Giả Cán Bộ

Chương 321: Khó ngủ




Nghĩ tới điểm này, hai con mắt Dương Tử Hiên híp lại, nhìn Hàn Long Bình, Dương Tử Hiên cười cười, lớn tiếng nói với nhân viên tổ kiểm tra ở bốn phía: “ Vừa rồi, Hàn tổ trưởng của chúng ta bảo tôi chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, không nên so đo đối với vấn đề kiểm tra cục công an, các khoản chi có vấn đề kiểm tra ra ở phòng tài vụ, cũng trả cho cục công an, các anh cảm thấy cái đề nghị này thế nào? “

Lời vừa nói ra, cái đầu của các nhân viên tổ kiểm tra bốn phía lập tức bắt đầu chuyển động, nhiều người quăng ánh mắt hèn mọn về phía Hàn Long Bình.

Phó tổ trưởng này thật đúng là không có một chút quyết đoán nào, bị một cục trưởng cục công an thành phố hù dọa vài câu, đã muốn co vòi về làm con lừa rồi.

Hàn Long Bình không nghĩ tới, Dương Tử Hiên vậy mà lại dùng đến thủ đoạn như vậy, mặt lập tức đỏ lên, giống như là lá gan heo, không dám đón nhận ánh mắt hèn mọn từ bốn phía.

“ Tôi không đồng ý, tôi tin tưởng các vị cũng không đồng ý, tổ kiểm tra chúng ta đến kiểm tra công việc, thực sự nên cầu thị, không nên bởi vì những người khác uy hiếp, liền sinh ra ý niệm thoái trào!”

“Chúng ta chính là những người đại biểu Tỉnh ủy đến kiểm tra công việc, tuyệt đối không khuất phục chút ít thế lực cản đường! “ Dương Tử Hiên cắn từng chữ từng chữ, nói xong lời cuối cùng, ánh mắt liền nhìn về phía Hàn Long Bình.

Bốn phía, các thành viên tổ kiểm tra, vô luận là Ban Kỷ Luật Thanh tra hay là phòng đôn đốc kiểm tra, đều có chút kính nể nhìn về hướng Dương Tử Hiên, tổ trưởng này dám nói những lời ác như vậy tại cục công an, không có chút can đảm, thật đúng là không thể làm được.

So sánh với nhau, hình tượng cúi đầu của Hàn Long Bình có vẻ càng thêm hèn mọn bỉ ổi nhát gan.

Dương Tử Hiên quay đầu, lạnh lùng nói với Hồ Tự Lập: “ Hồ cục trưởng, nếu như anh cảm thấy có ý kiến đối với chuyện chúng tôi kiểm tra công việc hôm nay, anh hoàn toàn có thể hướng thị ủy Tử Kim, thậm chí Tỉnh ủy, trách cứ chúng tôi! “

Hồ Tự Lập cười ha ha một tiếng, đầu óc đã vài phần tỉnh rượu, nói: “ Thằng nhóc, cậu thật đúng là cho rằng chúng tôi không dám trách cứ các cậu hả? Hiện tại bố mày lập tức gọi điện thoại cho Nhậm Đoàn bí thư, trách cứ tổ kiểm tra các cậu nhằm vào cục công an chúng tôi!”

“Thành phố có nhiều cơ quan như vậy, các cậu không đi kiểm tra, hết lần này tới lần khác lại tiến hành kiểm tra đối với cơ quan công an chúng tôi, còn làm cái gì mà đột nhiên tập kích, đây là đang muốn đẩy cục công an chúng tôi vào trong chỗ chết, cậu đây là đang trắng trợn kích động mâu thuẫn bên trong! “

Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh một tiếng, nói: “ Anh khỏi phải nghĩ đến chuyện dựa vào uy hiếp để che dấu sự thực cơ quan công an các anh lãng phí rất nhiều khoản chi tiêu công!”

“Chúng tôi đã nắm giữ sự thật các anh dùng khoản chi tiêu công vào khoản ăn uống, kế tiếp, chúng tôi sắp sửa tiến hành thêm một bước điều tra, xác minh đối với mấy khách sạn các anh thường xuyên đến tiêu phí ăn uống, anh cứ ngồi đây đợi xử phạt và cảnh cáo đi! “

Hồ Tự Lập cười nói: “ Bố mày làm cảnh sát nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên có người nói bố mày dùng khoản chi tiêu công ăn uống lãng phí, thằng nhóc mày có gan đấy, cứ chờ đi, bố mày sẽ lập tức bẩm báo đến Tỉnh ủy! “

Dương Tử Hiên bình tĩnh nói: “ Tôi nhất định sẽ đợi! “

Một đêm như vậy, nhất định là đêm làm cho nhiều người khó có thể bình yên đi ngủ.

Không ít người đang mất ngủ, ví dụ như Hứa Chí Văn vẫn còn ở trong nhà khách tỉnh, bị cách ly thẩm tra, lúc này vẫn đang kiên trì sách lược tuyệt thực của mình, mỗi ngày chỉ uống nước, lúc này hắn đang nằm trên ghế sa lon, trằn trọc khó có thể ngủ, không phải là vì tâm tình bực bội ngủ không được, mà là vì đói bụng đến mức không ngủ được.

Nhưng hắn không thể thỏa hiệp với đoàn người Trần Tây Trữ đang ngồi chổm hổm chờ ở bên ngoài, chỉ cần hắn mở miệng đòi ăn cơm, toàn bộ hành động kháng nghị trước khi hắn tuyệt thực đều sẽ biến thành uổng phí.

