Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 150: Phần thưởng nhiệm vụ: Tinh Tế tỷ đệ 9




Một khi đạt tới cấp 3, anh ta sẽ bước vào một lĩnh vực hoàn toàn mới! Thôi thể thuật đạt tới cấp 3, cơ thể có thể bổ sung chức năng tự phục hồi. Đến lúc đó, những vết thương mà viện nghiên cứu khoa học Tinh Tế cũng không có cách nào chữa được sẽ tự động khỏi hẳn.

Lúc đó, anh ta lại có thể đến chiến trường chém giết vì tương lai của mình, người nào thích vùi mình tại tinh cầu phế thải chim không thèm ị này!

Mà tính mạng của anh ta cũng bởi vì vậy có thể kéo dài đến ít nhất hơn 300 tuổi.

Năm đó biết được mình đã thương tới căn cốt, giống như người tàn phế, Donkey cảm thấy toàn bộ thế giới đều sụp đổ. Mà bây giờ anh ta nằm mơ cũng không nghĩ tới, thế giới của anh ta, vậy mà lại bởi vì một miếng thịt khô mà thay đổi!

Donkey là một người có tâm tính cũng không tệ lắm, nhưng mà hấp dẫn trí mạng ở trước mặt, cũng sắp khống chế không nổi tham niệm của mình.

Thật sự là anh ta muốn dùng cách thích hợp để có được thịt khô mình cần, nếu như Bella còn không chịu đồng ý..

Cũng đừng trách anh ta lòng dạ độc ác!

Lâm Tịch đang mừng thầm trong lòng, lại không biết, bởi vì thịt khô Tinh Khư trùng, thứ căn bản không lọt nổi vào mắt xanh của cô, lại có người muốn giết chết cô.

Ở trong lòng Donkey, giờ phút này cô chính là đứa trẻ ba tuổi cầm vàng đi ngang thành phố.

Có cực phẩm như vậy lại dám lấy ra bán, quả thật ngu xuẩn! Càng ngu xuẩn chính là tùy tiện cho người ta ăn hết một cái.

Mặc dù là cho mình ăn, nhưng Donkey vẫn cảm thấy Bella đối với thịt khô như vậy, quả thật là phung phí của trời!

Hiện tại Donkey rất may mắn khi người Bella tìm là anh ta, nếu như là người khác biết bí mật của thịt này, chỉ sợ anh ta vẫn không biết còn có loại thịt khô thần kỳ như vậy trên thế giới này, Bella đã bị người diệt khẩu.

Khó khăn đợi đến tan làm, Donkey không để lại dấu vết tới gần Bella: "Bella, cô cân nhắc thế nào?"

Trong mắt thiếu nữ chứa đầy mỉa mai: "Thế nào, muốn giết tôi, cướp đồ của tôi?"

Ý nghĩ bị vạch trần, Donkey hơi ngượng ngùng, dù sao anh ta cũng không phải là loại mất hết tính người, cực kỳ hung ác kia. Có ác niệm, chỉ vì dụ hoặc thật sự quá lớn.

"Không có, cô.. Làm sao sẽ nghĩ như vậy" Donkey mãnh liệt lắc đầu.

Giọng nói Lâm Tịch lạnh băng: "Tốt nhất anh đừng có suy nghĩ nguy hiểm như vậy, tôi dám đảm bảo, nếu anh động suy nghĩ không nên có, người chết đầu tiên chính là anh."

Nói xong tay của cô giơ lên một chút, Donkey chỉ lờ mờ trông thấy thứ gì lóe lên, chính mình vậy mà không có thể động.

Đây là.. Anh ta càng giãy dụa càng tuyệt vọng, chắc chắn cô gái ghê tởm này biết yêu pháp! Hoặc là chính mình nhìn lầm, cô ấy có dị năng tinh thần cấp SSSS?

Lâm Tịch nhìn chằm chằm Donkey hồi lâu, bỗng nhiên cười nhạt một tiếng, đưa tay vỗ xuống bả vai anh ta: "Buổi sáng ngày mai tôi sẽ mang theo toàn bộ thịt khô giao cho anh, anh hãy cố gắng hết sức giúp tôi. Thù lao à, cứ dựa theo anh nói. Yên tâm, nếu như anh giở trò lừa gạt, chỉ cần không bước ra khỏi tinh cầu này, tôi đều có cách bắt được anh. Còn có tốt nhất anh đừng bán thịt khô cho một người duy nhất, nếu không, anh và tôi đều sẽ có phiền phức."

Dứt lời cũng không tiếp tục để ý Donkey, xoay người nhanh nhẹn rời đi.

Donkey trợn mắt há hốc mồm, sau đó phát hiện mình vậy mà có thể động.

Chắc chắn anh ta gặp được Bella giả.

Bella.. Cô ấy lại biết giá trị của thịt khô!

Hơn nữa Donkey phát hiện, bình thường bộ dáng người này trầm mặc ít nói tuyệt đối là ngụy trang.

Lúc Bella tới gần anh ta, với ngũ giác thôi thể thuật cấp 2 của mình, Donkey đã phát hiện hơi thở rất nguy hiểm trên người cô gái này.

Donkey cũng không ngu ngốc, nếu không cũng sẽ không được hoan nghênh ở trấn nhỏ Konjac như vậy.

Ý tứ Bella anh ta đã hoàn toàn hiểu rõ, dáng vẻ con cừu nhỏ buổi sáng chẳng qua chỉ là thăm dò ngọn nguồn anh ta mà thôi.

Nếu Bella có thể lấy thứ như vậy ra bán, chẳng phải trong tay cô ấy còn có rất nhiều thịt khô như vậy hoặc là còn có mặt hàng tốt hơn.

