Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 120




“Nguyệt Nhi, con cảm thấy chúng ta khi nào xuất hiện sẽ tương đối thích hợp?” An Lâm nhìn con gái hỏi.

“Mẹ, đêm nay về nhà đi!” Tần Hiểu Nguyệt quyết định đêm nay liền an bài cha mẹ bọn họ xuất hiện, chỉ có một mình cô có chút quá cô đơn.

“Cũng được, mẹ cùng ba con mang theo bốn đứa bé ra là được, để anh con ở lại cùng chị dâu con với Tần Tiếu đi.” An Lâm thực mau làm quyết định.

“Cũng đúng, lát nữa con giả dạng đi ra ngoài đón mọi người, ở kinh thành này, xe còn chưa mua đâu, luôn cảm giác có chút không tiện” Tần Hiểu Nguyệt thở dài một hơi, “Ba, chờ ba đi ra ngoài, mua mấy chiếc xe đi, chúng ta cần thiết chọn xe có thân hình rắn chắc.” “Được, cái này anh con cùng ba đi thôi, xem ra nó ở trong không gian cũng là không được nhiều thời gian dài.” Tần Nhiên vui vẻ, bà xã vừa mới nói để con trai ở trong không gian, hiện tại liền có chuyện cần con trai làm.

An Lâm liếc mắt một cái nhìn ông xã, “Không thể để một mình Tiểu Linh ở lại bên trong, Nguyệt Nhi, bằng không đem Tiểu Linh cũng mang ra ngoài đi.” Tần Hiểu Nguyệt lắc lắc đầu, “Mẹ, nơi này có tổng bộ của bọn họ, mẹ cảm thấy đưa chị ấy ra có thể được không? Ba, ba có thể cho anh họ đi cùng ba.” “Cũng đúng.” Tần Nhiên nhướng mày, mình mua xe nhiều nói, xe hành tổng cấp đưa đi, nhưng mua xe cần thiết phải gia tốc, miễn cho mua không thích hợp, rốt cuộc hiện tại đã có không ít người biết mạt thế.

Lúc chạng vạng, Tần Hiểu Nguyệt đi ra ngoài một chuyến, sau đó đem An Lâm cùng Tần Nhiên bọn họ đón trở về, đến nỗi bốn đứa bé cũng mang theo tới, bọn họ đều ra ngoài, không có người đứa bé là không được.

An Lâm về một hồi, An Bình liền tới đây, chị em hai người ở trong phòng ngủ cũng không biết đang nói cái gì, thì thầm mà nói đến nửa ngày thời gian mới ra, nhưng lúc ra tới, hai người cười giống như một đóa hoa.

Tần Hiểu Nguyệt biết mẹ khẳng định cùng dì nói rõ khúc mắc, người với người chi gian chính là cần cấu kết mới được.

An Bình ngồi ở trong phòng khách trêu đùa mấy đứa bé nửa ngày, bà cũng không có hỏi nhiều vì sao đứa bé đột nhiên lớn như vậy, cũng không hỏi cái gì khác, có một số việc mọi người đều là hiểu rõ trong lòng mà không nói ra Lúc An Bình rời đi, Tần Hiểu Nguyệt đưa cho bà hai xô nước lớn.

An Bình biết đây là thứ tốt, trực tiếp vui nở hoa.

An Bình đi rồi, không đến bao lâu, Tiêu Thần liền tới, Tiêu Thần thấy được bốn đứa bé trong phòng khách, đầu tiên là cả kinh, sau khi cẩn thận quan sát anh càng cả kinh, bởi vì ba đứa bé trong đó thế nhưng lại có ưu điểm của anh cùng Nguyệt Nhi, thậm chí anh cảm giác cùng ba đứa bé thực thân cận, mà ba đứa bé vừa thấy anh, liền bò đến chỗ anh.

Đôi mắt Tần Hiểu Nguyệt đều trợn tròn, mình cực cực khổ khổ nuôi hơn nửa năm, ba tên tiểu bao tử này thế mà lại chủ động bò tới chỗ anh ta.

Lúc này Tần Ngọc Long đã bò tới bên chân Tiêu Thần, túm ống quần anh bò lên trên.

“Tiểu Long, lại đây, ông ôm một cái.” Tần Nhiên vừa thấy Tiêu Thần mặt đều tái rồi, đặc biệt là nhìn thấy Tần Ngọc Long tiểu bao tử này thế mà chủ động đi bắt Tiêu Thần, càng nổi giận, nhưng hiện tại ông gọi căn bản không dùng được.

Bởi vì Tần Ngọc Long tiểu bao tử này chính là nhận chuẩn Tiêu Thần, Tiêu Thần một tay nhấc lên Tần Ngọc Long, Tần Hiểu Nguyệt chạy nhanh tới trước mặt, một phen đem Tần Ngọc Long ôm vào trong lòng ngực, “Hư Tiểu Long, không có nghe được ông gọi sao?” Tần Hiểu Nguyệt mới vừa đem Tần Ngọc Long đưa đến trong lòng ngực Tần Nhiên, Tần Ngọc Kiệt cũng đã lại bám lên đùi Tiêu Thần.

Lúc này, Tiêu Thần biết ôm đứa bé như thế nào, trực tiếp ôm Tần Ngọc Kiệt vào trong lòng ngực, Tần Ngọc Kiệt hưng phấn mà phun bong bóng, sau đó nhìn chằm chằm mặt Tiêu Thần.

Tiêu Thần đột nhiên cảm thấy đứa bé trước mắt có chút cảm giác giống như đã từng quen biết, lại cẩn thận nghĩ lại, tên nhóc này lớn lên giống như đúc mình khi còn nhỏ.

Nhưng, nếu là con của mình cùng Nguyệt Nhi, cũng không có khả năng lớn như vậy?.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.