"Nhãn lực của Dương tiên sinh thật đúng là không tệ, chiếc xe này cyar tôi xác thực là đưa từ Hải Nam đến, không dối gạt ngài, chiếc xe này là xe buôn lậu vào trong nước." Đái Mộc Cát cũng không che giấu, nói thẳng ra hết.
Dương Tử Hiên khiêm tốn vài câu, sau đó mới lên tiếng: "Nghe nói Đái tiểu thư đang làm một công ty bất động sản ở Hải Nam à?"
"Đúng vậy, Hải Nam hiện tại, có thể nói khắp nơi trên đất đều là hoàng kim, nhất là một khối bất động sản này, có thể nói có cách biệt một trời với rất nhiều tỉnh thành chúng ta."
Dương Tử Hiên trầm mặc một hồi, sau đó mới cười nói: "Đái tiểu thư có suy nghĩ khả quan về thị trường Hải Nam như vậy sao?"
Đái Mộc Cát gật gật đầu, nói: "Đương nhiên, khả năng là Dương tiên sinh ngài ở bên trong lục địa, ít hiểu rõ đối với tình huống Hải Nam, hiện tại không ít cán bộ đều rời khỏi công chức, thậm chí là cán bộ vùng duyên hải và kinh thành, đều dấn thân vào đại quân chạy đến Hải Nam lấy vàng."
Dương Tử Hiên không nhịn được mà cười lên thành tiếng, làm một người người trọng sinh, Dương Tử Hiên làm sao có thể không nhờ đến bong bóng bất động sản Hải Nam năm 93, một sự kiện làm cho người ta nhớ mãi không quên đây?
Với tư cách sinh viên kinh tế học tốt nghiệp loại giỏi, kiếp trước Dương Tử Hiên đã chăm chú nghiên cứu qua khởi nguồn bất động sản bong bóng Hải Nam, còn có cả nguyên nhân dẫn phát ra sự kiện đó, có thể nói, Dương Tử Hiên đối với bong bóng kinh tế Hải Nam sắp đến, đúng là rõ như lòng bàn tay.
"Đi vào trước phòng đã, vấn đề này, chúng ta sẽ bàn lại sau." Dương Tử Hiên cũng không muốn phản bác ngay lập tức, trực tiếp dẫn Đái Mộc Cát đi vào một căn phòng xa hoa.
Trước kia Hồ Khải không biết Dương Tử Hiên rốt cuộc muốn tiếp đãi khách nhân nào, Hồ Khải đã đi theo Dương Tử Hiên một thời gian ngắn rồi, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy Dương Tử Hiên mời một người khách nào long trọng như thế.
Đợi gặp được Đái Mộc Cát xong, về sau, Hồ Khải lập tức hiểu, Dương sở rõ ràng là đang xem mặt.
Chỉ là, từ điều kiện bên ngoài và khí chất để xem xét, cô bé này phối hợp với Dương sở, xem như là hợp đôi rồi.
"Tiểu Khải, cậu hỗ trợ nhắc nhở phục vụ viên một tý nhé." Dương Tử Hiên phân phó, sau đó cùng với Hứa Ấn Gia, Đái Mộc Cát ngồi xuống một chỗ.
Đái Mộc Cát cũng chú ý tới, từ đầu đến cuối, Dương Tử Hiên chưa từng tận lực nịnh nọt mình, giống như là đối đãi với một người bạn bè bình thường, trong nội tâm âm thầm nói, người này lại là một quái nhân khác loại.
Thú vị.
"Vừa mới nghe được cách nhìn của Đái tiểu thư nói đối với bất động sản Hải Nam, tôi lại có chút không quá đồng ý." Dương Tử Hiên ngồi xuống, uống một ngụm trà, liền nói một câu như vậy, thiếu chút nữa làm cho Hứa Ấn Gia phun trà trong miệng ra.
Hứa Ấn Gia không ngừng nháy mắt cho Dương Tử Hiên, thằng nhóc ngu ngốc này thật đúng là bùn nhão không đắp được tường, bây giờ là thân cận, không phải mở đại hội thảo luận kinh tế, hắn lại vẫn kéo ra một ít chủ đề công việc như vậy.
"Hả? Dương tiên sinh có cao kiến gì à?" Đái Mộc Cát nhíu mày nói, mỹ nhân nhíu mày, giống như sông Trường Giang chảy êm ả, rất đẹp mắt.
Cho tới bây giờ, lúc Mộc Cát ước hẹn cùng những người đàn ông khác, chưa từng có người đàn ông nào không hiểu phong tình như vậy, trực tiếp năm đó bác bỏ ý kiến nàng, Dương Tử Hiên xem như là người khơi dòng.
"Tôi cảm thấy bất động sản Hải Nam náo nhiệt đã đến lúc gay cấn rồi, lúc này bứt ra còn kịp, bằng không thì đến tháng sáu tháng bảy năm nay, tất nhiên có một trận bong bóng kinh tế bất động sản tập kích Hải Nam." Dương Tử Hiên ném ra ngoài một cái kết luận kinh người.
"Dương tiên sinh, chẳng lẽ ngài bi quan đối với tình huống Hải Nam như thế sao?" Sắc mặt Đái Mộc Cát cũng biến hóa nói.
Với tư cách con gái giám đốc ngân hàng xây dựng, Đái Mộc Cát tốt nghiệp đại học xong, về sau, liền bắt đầu tiến vào hệ thống ngân hàng, hơn nữa còn nhanh chóng nhảy lên, nhậm chức giám đốc chi nhánh ngân hàng xây dựng thành phố.
