Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 846: Tương lai của thương hành




Căn cứ theo khả năng của mình, Dương Lỗi chế định ra một kế hoạch, nói:

- Không ngại nói cho mọi người, ta là một luyện đan sư, cảnh giới đại tông sư, hiện tại đã cải tiến Thoát Thai Hoán Cốt đan.

Dương Lỗi lấy ra vài viên đan dược đặt lên bàn, nói:

- Mọi người có thể thử xem, Thoát Thai Hoán Cốt đan này đã không còn hạn chế như ngày trước, nhưng chỉ có hiệu quả với võ giả dưới thiên tiên, hơn nữa mỗi người chỉ dùng một lần trong đời, nhiều hơn cũng không tác dụng, nhưng mặc dù là như vậy ta nghĩ giá trị của nó cũng không cần ta giải thích đi?

- Cái gì, hội trưởng, ngươi nói là thật sao?

Mọi người đều cảm thấy giật mình, một luyện đan sư có thể luyện chế ra Thoát Thai Hoán Cốt đan, đã không còn bị hạn chế, tin tức này quả thật quá kinh người, giá trị của Thoát Thai Hoán Cốt đan bọn họ biết rõ, khi còn chưa cải tiến chỉ hữu hiệu đối với thiên tài, nhưng sau khi cải tiến không còn hạn chế như vậy, ý vị như thế nào ai cũng biết.

Nếu Trường Phong thương hành thật sự có được loại đan dược như vậy, như vậy chuyện quật khởi chỉ là sắp tới.

- Đương nhiên là thật.

Dương Lỗi đáp.

- Tốt, tốt, ta quả nhiên là không nhìn lầm.

Triệu Tuyết Côn vô cùng kích động, vốn cho rằng Dương Lỗi là một dược sư, dược sư cảnh giới đại tông sư, muốn quật khởi thương hành cũng không phải chuyện dễ dàng, hiện tại xem ra không cần dùng quá nhiều thời gian.

- Thoát Thai Hoán Cốt đan đã cải tiến cần dùng loại dược liệu trân quý gì?

Một quản sự trẻ tuổi nhìn qua thập phần thông minh lanh lợi hỏi.

Dương Lỗi nhìn hắn, người này tên Triệu Nhan, tu vi thiên tiên sơ kỳ, là dòng chính của Triệu Tuyết Côn, đối với người này Dương Lỗi đã hỏi thăm qua, tư chất tu luyện của hắn chẳng ra gì, nhưng thật thông minh lanh lợi, đối với phương diện quản lý có thiên phú phi thường, nếu không phải mình xuất hiện Trường Phong thương hành sớm muộn đều rơi vào trong tay hắn, nhưng dù sao thiên phú không đủ, một thương hành lớn như vậy muốn làm hội trưởng chẳng những cần thông minh lanh lợi, càng mấu chốt chính là tu vi cùng thiên phú, nếu tư chất không được thì Triệu Tuyết Côn cũng không dám để cho hắn tiếp quản thương hành.

- Triệu quản sự hỏi rất hay, nguyên bản Thoát Thai Hoán Cốt đan lúc trước thật trân quý, cần tài liệu thật không đơn giản, nhưng bây giờ đã cải tiến, tự nhiên phải gia tăng thêm chút đồ vật, loại dược liệu này thật quý giá, nhưng không cần lo lắng, dược liệu kia chính là Sinh Cơ Thảo, nói vậy mọi người cũng đã biết rõ ràng.

Dương Lỗi nói.

- A…

Mọi người nghe vậy diễn cảm mất mát.

Tuy rằng Sinh Cơ Thảo không quá quý trọng, nhưng rất khó được, cực kỳ thưa thớt, cho nên nếu muốn luyện chế thật nhiều cũng không phải là chuyện dễ dàng.

- Hội trưởng, nếu thật là Sinh Cơ Thảo, mặc dù có nhưng không thể luyện chế được nhiều ah.

- Vật lấy hiếm là quý thôi, nếu Thoát Thai Hoán Cốt đan cải tiến dễ dàng chiếm được như vậy, cũng sẽ không có ý nghĩa, đúng không?

Dương Lỗi nheo mắt cười nói:

- Hơn nữa chỉ có Trường Phong thương hành chúng ta mới có, huống hồ người của đại tông môn, đại gia tộc muốn có đan dược, còn luyến tiếc Sinh Cơ Thảo của họ sao? Hơn nữa tuy Sinh Cơ Thảo không nhiều, nhưng nếu danh tiếng của chúng ta lại truyền ra, muốn mua Sinh Cơ Thảo cũng không khó vậy đi?

- Không sai, không sai, hội trưởng quả nhiên cao minh, Triệu Nhan này phục rồi, có hội trưởng lãnh đạo, Trường Phong thương hành quật khởi rất nhanh thôi.

Triệu Nhan nói.

- Ha ha, quá khen, chỗ này ta còn một phần kế hoạch, đây là ta đã làm được trong mấy ngày, hi vọng mọi người có thể nhìn xem.

