Giả Cán Bộ

Chương 283: Mở nốt ra




Tiền trưởng phòng nghe được là tra về Kha Nhưng, trong lòng thở dài một hơi, nhiệt tình nói: "Đều ở đây hết, các khoản thu chi thời kì Kha Nhưng cục trưởng tại đảm nhiệm phó sở trưởng đều ở phía trong đó."

"Ở trong cái tủ bảo hiểm này, tủ bảo hiểm bên trái là tất cả khoản chi của sở quốc thổ gần năm năm trước, bên phải thì là hai năm qua." Tiền trưởng phòng nhiệt tình vỗ vỗ tủ bảo hiểm gần Dương Tử Hiên nhất, giới thiệu nói.

Trần Tây Trữ tiến lên một bước, nói: "Anh mở bên trái ra trước, chúng tôi muốn lấy toàn bộ các ghi chép về khoản thu chi về văn phòng nhìn một lần."

Tiền trưởng phòng không chút do dự, các khoản chi bên trái đều là thời đại Kha Nhưng lưu lại, không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với Hứa Chí Văn.

Kỳ thật, cảm quan của Tiền trưởng phòng đối với Kha Nhưng rất không tốt, cho nên hắn cũng không có ý định giúp lão Kha cái gì, Ban Kỷ Luật Thanh tra muốn điều tra lão Kha, hắn cũng không có ý định giúp lão Kha một tay.

Leng keng.

Tiền trưởng phòng mở tủ bảo hiểm bên trái ra, lập tức liền có mấy nhân viên công tác kiểm tra kỷ luật thân hình cao lớn trực tiếp đem toàn bộ sổ sách bên trong ra.

Dương Tử Hiên và Trần Tây Trữ nhìn nhìn sổ sách, cùng gật gật đầu.

Ngay tại thời điểm Tiền trưởng phòng cho rằng sẽ kết thúc, Dương Tử Hiên bỗng nhiên nói: "Tiền trưởng phòng, anh mở tủ bảo hiểm bên phải ra cho tôi."

Sắc mặt Tiền trưởng phòng đại biến, lắp bắp nói: "Dương sở, khoản chi ở bên phải đều là mới làm gần hai năm nay, không phải sổ sách thời điểm Kha Nhưng phó cục trưởng tại nhiệm, cậu muốn những thứ đó làm gì vậy?"

Dương Tử Hiên lạnh lùng nói: "Điều tra cần!"

Tiền trưởng phòng gian nan nuốt một ngụm nước bọt, nhưng hắn biết rõ, những sổ sách bên phải kia cực kỳ quan trong, rất nhiều sổ sách bên trong đều là sau khi Hứa Chí Văn lên nhậm chức phó cục trưởng mới làm ra, còn có cả sổ sách lúc Hứa Chí Văn ở trên vị trí sử trưởng quản lý địa chính.

"Hồ tổ trưởng...Cái này..." Ánh mắt Tiền trưởng phòng đầy vẻ cầu cứu nhìn về phía Hồ Thục Lộ, dù sao, Hồ Thục Lộ cũng là người của sở quốc thổ, giờ này khắc này, Tiền trưởng phòng chỉ có thể hướng Hồ Thục Lộ xin giúp đỡ.

Nhưng Hồ Thục Lộ lại như là không thấy được ánh mắt xin giúp đỡ của Tiền trưởng phòng, nhìn nhìn ánh mắt kiên định của Dương Tử Hiên, trong đầu liền rõ ràng, đêm nay, kỳ thật Dương Tử Hiên và Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đang chơi trò phục kích bất ngờ, muốn đánh nhanh thắng nhanh.

Ngoài sáng là tới điều tra sổ sách về Kha Nhưng, thực chất là muốn bắt được sổ sách của Hứa Chí Văn.

