Trương Bích Tiêu nhìn Dương Tử Hiên đang ngơ ngác ngắm thân thể mình, khuôn mặt đỏ lên, miệng mắng hai tiếng, chạy vội vào gian phòng của mình thay quần áo.
Chỉ là, ngoài cảm giác ngượng ngùng, Trương Bích Tiêu cũng có vẻ rất đắc ý, xem ra, thân thể mình vẫn là rất có mị lực nha, ngay cả tiểu bí thư đáng ghê tởm này cũng không chịu được, nghĩ đến ánh mắt nóng rực vừa rồi của Dương Tử Hiên, thân thể Trương Bích Tiêu cũng có một chút cảm giác khô nóng.
Dương Tử Hiên đứng ở trong nhà Trương Bích Tiêu, nhìn quanh bốn phía một lần, phát hiện ngoại trừ vài cái ghế sô pha cũ nát cùng một cái bàn ăn cơm, một bộ TV đen trắng lắp dây anten vào ra, cái gì cũng không có.
Nghĩ đến tiền lương một tháng của Trương Bích Tiêu trong chính phủ cũng không tính toán quá thấp, dù sao, với tư cách phó cục trưởng cục du lịch khu công nghiệp, Trương Bích Tiêu cũng là cán bộ cấp khoa thực chức, không nghĩ tới, điều kiện trong nhà dĩ nhiên là kém như thế.
Đúng lúc này, một nam tử khuôn mặt hơi đen gầy, lưng hơi còng xuống, đầy vẻ chất phác đi đến.
“ Bác trai, ngài khỏe! “ Dương Tử Hiên biết rõ, người này hơn phân nửa là phụ thân Trương Bích Tiêu, hàng lông mày có điểm rất giống với Trương Bích Tiêu, hơn phân nửa cũng là mỹ nam tử lúc tuổi còn trẻ.
Trương Hải Sinh nhìn Dương Tử Hiên hiểu lễ phép, trong lòng trước hết đã có ba phần ưa thích, liền nói: “ Cậu là đồng sự công tác tại khu công nghiệp với Bích Tiêu nhà chúng ta à? “
Dương Tử Hiên gật gật đầu nói: “ Đúng, cháu cũng công tác tại khu công nghiệp, nhưng không cùng một nghành với Bích Tiêu. “
“ Vậy cậu làm nghành nào vậy? “
Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói: “ Bây giờ cháu đang đi làm ở văn phòng đảng chính. “
Trương Hải Sinh là công nhân viên chức trong xí nghiệp nhà nước nghỉ việc, bây giờ đang ở một quặng mỏ tư nhân trong nội thành làm người canh cổng, chỉ là, con gái trước kia làm ở văn phòng thị ủy, cũng biết bên trong văn phòng thị ủy, văn phòng đảng chính, những địa phương này có rất nhiều tiểu khoa viên bối cảnh không nhỏ, dù sao, những địa phương này được đồn thổi ra ngoài, là địa phương có thể tiếp xúc cùng đại lãnh đạo nhiều nhất.
Con gái của mình lúc trước cũng bởi vì không có bối cảnh, bị đá ra khỏi văn phòng thị ủy, ném đến một cái khu công nghiệp, đảm nhiệm phó cục trưởng tiểu cục không có thực quyền gì.
Cho nên, Dương Tử Hiên nói mình làm tại văn phòng đảng chính, Trương Hải Sinh chỉ biết, gia đình tiểu thanh niên này cũng sẽ không quá kém, cũng có thể phối hợp với con gái của mình.
“ Quần áo cậu ướt rồi, ta tìm một bộ cho cậu thay đổi nhé. “ Trương Hải Sinh gấp gáp nói.
Đúng lúc này, Trương Bích Tiêu đã thay đổi một bộ quần áo khác đi ra.
Trương Bích Tiêu đã cuốn tóc dài lại, trên thân là một kiện áo bông ở nhà, bộ ngực nhô lên cao cao, hạ thân cũng là một cái quần đầu bông bó chặt, bờ mông có vẻ vểnh lên, bắp đùi thon dài chăm chú khép lại, không hề có bộ dáng khuềnh khoàng, hiển nhiên là một nữ nhân tuổi trẻ ít quan hệ.
Hai mắt Dương Tử Hiên tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào Trương Bích Tiêu, cách ăn mặc ở nhà so sánh với bộ dáng ăn mặc đồ công sở lúc đi làm, thật sự càng dễ nhìn hơn, xem ra đây mới chính thức là khuôn mặt thật của Trương Bích Tiêu.
Nhưng Dương Tử Hiên cũng có thể lý giải, dù sao, nữ nhân xinh đẹp làm trong quan trường, vốn là rất hay bị đồn đại nhiều chuyện nhảm, Lâm Nhược Thủy, bởi vì có bối cảnh thâm hậu, đằng sau là một Lâm gia thế lực khổng lồ, không có vài người dám nói láo, nhưng Trương Bích Tiêu, loại con gái bình dân xinh đẹp không bối cảnh này, bên trong con đường làm quan, lời đồn đại chuyện nhảm nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng, nhất là tại đơn vị cơ quan dưới cơ sở, lại càng nhiều hơn.
Cho nên, Trương Bích Tiêu đi làm, cũng tận lực làm cho cách ăn mặc của mình khó coi một chút, để không dễ dàng trêu chọc đối thủ cạnh tranh, cộng với giảm bớt lời đồn đại chuyện nhảm, bớt một ít phiền toái không cần thiết.
Nhưng lúc này đang là ở nhà, xem như nàng triệt để phóng thích chính mình rồi, điều này cũng làm cho Dương Tử Hiên mở rộng tầm mắt một phen.
