Hai người dừng kết cửa trường học, nơi này rất rõ ràng không có người từng tới, hoặc là đã tới, cũng đã đi rồi.
“Có lẽ người bọn họ cần cứu viện không ở bên ngoài.
” Tiêu Thần suy đoán, vào lúc này quân đội lại muốn đặc biệt đến trường học cứu viện, hơn nữa còn là tới một trường học không nổi danh như vậy, loại chuyện này có chút không phù hợp.
“Nơi này chẳng lẽ có phòng thí nghiệm?” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, sau đó dùng tinh thần lực bắt đầu quan sát mỗi một chỗ trường học.
Anh trai bọn họ khẳng định là lái xe tới, cho dù là bọn họ xuống tầng hầm, xe cũng không có khả năng lớn lái xuống? Trừ phi phía dưới phòng thí nghiệm kia còn có bãi đỗ xe ngầm, nếu thật sự là vậy, như vậy bọn họ tìm sẽ rất tốn sức.
“Đi, chạy xe vào trong trường học xem một chút.
” Tiêu Thần lái xe vào trong trường học, trong trường học tang thi hẳn là không ít, nhưng trường học này tang thi lại không có quá nhiều.
“Bọn họ có khả năng thật sự đã tới, bằng không tang thi ở đây sẽ không ít như vậy.
” Tần Hiểu Nguyệt quan sát tình huống xung quanh, cô chú ý tới một ít vết máu, nhìn tình hình này thời gian ở lại cũng không quá dài.
Tuy rằng ở đây có vết máu, nhưng cũng không phát hiện thi thể gì đó, xem ra bọn họ còn có thời gian rửa sạch.
“Ân, chúng ta tiếp tục tìm.
” Tiêu Thần lái xe dọc theo đại lộ, Tần Hiểu Nguyệt dùng tinh thần lực quan sát tình huống xung quanh.
Hai người một đường thâm nhập vào vườn trường, lúc chuẩn bị đi tới cửa sau trường học, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện một chiếc quân xe bị hỏng.
“Bọn họ ở gần chỗ này.
” Tần Hiểu Nguyệt chỉ vào quân xe nói.
“Ân, nhưng hiện tại chúng ta cần rửa sạch những tang thi phía sau.
” Tiêu Thần chỉ chỉ những tang thi đi theo phía sau xe bọn họ.
Đêm khuya dưới tình huống khắp nơi không có ánh sáng, đèn sau xe chiếu được tang thi theo phía sau, làm cho có vẻ đặc biệt khủng bố.
Bởi vì chỉ có hai người bọn họ, Tần Hiểu Nguyệt cũng không cần che giấu, thuật lôi điện trực tiếp bổ qua, trải qua lôi điện của hai người bọn họ càn quét, rất nhanh đã giải quyết xong đám tang thi này.
Hai người xuống xe, Tần Hiểu Nguyệt thu xe vào, đi tới con đường nhỏ có chiếc quân xe.
Cách càng gần, hai người cảm giác tim đập càng nhanh hơn.
“Có nguy hiểm!” Tần Hiểu Nguyệt nhắc nhở Tiêu Thần.
Tiêu Thần ừ một tiếng, bọn họ đều là dị năng giả, trừ khi gặp được thứ lợi hại hơn so với bọn họ, nếu không bọn họ không có khả năng cảm giác được loại cảm giác này.
Lúc hai người đi ngang qua quân xe, cũng không có phát hiện dị trạng gì, quân xe không, người sớm đã không còn, trên xe có vết máu, nhưng vết máu cũng không quá nhiều.
Hai người tiếp tục đi, đi được khoảng mấy trăm mét, bọn họ thấy được một cửa gara ngầm, cửa đã mở ra, hai người dọc theo thông đạo chậm rãi đi xuống, trên đỉnh đầu hai người đều đội mũ đèn pha.
Gara ngầm thật an tĩnh, Tần Hiểu Nguyệt thấy rất nhiều ô tô ở đây, nơi này còn có ô tô quen thuộc nhà mình, nhưng trong xe cũng không có người.
Tần Hiểu Nguyệt cũng không phát hiện vết máu trên xe, chuyện này làm cô thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hai người đi tới bên trong gara, xung quanh im ắng, gara ngầm ngay cả một bóng dáng tang thi cũng không có.
“Nguyệt Nhi, tình huống có chút không đúng.
” Tiêu Thần nhỏ giọng nói.
“Cẩn thận một chút, tôi cảm thấy nơi này chắc là có một con tang thi cấp cao, bằng không tang thi đã sớm vào đây.
” Tần Hiểu Nguyệt cũng cảm thấy tình huống có chút không đúng.
Hai người thả chậm bước chân, chậm rãi dựa lưng vào nhau đi tới, lúc bọn họ đi nhanh vào đến bên trong, đột nhiên có một con tang thi nhảy ra, nhào tới hai người bọn họ.
“Hôi Bì nhân, cấp ba.
” Lúc Tần Hiểu Nguyệt nói chuyện, cũng đã phóng xuất ra mộc hệ thuật quấn quanh, trói tang thi sắp đi đến lại, nhưng tốc độ tang thi này rất nhanh, làm dị năng Tần Hiểu Nguyệt đánh một cái không trúng.
Đồng thời, lôi điện của Tiêu Thần cũng trực tiếp bổ tới người tang thi, nhưng bọn họ phát hiện mặc dù hiện tại bọn họ đã là dị năng cấp ba, nhưng vẫn không tạo thành bất luận thương tổn nào đối Hôi Bì nhân này.
.