Ngay cả Hồ Thục Lộ, nhân viên kỷ luật lâu năm này cũng không khỏi không bội phục Dương Tử Hiên, trước kia vậy mà không để rò một chút tiếng gió nào, hiện tại Tiền trưởng phòng muốn cự tuyệt cũng không cự tuyệt được.

Dương Tử Hiên lạnh lùng nói: "Tiền trưởng phòng, anh có ý định không phối hợp với công tác điều tra của Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi sao?"

Lời vừa nói ra, không khí trong phòng đều đọng lại.

Tiền trưởng phòng cúi đầu không dám nhìn vào mắt Dương Tử Hiên, uy áp trên người người trẻ tuổi này quá nặng, làm cho người ta cảm thấy không thở nổi.

"Tôi không có." Tiền trưởng phòng nhỏ giọng, lúng túng nói.

"Tôi cho anh biết, lão Tiền, sở quốc thổ các anh phải tiếp nhận sự giám sát của Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi, bây giờ anh đang gây trở ngại cho việc phá án của Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi, nếu như xuất hiện hậu quả gì ngoài dự đoán, anh phải chịu toàn bộ trách nhiệm!"

Dương Tử Hiên khoanh hai tay trước ngực, liếc liếc Tiền trưởng phòng, đi tới đi lui, giọng nói lạnh như băng.

"Lão Tiền, cậu mở tủ bảo hiểm bên phải ra, dù sao thì cũng không có việc gì liên quan đến chúng ta, không sợ người nào nghi ngờ!" Hồ Thục Lộ cũng phối hợp với Dương Tử Hiên để nói chuyện, hôm nay, Hồ Thục Lộ coi như là kiến thức thủ đoạn của Dương Tử Hiên, tân nhiệm phó cục trưởng sở giám sát này.

Dương cục trưởng này, tuy trước kia vẫn luôn làm công tác kinh tế, nhưng khi làm đến công tác kiểm tra kỷ luật, thủ đoạn vẫn trầm ổn mà hung ác, từng bước ép sát, không để ai chạy.

Tiền trưởng phòng biết rõ, đêm nay, khẳng định là đã xảy ra chuyện lớn rồi, Dương Tử Hiên này đâu muốn tra Kha Nhưng, rõ ràng chính là muốn tra Hứa Chí Văn mà.

Trước kia, Ban Kỷ Luật Thanh tra cố ý tìm người sở quốc thổ nói chuyện, đều là nói về vấn đề Kha Nhưng, xem như triệt để nói dối tư duy của rất nhiều người.

Kể cả Tiền trưởng phòng, trong đầu hắn luôn cho rằng Ban Kỷ Luật Thanh tra bởi vì một ít lãnh đạo Tỉnh ủy tạo áp lực, mà buông tha cho việc điều tra về Hứa Chí Văn, lại chuyển sang điều tra về Kha Nhưng.

Ai biết Ban Kỷ Luật Thanh tra chẳng qua chỉ là đang chơi đùa thủ đoạn ẩn dấu bản thân, chưa đánh quân cờ tốt nhất mà thôi, cho tới bây giờ, Ban Kỷ Luật Thanh tra vẫn chưa từng buông tha việc điều tra Hứa Chí Văn.

"Hồ tổ trưởng, anh xem, đêm nay đã trễ như thế rồi, có nên xin chỉ thị lãnh đạo trong phòng một tý hay không, dù sao những sổ sách này đều là thứ rất quan trọng, bình thường, mặc dù là tôi, cũng không thể tùy ý di động." Tiền trưởng phòng liếm liếm môi khô khốc, rất tội nghiệp nhìn Hồ Thục Lộ.

Ở lúc này, hắn chỉ có thể khẩn cầu Hồ Thục Lộ có thể đứng ở bên hắn, giúp hắn nói vài lời lời hữu ích, có thể đuổi Dương Tử Hiên cùng Trần Tây Trữ, đám ôn thần chết dịch này rời đi, như vậy thì mọi sự sẽ thuận lợi.

