Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 972: Hệ thống sủng phi (5)




Chu Ninh Ninh trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ thị tẩm rồi.

Hoàn thành thị tẩm vẫn không được tính, còn phải ngủ một đêm trên long sàng.

Kiến thức căn bản của Chu Ninh Ninh vẫn còn, cung phi sau khi thị tẩm xong sẽ được khiêng trở về. 

Quyến rũ vật lộn với cấp trên hoàng đế hơn nửa đêm, Chu Ninh Ninh giả vờ mình vô cùng mệt mỏi, thật ra là không cần giả bộ cũng rất mệt, cho nên Chu Ninh Ninh vùi vào trong cổ Triệu Húc rồi ngủ mất.

Đoán chừng nàng thị tẩm khiến cho hoàng đế thỏa mãn nên mới có thể nằm ngủ trên long sàng.

Chu thái nữ vốn dĩ muốn rời khỏi giường, thế nhưng trên người không một mảnh vải, chỉ có thể nằm ở trên giường. 

“Chúc mừng cô đã hoàn thành nhiệm vụ thị tẩm, phần thưởng là hơi thở như hoa lan.” Giọng nói của hệ thống sủng phi vang lên trong đầu Chu Ninh Ninh.

Chu thái nữ trong lòng vui mừng, lại có thêm một kỹ năng nữa rồi.

Chu thái nữ để tay phía trước miệng hà hơi ra ngửi thử, hơi thở từ trong miệng rất thơm, không nồng nặc, mà dịu nhẹ thoang thoảng, tựa như hoa lan trong nơi thâm cốc. 

Trước đó lấy được làn da trắng nõn nà, đã khiến cho da nàng trong nháy mắt trắng lên, không một chút tỳ vết, khiến cho hoàng đế không rời ra được cơ thể của nàng, bây giờ lại lấy được hơi thở như hoa lan, đúng là như hổ thêm cánh.

Đột nhiên nghe thấy tiếng cửa mở kẽo kẹt, Chu thái nữ lập tức nhắm hai mắt lại, cảm thấy có người đi tới bên mép giường.

“Còn giả bộ ngủ nữa, tròng mắt đảo không ngừng kìa.” Một giọng nói trầm thấp quyến rũ vang lên. 

Chu thái nữ từ từ mở mắt ra, nhìn thấy Triệu Húc mặc long bào, đầu đội mũ miện vừa mới bãi triều.

Triệu Húc mặt như ngọc, phong thái bất phàm, người của hoàng gia không có mấy người xấu xí.

Khi Chu thái nữ nhìn thấy Triệu Húc, trong lòng cảm thán một tiếng, vị cấp trên hoàng đế này tốt hơn rất nhiều lần so với mấy ông cấp trên bụng phệ trong công ty, cho dù có ngủ cùng cũng không chịu thiệt. 

“Nhìn ngây người kìa.” Triệu Húc nhướn hàng lông mày anh tuấn lên, xuyên qua những tua rèm trên vương miện nhìn nữ nhân trên giường: “Ai cho phép nàng to gan nhìn thẳng vào mặt trẫm như vậy?”

“Hoàng thượng.” Chu thái nữ vội vàng ngồi dậy, chiếc chăn trước ngực bị tuột xuống, bộ ngực căng tràn bị lộ ra nảy lên, trên làn da trắng như tuyết là những dấu hôn đỏ tím đan xen do bị hành hạ, khiến cho ánh mắt của Triệu Húc thẫm lại.

Nhận ra ánh mắt nóng bỏng của Triệu Húc, Chu thái nữ hốt hoảng, vội vàng kéo chăn lên che trước ngực. 

Triệu Húc ngồi bên giường, giọng nói trêu đùa: “Đêm qua không phải đã thấy hết rồi hay sao.”

“Hoàng thượng…” Chu thái nữ ngẩng đầu lên, tóc chảy xuống, lộ ra chiếc cổ thiên nga xinh đẹp, thon dài, trắng ngần như ngọc, làm nổi bật lên mái tóc đen nhánh như gỗ mun, làn da như tuyết.

Triệu Húc đưa tay đặt lên vai Chu thái nữ, ngón tay cái khẽ cử động, vuốt ve làn da mềm mại, mịn màng của Chu thái nữ. 

Chu thái nữ ngẩng đầu lên nhìn Triệu Húc bằng vẻ vô cùng tội nghiệp: “Hoàng thượng, người thần thiếp đau lắm.”

Triệu Húc nhếch miệng: “Đau chỗ nào, để trẫm xem.”

“Hoàng thượng.” Chu thái nữ nắm chặt chiếc chăn che kín phía trước mình, lộ ra xương quai xanh và cánh tay, lại càng thêm gợi cảm. 

“Thông báo nhiệm vụ mới, rời khỏi lãnh cung, để hoàng thượng sắp xếp một tẩm cung cho ký chủ.” Hệ thống sủng phi vang lên trong đầu Chu thái nữ: “Phần thưởng của nhiệm vụ là đôi mắt như nước mùa thu với kỹ năng đưa tình.”

Chu thái nữ cười trong lòng, hiện giờ nàng đã là nữ nhân của hoàng đế, sao có thể trở về lãnh cung, như thế không phải sẽ khiến hoàng đế mất mặt sao.

Cho nên, đôi mắt như nước mùa thu này, nhất định có thể lấy được. 

