Bí Ẩn Đôi Long Phượng

Chương 160: Mộ thất




Trong trường bắn, Ngu Khang An vẫn đang tức giận vạch mặt Kim Trấm: "Ngươi đừng hòng bày ra bộ dáng hiên ngang lẫm liệt với ta, nếu ta bất tài thì ngươi càng bất tài hơn! Ngươi không chỉ bất tài, ngươi còn vô sỉ! Nhi tử của ta không nhận cha, Sở Tiêu chẳng phải cũng giống nhau không nhận ngươi à? Nếu không ngươi nhốt Sở Tiêu trong lồng sắt làm gì?"

Xem người nói rõ chỗ yếu của nhau mà không cần tự mình điều tra thật có ý tứ cực kỳ, Khấu Lẫm phải cố gắng lôi hết năng lực tự khống chế để không cho chính mình bật cười -- Không thể cười, bằng không sau đó có khả năng sẽ bị tức phụ đánh chết.

Sở Dao nghe lời này của Ngu Khang An suýt nữa ngất xỉu, nàng giãy giụa muốn đứng xuống đất, nhưng mới vừa tỉnh lại không lâu nên chân tay đều mềm nhũn vô lực, chỉ có thể ở trong lòng Khấu Lẫm quay đầu nhìn về phía Kim Trấm, trên mặt mang theo buồn giận dùng ánh mắt chất vấn ông ta.

Khấu Lẫm cũng nhìn về hướng Kim Trấm.

Kim Trấm rõ ràng sững sờ, tức giận thốt lên: "Ngu Khang An, ngươi nói hươu nói vượn cái gì thế?"

Ngu Khang An thu đao vào bao, cười lạnh: "Năm đó Sở phu nhân qua đời, ngươi và ta chạy về kinh thành, suốt ngày ngươi chạy tới nhìn lén huynh muội hắn, còn muốn quan tâm hơn so với Sở Thượng Thư. Ngươi dám nói hai đứa bé không phải chung dòng máu với ngươi?"

Kim Trấm tức quá bật cười: "Ta cũng quan tâm nhi tử ngươi nhiều hơn so với ngươi, chẳng lẽ ta cũng ngủ với phu nhân nhà ngươi?"

"Ngươi dám nhục mạ vong thê của ta?!"

"Không cho phép ta nhục mạ vong thê của ngươi, vậy vong thê của Sở Thượng Thư để tùy ngươi tới nhục nhã?!"

"Vậy ngươi dám thề giữa ngươi và Tạ Tĩnh Xu đều thanh thanh bạch bạch?!"

"Ta và nàng có thanh bạch hay không mắc mớ gì đến ngươi?!"

"Trong lòng ngươi có quỷ! Hiện tại tuy ta và ngươi không nhìn mặt, nhưng từ trước ta và ngươi hiểu biết nhau nhiều hơn ai hết. Con người của ngươi làm chuyện gì đều thẳng thắn lỗi lạc, duy nhất mỗi khi nói đến Tạ Tĩnh Xu đều che che dấu dấu, bộ dáng vô cùng chột dạ, nhất định bởi vì cô nàng mà ngươi làm chuyện vi phạm đạo nghĩa khiến lương tâm bất an!"

Ngu Khang An nói xong một hồi mà Kim Trấm vẫn chưa lên tiếng phản bác, chỉ mím chặt môi, ẩn nhẫn hồi lâu rồi phun ra một chữ: "Cút!"

Ngu Khang An mặt lạnh nói: "Đoạn Xung là người Ngu gia, ta không chấp nhận hắn ở bên ngoài làm nhiều việc ác, cần phải mang về trong tộc trị tội!"

"Ngươi khỏi cần nằm mơ!" Kim Trấm nói, "Tốt nhất ngươi nhanh chóng cút khỏi đây cho ta, bằng không ngươi sẽ hối hận!"

"Ta giết không được các ngươi, nhưng ngươi cho rằng Ma Phong Đảo có thể vây khốn ta?" Ngu Khang An không chút nào yếu thế.

Kim Trấm lạnh lùng nhếch khóe miệng: "Đoạn Xung!"

Đoạn Xung lập tức tiến lên ôm quyền: "Hài nhi có mặt!"

Kim Trấm ra lệnh: "Lập tức truyền lời ra ngoài, nói Ngu Tổng binh và Ngu Thiếu soái hiện giờ đều ở trên đảo chúng ta làm khách. Bảo đám Oa nhân, hải tặc cùng với thế lực hắc đạo ở vùng phụ cận Phúc Kiến đi đánh úp doanh trại của Ngu gia quân, cứ một đầu người thì Kim gia thưởng một trăm lượng!"