“ Cha, cha ngồi đi, con đi tìm cho hắn là được rồi, lần trước không phải em con từ tỉnh thành mua cho cha một bộ quần áo không thích hợp ư, cha cũng chưa mặc qua, con đi đưa cho hắn là tốt rồi. “ Trương Bích Tiêu nói xong, liền đi vào một gian phòng khác, lấy một bộ quần áo ra, đưa cho Dương Tử Hiên.
“ Cậu... Đi phòng tôi thay đi. “ Trương Bích Tiêu bỗng nhiên đỏ mặt nói.
Trong nhà chỉ có hai gian phòng, bây giờ là Trương Bích Tiêu một gian, cha mẹ của nàng một gian, em trai của nàng đã trọ ở trường rồi, Trương Bích Tiêu cũng khó có thể để Dương Tử Hiên đi gian phòng của cha mẹ thay quần áo, đành phải lại để cho hắn tiến vào gian phòng của mình.
Dương Tử Hiên cầm quần áo, đi vào gian phòng của Trương Bích Tiêu, bên trong là nhà trệt nhỏ, trang trí rất sạch sẽ, có mùi thơm đặc biệt của gian phòng thiếu nữ, bên cạnh gian phòng đặt một cái thùng nhỏ.
Dương Tử Hiên liếc liếc nhìn thùng nhỏ, liền chứng kiến bộ váy ẩm ướt cùng đồ lót nội y của Trương Bích Tiêu vừa mới thay, tất cả đều vứt ở bên trong.
Trong lòng Dương Tử Hiên đột nhiên hiện lên một trò đùa dai.
Hắn cởi sạch quần áo toàn thân đã ướt đẫm, thay bộ quần áo sạch sẽ vào, sau đó, Dương Tử Hiên liền đem quần áo ướt đẫm ném vào cái thùng nhỏ để quần áo nội y của Trương Bích Tiêu, để chúng lẫn lộn lại với nhau.
Dương Tử Hiên lúc này mới thản nhiên đi ra khỏi phòng nhỏ.
Trong sảnh, Trương Hải Sinh cùng Trương Bích Tiêu bắt đầu thu xếp cơm tối rồi, Trương Bích Tiêu nhìn Dương Tử Hiên đổi lại cái thân quần áo này, trông có vẻ không vừa người, bộ dáng hiển nhiên như một thằng hề, đột nhiên bật cười nói: “ Tiểu bí thư, cậu mặc như vậy đi đến khu công nghiệp, phỏng chừng tất cả mọi người sẽ coi cậu là một tên hề đó. “
Trương Hải Sinh đang tại sát cái bàn ngẩng đầu hỏi: “ Bích Tiêu, cái gì tiểu bí thư? Đúng rồi, cậu bé, vừa rồi quên hỏi cậu tên là gì rồi? “
Dương Tử Hiên cười nói: “ Bác trai cư gọi tôi Tử Hiên là được rồi. “
Trương Bích Tiêu tức giận trừng mắt liếc Dương Tử Hiên, chỉ là, nàng vẫn có chút cao hứng đối với việc tiểu bí thư này không sĩ diện tại trước mặt cha mẹ mình, hơn nữa, nhìn bộ dáng Dương Tử Hiên, cũng không ghét bỏ ngôi nhà đơn sơ của mình, ngược lại, hắn dường như có chút ưa thích, Trương Bích Tiêu rất vui mừng, ngoài ra, cũng sinh ra một chút cảm giác thân cận.
Không qua bao lâu, mẫu thân Trương Bích Tiêu liền bưng đồ ăn lên, tự nhiên cũng hàn huyên một phen cùng Dương Tử Hiên.
Đồ ăn rất đơn giản, là đồ ăn nhà bình thường, nhưng Dương Tử Hiên lại ăn rất ngon miệng, so sánh với bình thường còn ăn nhiều hơn một chén cơm, mẫu thân Trương Bích Tiêu cùng Trương Hải Sinh nhìn hắn, hai người đều cảm thấy đứa bé trai này rất không tồi, cảm giác nếu quả thật Bích Tiêu nhà mình gả cho đứa bé trai trước mắt này, coi như là một kết cục rất không tệ.
Cơm nước xong xuôi rồi, Trương Bích Tiêu thu thập bát đũa, rửa sạch, sau đó liền ra ngoài, ngồi xuống ngay tại bên người Dương Tử Hiên, lại để cho Trương phụ Trương mẫu nhìn vào trong mắt, nghiễm nhiên biến thành bộ dáng một đôi vợ chồng.
“ Tử Hiên, cậu là người ở đâu? Cha mẹ trong nhà đang làm gì? “ Trương Hải Sinh bắt đầu hỏi thăm.
Dương Tử Hiên trầm mặc một hồi, sau đó mới lên tiếng: “ Cháu là người kinh thành, cha mẹ cũng đã mất. “
Trương Hải Sinh cùng mẫu thân Trương Bích Tiêu đều chấn động, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên dĩ nhiên là người kinh thành, hơn nữa còn không cha không mẹ, như vậy thì có điểm phiền toái rồi.
Vẻ mặt Trương Bích Tiêu cũng rất kinh ngạc, Dương Tử Hiên là người kinh thành, đại bộ phận nữ nhân khu công nghiệp đều biết, nhưng cho tới bây giờ, nàng chưa từng nghe nói Dương bí thư là người không cha không mẹ, không nghĩ đến, bí thư bề ngoài ngăn nắp, thủ đoạn cường ngạnh này cũng có một đoạn quá khứ chua xót như vậy.