Về sau, Đái Mộc Cát lại bằng vào ảnh hưởng cực lớn của gia tộc tại ngân hàng hệ thống, nhậm chức tổng giám đốc công ty khai phá bất động sản Hải Nam, hơn nữa, quan hệ giữa nàng cùng Nam Phương chứng khoán, Hoa Hạ chứng khoán và một loạt công ty uy tín lâu năm cũng là cực kỳ mật thiết.
Sau năm 90, quốc gia ban bố điều lệ tạm thi hành về « quốc hữu hóa quyền sử dụng đất đai, bán và chuyển nhượng đất đai ở các thành trấn », cái này là để cho việc nhượng lại quyền sử dụng đất đai có số tiền cụ thể làm căn cứ, trên cơ sở này, đã hình thành sự lưu chuyển của bất động sản và thị trường bất động sản.
Dương Tử Hiên nhớ rõ, tại năm 91, chính là thời điểm hắn sống lại kia, quốc vụ viện ban bố đẩy mạnh toàn diện cải cách nhà ở, cung cấp căn cứ quan trọng cho công cuộc cải cách nhà ở.
Mà sau khi vĩ nhân đến nói chuyện phía nam, chế độ cải cách nhà ở tức thì bị gia tăng và đẩy mạnh, cả nước, mấy ngàn trăm triệu đồng tài chính chen chúc đánh về phía hải khẩu, còn có Tây Bắc và các thành phố xuôi theo phía nam Hải Thành.
Trong lúc nhất thời, giá cả những khu bất động sản này tăng lên như diều gặp gió, có thể nói đây là lần đầu tiên sau khi trong nước cải cách cởi mở, có hiện tượng bất động sản nóng lên.
Kể cả Hải Nam, còn có một ít thành phố xuôi theo Hải Thành gần Hải Nam, giá phòng ở đều tăng vọt như tên lửa.
"Ha ha, Đái tiểu thư, không phải tôi bi quan đối với việc bất động sản Hải Nam náo nhiệt, mà hiện tại nó quá bành trướng, không phải là do đầu tư đã đến đỉnh, nếu như tôi không đoán sai mà nói, bất động sản Hải Nam sắp sửa gặp phải một hồi tai họa thật lớn, bong bóng bất động sản sẽ vỡ."
Dương Tử Hiên chọn mấy chai rượu đỏ, để cho phục vụ viên phân biệt đưa đến trước mặt Đái Mộc Cát cùng Hứa Ấn Gia.
Nhấp một hớp rượu đỏ, Đái Mộc Cát nâng cốc đặt ở mặt bàn, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa tóc dài trên đầu, hai chân đi dép lê cao tinh sảo, đặt dưới mặt bàn mặt.
Cổ áo Đái Mộc Cát cũng không cao, Dương Tử Hiên ngồi tại vị trí tốt nhất, ánh mắt của hắn thậm chí có thể dễ dàng xuyên qua cổ áo che chắn phía trước người Đái Mộc Cát, tuy không nhìn ra áo ngực bên trong, nhưng cái cổ trắng muốt kia, Dương Tử Hiên vẫn có thể thưởng thức được.
Làn da Đái Mộc Cát rất trắng, không phải cái chủng loại trắng đến tái nhợt kia, mà là cái loại trắng óng ánh, xương quai xanh vô cùng tinh sảo, lộ ra hết trong không khí, đường cong xương quai xanh duyên dáng nương theo cường độ hô hấp nhỏ nhẹ mà phập phồng, cái này lại làm cho Dương Tử Hiên không được nhịn mà suy nghĩ linh tinh.
Bình tĩnh mà xem xét, từ lúc gặp mặt đến hiện tại, cảm quan của Dương Tử Hiên đối với Đái Mộc Cát này cũng không tệ lắm.
Mặc dù là thiên chi kiều nữ, nhưng xử sự với người ngoài không có cái loại vênh váo hung hăng của cô gái nhà giàu.
Nhưng nếu nói có cái gì vừa thấy đã yêu đối với Đái Mộc Cát này, Dương Tử Hiên tuyệt đối không có.
Nhưng Dương Tử Hiên rất muốn tiến bộ, đã muốn tiến bộ, tất nhiên phải làm tốt quan hệ cùng ngân hàng, cho nên, tại thời khắc mấu chốt, Dương Tử Hiên mới thoáng đề tỉnh Đái Mộc Cát một tý, coi như là đưa một cái thuyền cứu nạn cho Đái Mộc Cát, ngày sau thật sự cần Đái Mộc Cát hỗ trợ cái gì đó, cũng có thể dễ dàng nhờ vả hơn một ít.
Thả rượu đỏ trong tay ra, Đái Mộc Cát cười cười, một lần nữa nhìn kỹ Dương Tử Hiên, người trẻ tuổi nàng mới có duyên gặp mặt một lần này.
Đái Mộc Cát chứng kiến không ít thanh niên tài tuấn, nhưng khác loại tựa như Dương Tử Hiên, quả thật là rất ít thấy.
Đàn ông giống nhau, lần đầu tiên gặp mặt với nàng, đều là nói một ít chuyện về rượu đỏ, xe, thời tiết, thưởng thức, hoặc là phong tình hải ngoại, rất ít người đi thẳng vào chủ đề kinh tế chính trị, loại vấn đề buồn tẻ vô vị như vậy.
"Bây giờ Dương tiên sinh đang công tác ở Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh à? Đối với công tác kinh tế, cậu cũng thời khắc chú ý sao? Không biết cậu đã đi qua Hải Nam chưa, cậu biết Hải Nam bây giờ đang có cảnh tượng khí thế ngất trời thế nào không?"