Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 136: Dịch Dương, thật xin lỗi 28




Ba người tập hợp một chỗ, thứ nhất là muốn làm rõ ràng rốt cuộc tại sao người xung quanh nhìn bọn họ kì lạ như vậy, chẳng lẽ là chuyện đó đã bị lộ?

Bên cạnh đó bọn họ hy vọng ba người cùng một chỗ có thể nhớ được một chút gì đó, không phải đã nói một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao hay sao?

Thế nhưng ba người vắt hết óc, chỉ có thể nhớ được có bốn tên côn đồ vào buổi tối ngày hôm đó, thành công lừa gạt Dịch Dương đến rừng cây, Tư Minh Hạo cũng chắc chắn anh ta đã lừa được Tần Minh Nguyệt rồi, nhưng mà sau đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một chút ấn tượng cũng không có.

Bên này Tiền Dao Dao nhớ lúc bắt đầu cô ta ở cùng Triển Vân Linh bị đau đầu trong lều vải, sau đó trở về lều của mình thì không nhớ gì nữa.

Tư Minh Hạo cảm thấy chắc chắn có liên quan đến Tần Minh Nguyệt, nếu không, xem như bị trúng chiêu, trong tập thể kịch liệt vận động tuyệt đối cũng sẽ có cô nha, nhưng mà dường như từ trước tới giờ cô chưa từng tồn tại. Hơn nữa Dịch Dương tên giá đỗ kia, Triển Vân Tiêu cũng chắc chắn anh ta nhớ rõ Dịch Dương đã động thủ với bốn tên côn đồ đó.

Nói cách khác, Tần Minh Nguyệt, Dịch Dương, bốn tên côn đồ đều có hiềm nghi.

Triển Vân Tiêu đề nghị để Tư Minh Hạo đến dò hỏi Tần Minh Nguyệt, Tư Minh Hạo lắc đầu: "Bây giờ tớ và Tần Minh Nguyệt đã không còn quan hệ, tin tức của Tần gia rất linh thông, chẳng những nhìn thấy ảnh chụp trên báo, vậy mà còn tra ra chuyện của tớ và Vân Linh. Hiện tại ngay cả văn kiện đã phê duyệt cũng kẹp lại không thả, lão chó già Tần Chính, tuyệt đối đừng cho tớ cơ hội, nếu không, nhất định sẽ không chừa cho lão mảnh giáp nào của Tần gia!"

Trầm mặc một hồi, Tư Minh Hạo còn nói: "Vân Tiêu, làm sao mấy tên côn đồ đó có thể biến mất không còn bóng dáng chứ? Rốt cuộc mấy người này có đáng tin không?"

Triển Vân Tiêu đang muốn nói chuyện, điện thoại di động trong túi vang lên, anh ta lấy điện thoại ra, ấn xuống nút trả lời: "Mẹ, làm sao vậy?"

"Cái gì? Chuyện khi nào?"

"Mẹ kiếp!"

"Vâng, con đã biết, bây giờ con sẽ hỏi cậu ấy, con cúp máy trước."

Tư Minh Hạo thấy Triển Vân Tiêu xanh mặt nổi giận bừng bừng, giống như.. Là đối với mình?

"Rốt cuộc Tư gia các người xử lý chuyện như thế nào? Ảnh nude của chúng ta, không biết bị ai phát tán trên mạng! Mẹ nó, tớ đã nói làm sao mấy ngày nay ánh mắt người khác nhìn tớ đều không thích hợp!"

Chuyện Tư Minh Hạo sợ nhất, vẫn xảy ra!

Tiền Dao Dao lấy điện thoại di động ra lên internet, lập tức cảm thấy một trận trời đất u ám!

Chẳng những có thể thấy rõ ảnh chụp, ngay cả tên của ba người bọn họ cũng thình lình trên đó! Mặc dù theo thứ tự là Tư X Hạo, Triển Vân X, Tiền XX, nhưng mà mũi chó của những tên săn tin kia còn linh hơn nhiều so với chó thật, thông tin của bọn họ đã bị người ta tìm ra.

Xong, xong hết rồi!

Hiện tại ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều run rẩy như lá rụng trong gió.

Tư Chấn Nam gọi điện thoại tới Hàn gia, vừa mắng to vừa uy hiếp Hàn gia, Hàn gia thì thề thốt phủ nhận, ngấm ngầm hại người mà nói, Hàn gia bọn họ cũng không giống một số người thích chơi ám độ trần thương, từ trước đến nay phun nước bọt là đinh, nói lời giữ lời.

Thật ra Tư Chấn Nam đã từng tìm người giám định, những ảnh chụp lan truyền trên mạng kia rất có thể thật sự không phải là bút tích của Hàn gia, ảnh chụp của Hàn gia cơ bản đều ảnh chụp lén từ xa, hơn nữa mặc dù hình ảnh khác nhau, nhưng có thể thấy được đều là đứng cùng một vị trí vội vàng chụp được.

Mà ảnh trên mạng thì đặc sắc hơn nhiều, viễn cảnh, cận cảnh, nửa người, đặc tả, các loại kỹ xảo, nếu như không phải hình ảnh quá khó coi, tuyệt đối sẽ khiến người ta tưởng rằng đây là tác phẩm của studio chuyên nghiệp, thấy thế nào cũng đều được chuẩn bị đầy đủ trước, sau đó quay chụp đâu vào đấy.