Dương Lỗi đem tri thức quản lý kinh doanh của mình trên địa cầu cùng chế độ hội viên, chế độ ban thưởng vân vân, sửa sang lại một lần, viết thành một bộ kế hoạch hoàn chỉnh.

- Đây…đây là…

- Thiên tài, thật sự là thiên tài, hội trưởng đúng thật là thần nhân vậy.

- Có phần kế hoạch thư này, trong vòng mười năm Trường Phong thương hành nhất định trở thành đệ nhất thương hành trong Vô Cực đại lục.

Nhìn xong kế hoạch thư của Dương Lỗi, cả đám người vô cùng kích động, đều là người trong nghề, phần kế hoạch thư này trọng yếu ra sao họ đều hiểu thật rõ ràng.

- Thế nào?

Thấy họ đã xem xong kế hoạch thư, Dương Lỗi khẽ cười hỏi.

- Thật tốt quá, hội trưởng, đầu óc của ngươi làm sao nghĩ ra, thật sự là lợi hại, thiên tài buôn bán ah.

Ánh mắt Triệu Tuyết Côn nhìn Dương Lỗi giống như nhìn yêu quái, thật quá nghịch thiên.

- Triệu lão, ngài đừng mãi gọi ta là hội trưởng, thật sự nghe khó chịu vô cùng, ngài gọi ta Dương Lỗi là được.

Dương Lỗi cười nói:

- Đây cũng không là gì, chỉ là một ít ý tưởng mà thôi, ta chỉ nói ra, đến lúc đó hi vọng mọi người đi thực hiện cùng hoàn thiện mới được.

- Không được, làm vậy không được, đây là quy củ, ta cũng không thể ngoại lệ.

Triệu Tuyết Côn vội lắc đầu nói.

- Không sai, quy củ lễ tiết không thể phế bỏ.

Mọi người đều gật đầu.

Nhìn thấy dáng vẻ của họ, Dương Lỗi bất đắc dĩ, biết họ khó thể sửa đổi trong nhất thời, điều này cũng không biện pháp, dù sao hắn cũng không thể thường xuyên túc trực tại thương hành, chỉ chờ có việc mới xuất hiện, dù sao mục đích chủ yếu của hắn là tu luyện, đánh quái thăng cấp.

Huống chi hắn đến Vô Cực đại lục là vì hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, đương nhiên còn phải tìm kiếm mẫu thân của hắn.

Nhiệm vụ chủ tuyến là trở thành tông chủ Vô Cực tông, nhưng Vô Cực tông là thánh địa võ học Vô Cực đại lục, một nơi thần bí, cường giả như mây, cho dù cường đại như Tô gia ở trong mắt họ cũng không đáng giá nhắc tới.

Cho nên nếu hắn muốn trở thành tông chủ Vô Cực tông không phải là chuyện dễ dàng, hắn hoài nghi trong Vô Cực tông còn có chuẩn thánh tồn tại, nói không chừng còn cường đại hơn, xem ra Huyền Nguyên Tinh cũng không đơn giản.

- Hội trưởng yên tâm, chúng tôi nhất định tận tâm tận lực phát triển thương hành, không cô phụ nhờ vả.

Một nhóm người cam đoan nói.

- Tốt tốt, nếu một tháng sau thương hành thật sự phát triển, các vị chính là trưởng lão thương hành, hưởng thụ đãi ngộ trưởng lão.

Dương Lỗi nhìn mọi người cười nói.

Nghe được lời của hắn mọi người lại kích động, chỉ cần mười năm thương hành nhất định trở thành đứng đầu Vô Cực đại lục, trưởng lão ý vị thế nào, họ hiểu thật rõ ràng, cho dù là các đại môn phái, đại gia tộc đều phải thủ lễ đối đãi, đây là vinh dự bậc nào.

- Sư đệ, ta…ta cầu ngươi một chuyện được không?

Đi ra khỏi Trường Phong thương hành, Tô Anh nhìn Dương Lỗi nói.

- Sự tình gì, sư tỷ cứ nói là được, chỉ cần ta có thể làm được chắc chắn sẽ không cự tuyệt.

Dương Lỗi cười nói.

- Sư đệ, ngươi là một luyện đan sư, còn là một phù sư, ta nghĩ…ta nghĩ sau này khi sư đệ luyện đan chế phù, có thể lưu chút ưu đãi cho Tô gia hay không?

Tô Anh nhìn Dương Lỗi đầy chờ đợi hỏi.

Dương Lỗi nghe vậy gật đầu, dù sao Tô Anh là con cháu Tô gia, mà sư tôn Tô Nghiên cũng thuộc Tô gia, mặc dù mình chỉ có quan hệ với hai người này, nhưng như vậy cũng đủ rồi, huống chi mình cũng cần có đồng minh, Tô gia là một, Vô Cực tông lại cần mình nắm giữ trong tay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.