Không thể không nói Donkey là người có đầu óc ngớ ngẩn, hai loại khả năng đều đoán đúng rồi.

Nếu Bella nói chắc chắn sẽ có phần của anh ta, Donkey cũng không cân nhắc chuyện bí quá hóa liều nữa, hiện tại anh ta thật sự không chắc chắn rốt cuộc thân phận của Bella là gì.

Nhiều năm chém giết trên chiến trường khiến Donkey hiểu được, muốn bình an sống sót, vĩnh viễn không nên coi thường người khác.

Dụ hoặc lại lớn như thế nào thì ngươi cũng phải có mạng để hưởng thụ là điều kiện tiên quyết!

Donkey cũng không phải là loại người lòng tham không đáy kia, nghĩ đến Bella đồng ý cho anh ta 3 miếng thịt khô, lập tức cảm thấy trái tim yên lặng nhiều năm lại sôi trào nhiệt huyết như thuở thiếu thời, dường như anh ta nhìn thấy cảnh chém giết khiến người ta run rẩy và tương lai huy hoàng đó!

Lâm Tịch lấy bao thịt khô bao đưa cho Donkey, những ngày tiếp theo, Donkey vậy mà chưa từng xuất hiện ở nhà máy.

Ngày thứ nhất bà chủ Connie hưng phấn không thôi, cuối cùng cũng có người đến trễ, bà ta nâng lên bàn tay béo như móng heo, nhìn quang não trên cổ tay một cái, đã không thể nói là đến trễ, tới giờ này, trực tiếp tính là bỏ việc!

Ngày hôm sau..

Ngày thứ 3..

Ngày thứ 4..

Bà chủ Connie đã bắt đầu mắng lời độc ác, đồ tào lao này! Bà ta quyết định một Tinh tệ cũng sẽ không cho anh ta trong tháng này! Mặc dù tháng này Donkey đã làm 19 ngày.

Đối với chuyện Donkey mất tích, Lâm Tịch cũng không nóng nảy. Cô đã dùng thực lực chứng minh bản thân, Donkey vạm vỡ, chắc chắn cũng không phải là người không có đầu óc, anh ta sẽ biết nên làm như thế nào.

Nếu như anh ta có thể ngoan ngoãn thay Lâm Tịch làm việc, Lâm Tịch không ngại cho anh ta một kỳ tích!

Quả nhiên, vào ngày thứ 7, Donkey xuất hiện ở trên đường Lâm Tịch tan làm.

Anh ta chỉ cho Lâm Tịch một ánh mắt "Đi theo tôi," cũng không quay đầu lại đi thẳng về phía trước.

Lâm Tịch triển khai toàn bộ ngũ thức, cũng không cảm giác được hơi thở nguy hiểm.

Donkey đi tới một chỗ yên tĩnh, dừng lại lặng lẽ đợi Lâm Tịch.

Lâm Tịch bước nhanh qua, Donkey đưa cho cô một tấm thẻ nho nhỏ: "Chris Dada, ba mẹ đều mất, 18 tuổi, kiểm tra triệu chứng bệnh tật hoàn toàn dựa theo cô, bên trong có 2000 Tinh tệ, là tiền bán thịt khô. Tôi.. Tôi chỉ giữ lại 2 miếng, có nó, tôi có thể.."

Lâm Tịch cắt ngang Donkey giải thích, mặc dù có chút không lễ phép: "Những ngày này anh không đến, bà chủ Connie rất tức giận, quyết định trừ toàn bộ Tinh tệ của anh. Con người của tôi, không thích thiếu người khác."

Donkey nhìn thấy trên tay Lâm Tịch cầm 3 miếng thịt khô, con mắt gần như muốn trừng ra khỏi hốc mắt, anh ta không ngừng lau tay liên tục, trân trọng nhận lấy thịt khô sau đó mới nhớ tới nói một câu "Cảm ơn."

May mắn anh ta không dùng não, bà cô này thật sự còn thịt khô!

"Nếu như anh không có việc làm, có thể cân nhắc làm việc cho tôi, thù lao chính là loại thịt khô này. Chẳng qua, tôi thích người trung thành chứ không phải người tự cho là thông minh, nếu cảm thấy có thể.."

Lâm Tịch còn chưa nói dứt lời, chỉ thấy Donkey trịnh trọng đứng nghiêm trang, hai tay nắm thành quyền, một tay ôm ngực, tay còn lại duỗi ra hai ngón chỉ vào huyệt Thái Dương: "Tôi Donkey nhân danh cựu chiến binh Liên Bang xin thề, sau này mặc chủ thượng sai khiến, chỉ cần không làm trái những điều trong << Luật hình sự thường trú Liên Bang >>, tôi đều có thể làm được, nhưng mà sau khi thôi thể thuật của tôi đạt tới cấp 4, xin chủ thượng trả tự do cho tôi."

Donkey làm lễ, là lễ nghi cao nhất Tinh Tế.

Lâm Tịch đã sớm nghe nói Donkey tâm tâm niệm niệm muốn trở về quân đội, vì vậy bây giờ anh ta nói có thể tạm thời tin tưởng, anh ta cũng không nói quá nhiều lời hùng hồn, như thế này ngược lại càng khiến Lâm Tịch tin tưởng thành ý của anh ta.

"Ừm, đồng ý!"

"Có phải bây giờ thôi thể thuật của anh đã đến cấp 3?" Lâm Tịch hỏi.

"Đúng vậy, điều này phải cảm ơn chủ thượng." Donkey lại không giống như lúc trước, nói rất cung kính.

"Chỉ cần anh ngoan ngoãn làm theo lời tôi, trước khi tôi rời khỏi nơi này, đảm bảo thôi thể thuật của anh sẽ đạt cấp 4!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.