Cho nên, dù đói hơn nữa, hắn cũng phải chịu đựng, tuyệt thực để tạo áp lực với Dương Tử Hiên, đây là phương pháp xử lý duy nhất hắn có thể nghĩ ra để đối phó Dương Tử Hiên.

Còn có một người trằn trọc khó có thể ngủ, chính là Hồ Tự Lập.

Hồ Tự Lập một thân mỏi mệt từ cục công an về nhà, sau khi Dương Tử Hiên mang theo tổ kiểm tra rời khỏi cục công an, hắn cũng không còn tâm tình tiếp tục đứng ở cục công an, kéo thân thể mỏi mệt về tới nhà, được bà vợ cửi quần áo, tắm nước nóng cho, tỉnh gần hết cơn say.

Tỉnh táo lại, Hồ Tự Lập cũng bắt đầu suy nghĩ về biểu hiện của chính mình vừa rồi ở cục công an, hắn cũng cảm giác mình nói chuyện quả thật có chút quá mức.

Nhưng Hồ Tự Lập không có gì hối hận, hắn đã có kiếp sống vài thập niên làm cảnh sát, cả đời quần nhau cùng các loại đạo tặc, có thể nói là vào sinh ra tử, trong tự điển của hắn chưa từng có hai chữ “ hối hận “ tồn tại.

Quá mức thì quá mức, đắc tội với Dương Tử Hiên, một thằng nhóc như vậy, không phải là một cái gì đó quá đáng để ý, đáy lòng Hồ Tự Lập không hề sợ hãi.

Thẳng đến hiện tại, Hồ Tự Lập vẫn chưa coi Dương Tử Hiên là một nhân vật đáng để quan tâm.

Hồ Tự Lập không rõ, làm sao Tỉnh ủy lại phái Dương Tử Hiên, một cái thằng nhóc như vậy đến thành phố Tử Kim, một thành phố quan trọng như vậy tiến hành kiểm tra công việc.

“ Tự Lập, sao đêm nay sắc mặt anh không tốt vậy? Có phải là lại xảy ra chuyện gì, có án hình sự nghiêm trọng à? Hay là lại giận dỗi cùng Chu Anh Thạch rồi? “ Bà vợ nhìn Hồ Tự Lập không yên lòng ngồi ở trên ghế sa lon, lên tiếng hỏi.

Chu Anh Thạch là thường ủy thị ủy, bí thư chính pháp ủy thành phố Tử Kim, được phân công quản lý hệ thống chính pháp, coi như là người lãnh đạo trực tiếp Hồ Tự Lập, nhưng quan hệ giữa hai người cũng không tốt.

Hồ Tự Lập lắc đầu, nói: “ Không phải, mà là vì công tác chỉnh đốn bầu không khí dùng khoản chi tiêu công vào ăn uống! “

Bà vợ vội vàng gật đầu, nói: “ Đúng vậy, a, làm sao vậy? Cục các anh bị rút trúng rồi à?”

“Cái tổ kiểm tra Tỉnh ủy này, đúng là đã nói muốn kiểm tra công việc từ vài ngày trước, nhưng một điểm động tĩnh đều không có, làm hại đơn vị chúng tôi mò mẫm bận bịu làm việc chuẩn bị, thấy vài ngày qua hắn không đến, lại buông lỏng cảnh giác! “

Hồ Tự Lập thở dài, nói: “ Cục công an chúng tôi xác thực là bị rút trúng rồi, hôm nay vốn là thời gian vui mừng, tôi cùng mấy phó cục trong cục đều không có việc gì, liền đi ra ngoài ăn uống một chầu, ai biết tổ kiểm tra lại tới, đột nhiên tập kích! “

Vợ bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, hô: “ Kết quả kiểm tra của tổ kiểm tra kia thế nào? “

Hồ Tự Lập nghĩ đến Dương Tử Hiên, liền hận đến nghiến răng ngứa lợi, cắn răng nói: “ Còn có thể thế nào, thằng nhóc đầu lĩnh tổ kiểm tra kia, thời điểm tôi làm cảnh sát, hắn vẫn còn ăn mặc cái quần rách đũng quần, lại còn luôn miệng nói muốn điều tra tôi, nói phải cho cục chúng tôi xử phạt và cảnh cáo! “

“ Tôi nhổ vào, hắn chỉ là một thằng nhóc, giống như cái rắm của con gà thôi, hắn lại còn cho rằng mình là một nhân vật, nếu như không phải trên đầu của hắn mang danh Tỉnh ủy, tôi đây đến nhìn cũng không thèm nhìn hắn! “

Hồ Tự Lập nghĩ tới bộ dáng sắc mặt bình tĩnh của Dương Tử Hiên lúc cuối cùng trước khi rời đi, một bộ dáng bình tĩnh như thể thiên địa đều ở trong lòng bàn tay hắn, liền tức giận không thể kiềm chế.

Bà vợ cũng sững sờ, nàng đúng là rất ít khi nhìn thấy ông chồng tức giận không kiềm chế được như vậy.

Trong trí nhớ, chỉ có nửa năm trước, Chu Anh Thạch hàng không đến Tử Kim, đảm nhậm bí thư chính pháp ủy, trực tiếp gây trở ngại đến bước chân tiến bộ của Hồ Tự Lập, về đến nhà, Hồ Tự Lập mới mang bộ dáng tức giận không kềm được. như thế này

“ Tự Lập, rốt cuộc cái thằng nhóc này là ai? “ Bà vợ kinh ngạc hỏi, người có thể làm cho ông chồng tức giận như vậy, khẳng định không phải là một cái đèn đã cạn dầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.