Ngu Khang An biến sắc: "Ngươi dám!"

Kim Trấm cười kiêu ngạo: "Ngươi cho rằng hiện giờ Kim Trấm ta đây có chuyện gì mà không dám làm?"

"Ngươi đừng cho là ta thật không có biện pháp tiêu diệt Ma Phong Đảo! Ta có thể dẹp yên nơi này một lần thì có thể dẹp yên lần thứ hai!" Ngu Khang An trầm giọng cảnh cáo, "Kim Trấm, ta cho ngươi hai tháng thời gian suy xét, áp giải Đoạn Xung đến cho ta xử trí, bằng không chúng ta gặp nhau trên chiến trường!"

"Cút!" Kim Trấm vẫn dùng một chữ này.

Ngu Khang An liếc mắt một cái về phía Đoạn Xung, phất tay áo rời đi.

Sau khi Ngu Khang An đi rồi, Kim Trấm đứng lặng ngay tại chỗ một lát, cảm giác được Sở Dao vẫn đang trừng mắt với mình, xoay người đi đến trước mặt Sở Dao: "Cô nương không cần nghe hắn nói bậy, ta mắng hắn mất hết mặt mũi, hắn tức quá nên cố tình bịa chuyện mà thôi."

Khấu Lẫm cười lạnh: "Tức tối với ngài là một lý do, về phương diện khác chính vì chúng ta đã biết Đoạn Xung là nhi tử của ông ta, vì thế muốn nhắc nhở chúng ta không nên nói lung tung, bằng không ông ta sẽ khiến mặt mũi nhạc phụ mất hết."

Kim Trấm hơi gật đầu: "Đúng là như vậy."

Sở Dao vẫn gắt gao nhìn chằm chằm Kim Trấm, cắn răng chặt đến mức quai hàm đều đau: "Kim gia, không chỉ Ngu Tổng binh, ngay cả tiểu nữ cũng cảm thấy mỗi lần ngài nhắc tới mẫu thân thì luôn nói lấp liếm cho qua."

Kim Trấm cười khổ duỗi tay muốn xoa đầu nàng, nhưng Sở Dao lại nghiêng đầu tránh đi: "Chuyện này ta không muốn đề cập tới, cũng không muốn nói dối lừa gạt cô nương. Tóm lại, cô nương đừng suy nghĩ bậy bạ, ta cũng hy vọng ta có một đôi nhi nữ như vậy, nhưng ta không có phúc phận này."

Sở Dao lại muốn nói chuyện thì Kim Trấm nhìn về phía Khấu Lẫm: "Trên núi gió lớn, đưa thê tử trở về đi."

Khấu Lẫm gật đầu.

Đăng tại wattpad do bà còm biên tập

Khi trở lại trên đỉnh núi, Kim Trấm thay đổi chỗ ở cho Sở Dao. Lúc trước Sở Dao ở tại noãn các tương thông với phòng ngủ ông ta, Khấu Lẫm tiến vào dĩ nhiên không tiện.

Đặt Sở Dao trên giường, Khấu Lẫm đi rót chén nước đưa cho nàng: "Khi nàng hôn mê ra nhiều mồ hôi như vậy, lúc nãy tỉnh lại ta quên cho nàng uống nước trước đã."

Sở Dao ngồi ở trên giường không tiếp nhận chén nước, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm hình thêu Tô Châu trên chăn gấm: "Thiếp không khát."

"Đây không phải là vấn đề có khát hay không, lúc nãy nàng phát sốt, cần phải uống nước." Khấu Lẫm cầm chén nước ngồi xuống mép giường, "Không phải Kim lão bản đã nói rồi sao, ông ấy không có duyên quan hệ máu mủ với hai huynh muội, vì sao nàng không tin?"

"Khi ông ta nhắc tới mẫu thân, thật sự thích nói kiểu lấp liếm hiểu sao cũng được." Sở Dao thở dài thật sâu, "Nếu thật sự thanh thanh bạch bạch, vì sao lại không dám nói thẳng?"

"Có lẽ giữa ông ta và nhạc mẫu thật không trong sạch đâu, ta chỉ muốn nói đến thời điểm trước khi mẫu thân xuất giá." Khấu Lẫm phân tích, "Kim lão bản là người giang hồ không tuân thủ quy củ, nhạc mẫu lại vừa mới cập kê, tình đầu chớm nở, hai người làm chuyện du củ cũng thực bình thường. Nhưng Kim lão bản là người biết đạo nghĩa, sau khi nhạc mẫu xuất giá mà vẫn phát sinh loại chuyện này thì khả năng vô cùng nhỏ."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.