Hồ Thục Lộ là nhân vật bậc nào, đã sớm nhìn ra đêm nay đại cục đã định, nào sẽ giúp Tiền trưởng phòng nói chuyện, đêm nay nếu mình giúp Tiền trưởng phòng nói chuyện, đuổi một đoàn người Dương Tử Hiên đi, chỉ sợ ngày mai, Ban Kỷ Luật Thanh tra sẽ tính cả bản thân Hồ Thục Lộ vào đối tượng hoài nghi.

"Tiền trưởng phòng, anh cũng là cán bộ kỳ cựu của đảng, là lão đồng chí rồi, công tác tại hệ thống sở quốc thổ cũng không phải sự tình một năm hai năm, cậu nên biết quy củ của Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi." Hồ Thục Lộ lạnh lùng nói.

"Có lẽ là cậu nên phối hợp với công tác của các đồng chí Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, mở tủ bảo hiểm bên phải ra đi." Hồ Thục Lộ mặt không biểu tình nói câu nói sau cùng.

Sắc mặt Tiền trưởng phòng tái nhợt, nhìn khuôn mặt Dương Tử Hiên đầy thần sắc ngưng trọng, biết rõ tối nay mình không cự tuyệt được, trong chớp mắt, hắn gian nan từ bên trong một nhóm lớn chìa khóa, chọn ra một cái, mở tủ bảo hiểm bên phải ra.

"Tiểu Hồng, Trần chủ nhiệm, lấy hết sổ sách ra!" Dương Tử Hiên phân phó.

Tiểu Hồng cùng một người đàn ông cao lớn khác đằng sau Trần Tây Trữ lập tức lấy toàn bộ sổ sách màu xanh trong tủ bảo hiểm bên phải ra, bỏ vào cái túi màu đen đã sớm chuẩn bị tốt.

"Hồ tổ trưởng, cám ơn đêm nay anh đã phối hợp với chúng tôi." Dương Tử Hiên vươn tay ra, nắm chặt tay Hồ Thục Lộ.

Hồ Thục Lộ cười nói: "Dương sở nói quá lời rồi, nghành kiểm tra kỷ luật sở quốc thổ chúng tôi phải tiếp nhận lãnh đạo về nghiệp vụ của Ban Kỷ Luật Thanh tra, cái này là nghĩa vụ của chúng tôi mà."

"Tiền trưởng phòng, cám ơn sự phối hợp của anh." Dương Tử Hiên vỗ vỗ bả vai Tiền trưởng phòng đang hồn lìa khỏi xác.

Tiền trưởng phòng nhìn sổ sách bị cất vào cái túi, hai mắt vô thần, hồi lâu mới ý thức được mình quá không giữ được bình tĩnh.

"Đâu có, phối hợp với công tác của Ban Kỷ Luật Thanh tra, là việc nên làm mà." Sắc mặt Tiền trưởng phòng cực kỳ tái nhợt, miễn cưỡng nặn ra một tia dáng tươi cười khó coi.

Dương Tử Hiên không hề để ý tới hắn, giơ tay lên, nói: "Các đồng chí, mang về phòng làm việc của tôi trước."

Thời điểm đi ra khỏi phòng nhỏ, Dương Tử Hiên còn quay lại, chỉ vào Tiền trưởng phòng, bình tĩnh nói: "Lão Tiền, giữ bí mật kỷ luật, chắc anh cũng hiểu chứ? Đêm nay, sự tình Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi tới lấy sổ sách, không thể để lộ với bất luận kẻ nào bên ngoài, bằng không thì anh phải gánh chịu toàn bộ hậu quả xảy ra!"

Phía sau lưng Tiền trưởng phòng đều là mồ hôi lạnh, áo sơmi màu trắng mặc đằng sau giống như là đã bị nước dội qua một lần.

Hắn ngây người đứng nguyên tại chỗ, không dám làm ra một cử động nhỏ nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.