Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 200




Nhóm người này vừa cảm giác dị năng thức tỉnh, lập tức hưng phấn chạy đi nói cho bạn tốt của mình, bọn họ cũng coi như là người dẫn đầu làm thử, mọi người vừa thấy bọn họ thức tỉnh dị năng, lập tức đều đỏ mắt chạy tới chỗ Tần Ngọc Long.

Không đến một lát sau, nơi này lại đứng đầy một nhóm người, cũng không đợi Tần Ngọc Long giải thích hiệu quả của những lọ thuốc thử đó, bọn họ một người lại một người uống vào, không bao lâu, hơn một trăm bình thuốc thử đã bị cướp hết rồi.

Thời gian tiếp theo, Tề Lạc vẫn luôn khó chịu ở chỗ này, thẳng đến ba giờ sau, đã có 40 người thức tỉnh dị năng rời đi, những người khác còn đang thức tỉnh.

Mà Tề Lạc đã không còn quay cuồng, hắn cũng không đau đớn như vậy nữa, xoay người đứng lên, hưng phấn nhìn đầu ngón tay mình toát ra băng trùy, “Tôi thức tỉnh băng hệ dị năng.

Mắt Tiêu Thần sáng rực lên, chất lỏng màu xanh lục không tồi a, “Con trai, chất lỏng màu xanh lục có thể làm nhiều ra một chút không.


Tần Ngọc Long lắc lắc đầu, “Không dễ vậy, loại chất lỏng này là chế ra từ những chất lỏng lấy ra từ phòng thí nghiệm.


Tiêu Thần buồn bực, “Không phân giải ra được thành phần?”
Tần Ngọc Long lắc đầu nhỏ, “Phân giải không ra.


Sau sáu tiếng đồng hồ, ở đây còn lại mười mấy người, Tần Ngọc Long lắc đầu nói, “Các người không cần chờ ở chỗ này, có lẽ tạm thời các người đều không thể thức tỉnh dị năng, vẫn là đi về trước đi!”
Mười mấy người này buồn bực rời đi, bất quá Tần Ngọc Long ghi tên của bọn họ lại, những người này không thức tỉnh được dị năng đều rất kỳ quái a, về sau có thể làm thêm nhiều thử nghiệm trên người bọn họ.

Bên trong những thuốc thử này, thành phần chính là hàm lượng lớn nước suối, nước suối cũng là bị bọn họ tinh luyện qua, những người uống qua thuốc thử cho dù là không thức tỉnh dị năng, sức lực bọn họ cũng sẽ tăng lên không ít.

Tiêu Thần mang theo hai đứa nhóc trở về, Tần Ngưng Nhi và Tần Tuyết Nhi hưng phấn hỏi bọn họ kết quả có tốt không.

Tần Ngọc Long vừa nói ra kết quả, Tần Ngưng Nhi liền buồn bực, “Sớm biết vậy em nên uống lọ màu xanh lục kia, thức tỉnh băng hệ dị năng thật tốt?”
“Đó là lọ duy nhất, bây giờ cũng đã muộn.

” Tần Ngọc Long liếc mắt nhìn cô nhóc một cái, nếu không phải em gái nhà mình sợ chết, cậu sớm đã cho cô bé uống.

“Thật buồn bực a!” Khuôn mặt nhỏ của Tần Ngưng Nhi rối rắm, khiến Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Nguyệt đều nở nụ cười.

“Được rồi, các con về không gian nghỉ ngơi đi, bây giờ các con nghiên cứu mấy thứ này, về sau càng trở thành mục tiêu của người khác.

” Tần Hiểu Nguyệt thở dài, không biết có thể có người đến nhà cướp bọn nhỏ không?
Con mình quá thông minh cũng không phải chuyện gì tốt a.

Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Nguyệt liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người kiên định mà nhét bốn đứa nhóc vào trong không gian, dù sao nơi đó mới là nơi an toàn nhất.

Còn lại thời gian của hai người, Tiêu Thần vui vẻ, anh thích nhất chính là thời gian hai người ngọt ngào, không có người lớn trẻ con quấy rầy, có thể an an tĩnh tĩnh mà trải qua ngày tháng của bọn họ, đương nhiên cũng chỉ giới hạn trong thời gian hôm nay, dù sao mỗi ngày bọn họ còn cần phải làm không ít nhiệm vụ.

“Thần, anh nói mục tiêu của những người lùn đó là cái gì đây?” Tần Hiểu Nguyệt suy nghĩ động tác của những người lùn, kỳ thật những người lùn đó thoạt nhìn cũng không có một chút lực uy hϊếp với mình, nhưng chuyện làm người không nghĩ tới chính là sau khi bọn họ rời đi, những người lùn đó sẽ huyết tinh như vậy đi đối phó những quân nhân đó.

“Có lẽ là chiếm lĩnh nơi này, có lẽ là muốn cùng chúng ta hợp tác.

” Tiêu Thần nhướng mày, nếu là muốn chiếm lĩnh nơi này, nhân số nơi này nhiều hơn nhiều so với người lùn bọn chúng, cũng không biết bọn chúng là muốn hạ độc thủ toàn bộ hay là muốn bọn họ làm nô dịch?

“Em đoán chắc là hai ngày nay quân đội sẽ còn tổ chức đi ra ngoài.

” Tần Hiểu Nguyệt nhướng mày nói, cô nghĩ đến lần này bọn họ có muốn đi hay không đây.

“Lần này chúng ta không tham gia.

” Tiêu Thần kiên định nói.

“Thật sự không tham gia sao?” Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng hỏi.

“Ân, bọn họ cần phải chịu trách nhiệm vì quyết định sai lầm của mình.

” Tiêu Thần vẫn còn tức giận chuyện Ngôn đội trưởng kia muốn cho Nguyệt Nhi đi chịu chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.