Khoảng cách giữa Thẩm Mặc, Đàm Tiếu và quái vật răng đinh gần nhất!
Sau khi quái vật đạp chân, lao thẳng tới Thẩm Mặc!
Thẩm Mặc vung tay thêm một dao! – Sức lực của anh khá lớn, song lưỡi dao nứt toác lại không đủ mạnh và rắn rỏi, chém vào cái đầu to của con quái vật răng đinh như chém vào tảng đá!
Dao gọt trái cây triệt để gãy! Nửa lưỡi dao văng ra ngoài!
Mà quái vật răng đinh càng thêm nổi giận, mở miệng cắn!
Thẩm Mặc nghiêng người né tránh, nhanh nhẹn thay đổi phương hướng, chuyển qua phía bên trái của nó, lấy ra một hạt trân châu ném đi!
Động tác của quái vật răng đinh không linh hoạt bằng Thẩm Mặc, đụng đầu vào trên tường, ngay lập tức bức tường bị đập ra một cái hố nhỏ! Bụi đất tung bay! Nó hồn nhiên không biết đau nhức, ngẩng đầu lên, chưa kịp có động tác, gáy lại trúng một hạt trân châu!
Rầm một tiếng!
Âm thanh không lớn, quái vật răng đinh lại cực kì đau, ôm đầu kêu oa oa!
Nhưng chi trước quá ngắn, không ôm được đầu, sau khi nó phát điên kêu to vài tiếng, thấy Đàm Tiếu ở gần, lại chạy về phía Đàm Tiếu!
Đàm Tiếu quay người chạy về hướng phòng ăn!
Quái vật răng đinh có chi sau cường tráng, vài cái duỗi chân đã đuổi kịp anh, Đàm Tiếu hất bàn ăn để ngăn cản —
Thẩm Mặc ở cách đó không xa quát lên: “Dùng hạt trân châu! Phương pháp công kích khác vô hiệu với nó!!!”
Nhưng mà đã muộn!
Không kịp móc ra hạt trân châu, Đàm Tiếu bị đầu của quái vật răng đinh đụng vào tường!
Đầu quái vật to lớn rắn chắc giống như cục sắt đụng vào lưng Đàm Tiếu, ngay lập tức anh phun ra ngụm máu! Giây tiếp theo, đầu vai anh bị quái vật răng đinh cắn, đinh sắt nhọn đâm vào da thịt rất sâu, dường như thân thể bị máy dập đinh dập trúng! Tia máu phun trào giống như vòi hoa sen!
Rầm!
Nghiêm Thanh Văn đập một hạt trân châu! Trực tiếp bùng nổ tia lửa trên đầu quái vật răng đinh!
Là hiệu quả nổ mìn 20%!
Quái vật răng đinh nhất thời đầu óc choáng váng, như thể bị nổ làm choáng đầu, bước chân liên tiếp lui về phía sau, thân thể lung la lung lay.
“Kiên trì một chút nữa!” Nghiêm Thanh Văn nói với mọi người, “Còn 30 giây!”
Tranh thủ quái vật răng đinh đang ngất ngây, Thẩm Mặc xông lên trước mấy bước, đỡ Đàm Tiếu chạy lên cầu thang!
Những người khác cũng tự tìm chỗ ẩn nấp.
Nhưng mà quái vật răng đinh chỉ hôn mê sáu, bảy giây, nó rất nhanh phát hiện trong phòng không có người, nổi giận gầm lên một tiếng xông lên cầu thang! Tốc độ thật nhanh! Nhanh chóng đuổi theo Thẩm Mặc!
Tô Mạn quất roi da từ trên lầu, muốn mượn cú quất này ngăn cản quái vật răng đinh lên lầu, nhưng nó không sợ bị quất, chân sau dồn sức trực tiếp nhảy từ cầu thang lên tầng hai, cắn một cái vào tay Tô Mạn cầm roi da!
“A!!!”
Tô Mạn phát ra tiếng kêu thảm!
Cơ thể rơi từ trên lan can cầu thang tầng hai xuống dưới!
Quái vật răng đinh há miệng định cắn tiếp, Thẩm Mặc lần nữa móc ra hạt trân châu ném qua!
Quái vật đúng lúc né tránh, trong miệng rít gào, không biết tại sao lại bỏ qua việc tấn công bọn họ, đổi hướng chạy vào phòng chứa đồ cạnh cầu thang!
Bạch Ấu Vi ở trong phòng chứa đồ!
Thẩm Mặc biến sắc, đặt Đàm Tiếu xuống, nhanh chóng lao về phía phòng chứa đồ!
Nhưng mà không chờ anh đi vào, đã nghe mấy tiếng nổ rầm rầm rầm! Quái vật khàn cả giọng kêu đau đớn, lui ngược về sau, cửa phòng chứa đồ rải rác lớp bột trân châu!
Nghiêm Thanh Văn cũng cảm thấy hoảng sợ!
Bọn họ dùng hạt trân châu, đều là ném từng viên một, không ngờ Bạch Ấu Vi trực tiếp ném một vốc!
Chí ít bảy, tám viên, trong đó có ba viên kích hoạt hiệu quả nổ mìn, nổ con quái vật choáng váng đầu óc!
Thời gian không còn mấy giây.
Khi quái vật răng đinh hoàn hồn, thời gian 1 phút bùng nổ cũng theo đó kết thúc.
Nó chóp chép miệng, nghiêng đầu mài mài mấy cái giác hút thịt chưa có đinh lên sàn nhà, cuối cùng lưu luyến không rời ra khỏi ngôi nhà…
Mặt Bạch Ấu Vi đen sì ra khỏi phòng chứa đồ, hai tay nắm chặt xe lăn, mặt không vui: “Làm sao nó biết em ở bên trong?”
“Thị lực của nó không bình thường.” sắc mặt Thẩm Mặc cũng khó nhìn, “Lúc nó tấn công anh, ở góc độ đó chắc chắn không nhìn thấy Đàm Tiếu, nhưng nó chẳng những phát hiện Đàm Tiếu tồn tại, hơn nữa chuẩn xác tập kích cậu ấy!”