Tư Chấn Nam lau mồ hôi lạnh trên trán, vừa liên hợp hai nhà Triển, Tiền xử lý những bài post trang web kia, vừa mệnh lệnh khẩn cấp công ty thành lập một tổ quan hệ xã hội nhỏ chuyên xử lý khủng hoảng, tuyên bố rằng những hình ảnh đó là do công ty đối thủ của Tư gia và Triển gia làm ra, tất cả đều là hình ghép, bọn họ yêu cầu kẻ chủ mưu lập tức dừng hành vi xâm hại, công khai xin lỗi! Cũng nói đã tìm được kẻ chủ mưu phía sau, ba nhà Tư, Triển, Tiền liên hợp lại, sẽ đưa bọn họ ra trước pháp luật!

Ảnh nude cũng không phải là đáng sợ nhất, đáng sợ chính là kẻ địch ẩn giấu ở sau lưng!

Rốt cuộc là ai? Tần gia? Dịch gia? Hay là Hàn gia?

Tư Chấn Nam hoài nghi từng nhà, lại loại bỏ từng nhà, cảm thấy ai cũng có thể, lại cảm thấy ai cũng đều không có khả năng.

Tư Chấn Nam vội vàng mệnh lệnh Tư Minh Hạo cút về nhà ngay lập tức, đừng ở Thịnh Duệ mất mặt xấu hổ.

Tiền gia, Triển gia cũng không hẹn mà cùng làm ra quyết định như trên.

Ánh tà dương đỏ như máu, Tư Minh Hạo nhìn Thịnh Duệ yên tĩnh đứng nghiêm, thừa hứng mà đến mất hứng mà về, rất nhiều người kiêu ngạo vì có thể đi vào nơi này học tập, nhưng nơi này lại là chỗ sỉ nhục mà anh cả đời cũng lau sạch!

Triển Vân Tiêu cũng nghỉ học lặng yên không tiếng động.

Ngược lại Tiền Dao Dao trước khi đi lại tìm Lâm Tịch náo loạn một trận lớn.

Lâm Tịch cảm thấy người này thật sự là không có đầu óc, đặc biệt phù hợp với nhân thiết của nữ phụ pháo hôi độc ác trong tiểu thuyết máu chó.

"Tôi biết là cô, mặc kệ cô thừa nhận hay không thừa nhận, chắc chắn là cô đồ tiện nhân độc ác này!"

Lâm Tịch xích lại gần cô ta, cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy, chính là tôi, cô hẳn là nên cám ơn tôi đã đưa món quà lớn này cho cô, dù sao, hai người đó đều là người cô yêu nhất."

Chẳng phải các ngươi luôn thích dính cùng một chỗ hay sao? Tỷ thành toàn các ngươi, lần này mọi người thỏa mãn nhỉ!

Tiền Dao Dao bây giờ, tái nhợt, tiều tụy, hơi thở thanh xuân thuộc về thiếu nữ, giống như bị rút hết trong vòng một đêm, để lại chỉ có mục nát.

Tiền Lâm Lâm bên cạnh đi lên phía trước: "Chị, cần phải đi, lại chậm trễ, ba sẽ mất hứng!"

"Phi!" Tiền Dao Dao vô cùng căm hận em gái này của mình, cô ta gắt một cái: "Mày khoan hãy đắc ý! Tao mới là Đại tiểu thư Tiền gia, mày chẳng qua chỉ là một chiếc giày rách thấp hèn bại hoại!"

Cô ta lại quay đầu nói với Lâm Tịch, hốc mắt hãm sâu, khuôn mặt vặn vẹo nguyền rủa: "Tần Minh Nguyệt, cô đừng đắc ý! Lòng dạ cô hiểm độc như vậy cũng sẽ không có kết cục tốt!"

"Tôi có kết cục tốt hay không, là chuyện tương lai, mà chắc chắn cô sẽ không có kết cục tốt, lại là chuyện hiện tại, chúc cô may mắn!"

Lâm Tịch cười một tiếng với cô ta, quay người mà đi, gió thổi lên vạt áo khoác màu đỏ của cô, nhanh nhẹn như bướm, cao ngạo tốt đẹp như vậy, Tiền Dao Dao không cam lòng quay đầu nhìn lại, đã từng, chính mình cũng từng như vậy, nhưng mà sau đó, sẽ không còn nữa..

Trong nhiệm vụ của Lâm Tịch cũng không bao gồm Tiền Dao Dao, nhưng Lâm Tịch thật sự nhịn không được, hầu như mỗi lần cô và Dịch Dương bị ám toán, cô gái này đều vui mừng nhảy cẫng lên vì vui sướng, giống như cô ta mới là người được lợi cuối cùng.

Quả nhiên, ghen ghét sẽ khiến người ta trở nên xấu xí, tình yêu sẽ khiến người ta mất lý trí.

Chỉ đơn thuần bởi vì ghen ghét, bởi vì một phần tình cảm không biết kết quả, đã muốn đi phá hủy người khác, dạng người này vô luận có kết quả thê thảm như thế nào, Lâm Tịch cũng sẽ không có một tia đồng tình.

Hơn nữa bây giờ cô cũng không có tâm tình đi đồng tình người khác, bởi vì cô vừa nhận được điện thoại nhà, Ngải Mẫn mang thai!

Đây tuyệt đối là chuyện vui ngoài ý muốn! Dù sao tuổi tác của Tần Chính và Ngải Mẫn cũng không nhỏ, thân thể của Tần Chính từng bị Tư Chấn Nam giở trò hơn mười năm trước.

Lâm Tịch không khỏi âm thầm may mắn, lúc trước mình dạy hai mươi Đoạn Cẩm cho bọn họ thật sự là một quyết định rất sáng suốt nha! Không có hai mươi Đoạn Cẩm điều trị ôn dưỡng, coi như thân thể Tần Chính khôi phục, cũng sẽ không truyền đến tin vui nhanh như thế!

Lâm Tịch âm thầm cầu nguyện, hi vọng là một bé trai!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.