Chu thái nữ mím môi ngượng ngùng, Triệu Húc hơi nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào Chu thái nữ, bầu không khí giữa hai người rất ám muội, mơ hồ nóng lên.

“Hoàng thượng, Thu Linh của cung Trường Thu xin được diện kiến, là Hoàng hậu nương nương phái nàng ta tới đưa đồ.” Lý công công bên cạnh Triệu Húc đi tới khom lưng nói.

“Ồ, Hoàng hậu.” Triệu Húc thu hồi bàn tay đang nắm lấy vai Chu thái nữ: “Cho nàng ta vào.” 

Thu Linh bê một cái khay đi vào trong điện, trên khay là một bộ y phục chỉnh tề, phía trên y phục còn có một ít đồ nữ trang.

Thu Linh cúi đầu mắt nhìn thẳng, gập người hành lễ: “Nô tì xin được thỉnh an Hoàng thượng, thỉnh an Chu thái nữ, Hoàng hậu nương nương sai nô tì tặng cho Chu thái nữ một số y phục và đồ đùng hàng ngày.”

“Vẫn là Hoàng hậu suy nghĩ chu đáo.” Triệu Húc gật đầu, quay lại nói với Chu thái nữ: “Đợi một chút nữa nàng hãy theo trẫm đến cung Trường Thu thỉnh an Hoàng hậu.” 

“Vâng, thần thiếp biết rồi.” Chu thái nữ ngoan ngoãn gật đầu, Hoàng thượng Hoàng hậu đều là lãnh đạo của nàng, có thể không đắc tội thì không đắc tội.

“Ngươi giúp nàng ấy rửa mặt chải đầu đi.” Triệu Húc dặn dò Thu Linh, xoay người ra khỏi tẩm cung.

Thu Linh chỉ ngây người một chút liền lập tức trả lời: “Nô tì tuân chỉ.” 

Thu Linh là nữ quan tứ phẩm, còn Chu thái nữ chỉ là một thái nữ cửu phẩm, nữ quan bên cạnh Hoàng hậu phục vụ một thái nữ cửu phẩm, quả thật là làm mất mặt Hoàng hậu.

Có điều, hoàng đế dặn dò như vậy, Thu Linh không thể từ chối.

Thu Linh bê khay đến bên long sàng, đặt ở đầu giường: “Xin mời Thái nữ xuống giường.” 

Lúc này Chu thái nữ mới vén chăn lên, đứng dậy, lộ ra những dấu ấn loang lổ trên người. Thu Linh nhìn lướt qua, bắt đầu giúp Chu thái nữ mặc quần áo.

“Thông báo nhiệm vụ, tìm cách thân thiết với Thu nữ quan bên cạnh Hoàng hậu, thăm dò tin tức của Hoàng hậu, phần thưởng của nhiệm vụ là âm thanh của tự nhiên.”

Âm thanh của tự nhiên, hẳn là giọng hát và giọng nói rất hay nhỉ? 

Chu thái nữ nhìn Thu nữ quan đang khom lưng giúp mình đeo đai lưng, mở miệng nói: “Làm phiền Thu nữ quan rồi.”

“Thái nữ nói gì vậy, Hoàng thượng dặn dò nô tì làm, nô tì nhất định sẽ làm thật tốt.” Thu nữ quan khách khí nói.

Chu thái nữ nghe ra được ẩn ý, là do Hoàng thượng dặn dò mới làm như vậy, không dặn dò, ai bằng lòng hầu hạ ngươi. 

“Mời Thái nữ ngồi xuống, nô tì giúp người trang điểm.” Thu nữ quan đeo xong thắt lưng, đứng thẳng nói với Chu thái nữ.

Chu thái nữ ngồi xuống, trong lòng không biết phải làm sao, địa vị của mình hiện tại rất thấp, cho dù có làm quen, người khác cũng không quan tâm.

“Thu nữ quan, từ trước đến nay ta chưa từng gặp Hoàng hậu, trong lòng có chút căng thẳng, ta muốn hỏi một chút, không biết Hoàng hậu nương nương có chuyện gì không thích lắm không, ta sợ lần đầu gặp Hoàng hậu nương nương sẽ khiến cho người không được vui.” Chu thái nữ vô cùng chân thành hỏi Thu nữ quan. 

“Thái nữ không cần căng thẳng. Nương nương là người rất dễ nói chuyện, chỉ cần Thái nữ tuân theo phép tắc là được.” Thu nữ quan tránh nói vào vấn đề chính.

Chu thái nữ mặt không đổi sắc, trong lòng oán thầm, nói thế chẳng thà đừng nói còn hơn.

Hoàng hậu này cũng không phải người chịu thiệt, viện cớ tặng đồ để nhắc nhở Hoàng thượng. Hậu cung này chẳng khác nào nơi làm việc, thậm chí còn nguy hiểm hơn cả nơi làm việc, người thua thì sẽ mất hết tất cả mọi thứ, vinh hoa phú quý, tính mạng bản thân và cả gia đình. 

“Nhiệm vụ thăm dò thông tin của Hoàng hậu thất bại. Cô có ba lần được thất bại, vượt quá ba lần, để đốc thúc cô hoàn thành nhiệm vụ, thất bại sẽ bị trừng phạt.” Giọng nói máy móc của hệ thống sủng phi lại vang lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.