiên Vũ lùi lại .

- Aaaaaaaa , rốt cuộc cô có thôi cái tèo đó hay không vậy cứ lẳng lặng xuất hiện doạ chết ta thì sao ???
Mộng Điệp chỉ tay về phía Thiên Vũ 1 lượng lớn Ý Chí tinh thần bạo phát trong cơ thể cậu khiến cho mọi thứ xung quanh tan tành hết toàn bộ đều trở thành 1 đống đổ nát hoang tàn .
- Hự , aaaaaaaaa !!!!
- Bùm !!!!
Tiếng nổ vang lên mọi người xung quanh nghe thấy liền tức tốc chạy tới .
- Này ngươi có sao không thế ???
- Thiên Vũ đệ còn sống không thế Thiên Vũ ???
- Lập tức vứt hết cái đống đổ nát này giúp ta 1 tay mau lên !!!
Thiên Vũ từ từ nhấc táng đá đã đè mình sang 1 bên .
- Hự !!!
- Rầm !!!
- Cưỡng ép bản thân đột phá giới hạn thế này quả nhiên tốt thật nhưng nguy hiểm cũng tăng lên gấp đôi đang lẽ nên ngăn cô ta lại lần sau còn bị như vậy nữa thì mình thịt nát xương tan mất .
Nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác rách rưới đó của Thiên Vũ , Chu Phúc không kiềm chế được bản thân liền lao tới túm lấy cổ áo Thiên Vũ rồi nói .
- Yên tâm ta sẽ tiễn đệ 1 đoạn sẽ không sao đâu ta sẽ nhẹ nhàng nhất có thể với đệ !!!
- Nhẹ nhàng cái đầu huynh là đệ mà !!! Bình tĩnh lại đi đại ca !!!
- Không ta phải đánh cho đệ tan hồn mới có thể siêu thoát được kiếp sau nhớ đến tìm đại ca nhé !!!!
Chu Phúc định đánh Thiên Vũ nào ngờ bị ngăn lại .
- Cưỡng ép đột phá tu vi sao cũng nguy hiểm đấy bây giờ con tu vi sao rồi ???


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.