Giả Cán Bộ

Chương 190: Cục chiêu thương




Tuy nhân viên phục vụ không quá nguyện ý, nhưng nàng cũng biết, cục diện như vậy, không phải việc mình có thể xử lý, lắc lắc mông đít nhỏ, liền đi ra gọi người quản lý đến.

Quản lý nghe được cũng cảm thấy chấn động, bình thường, khách sạn Tịnh Thủy cũng không ít sự kiện náo loạn như vậy, sự kiện đám con ông cháu cha quần là áo lượt tranh giành tình nhân cũng là nhìn mãi mà quen mắt.

Mỗi lần đều làm cho quản lý xử lý đến đau đầu, dù sao, có thể ở chỗ này ăn cơm, đều ít nhất là nhân vật có tiếng ở khu Tĩnh Thủy, thậm chí là cả Nam Hồ, đều có chút uy tín danh dự, một phương nào trong đó, cũng không phải là hắn, một người quản lý kinh doanh nho nhỏ có thể đắc tội.

“ Chiêm quản lý, anh tới rất vừa vặn, người này nói tôi không dám giơ oai ở khách sạn Tĩnh Thủy các anh, anh nói một chút xem tôi có dám hay không! “ Nam tử say rượu vỗ vỗ bả vai Chiêm quản lý đang chạy đến.

Tiểu phục vụ viên đứng ở một bên, đáng thương nhìn Dương Tử Hiên, nam tử say rượu này, nàng cũng quen biết, là cục trưởng cục chiêu thương thành phố Nam Hồ, mặc dù cục chiêu thương là nghành vừa thiết lập không lâu, nhưng vì thị ủy ủy ban thành phố đều thập phần coi trọng công tác kêu gọi thương nhân, cho nên chức quyền cục trưởng cục chiêu thương này không nhỏ, ngoài ra còn là một cái chức quan béo bở, các bữa tiệc chưa bao giờ gián đoạn, tài chính nghiệp vụ thành phố đẩy đến trên đầu cục chiêu thương cũng cực kỳ nhiều.

Cho nên, cục trưởng cục chiêu thương này lại thường xuyên làm tiệc tại Tĩnh Thủy khách sạn, mở tiệc chiêu đãi thương nhân đầu tư, thương nhân Hồng Kông các loại đại nhân vật..., khách sạn Tĩnh Thủy cũng thập phần coi trọng khách hàng này.

Cho nên, phục vụ viên này chắc chắn Chiêm quản lý nhất định sẽ giúp cục trưởng cục chiêu thương này xuất đầu, có chút thương cảm liếc nhìn một đám người Dương Tử Hiên một chút.

“ Tô cục trưởng, ngài là khách quý của chúng ta, ngài uống rượu rồi, xin đi nghỉ ngơi một hồi! “ Chiêm quản lý là loại người thập phần hiểu được cách nhìn mặt mà nói chuyện, xem tư thế người ngồi trên bàn Dương Tử Hiên, chỉ sợ địa vị không nhỏ, cho nên cũng không dám đắc tội đám người Dương Tử Hiên.

“ Tôi không say, người này vừa rồi đánh tôi, anh lập tức bảo các bảo vệ khách sạn, bắt lấy hắn, bằng không thì bố mày về sau không bao giờ đến khách sạn Tĩnh Thủy các người nữa, tài chính và thuế vụ bên kia, tôi cũng rất quen thuộc, tôi sẽ khuyên bọn họ không tiếp tục đến khách sạn Tĩnh Thủy các người nữa! “ Tô cục trưởng đe dọa nói.

Tài chính và thuế vụ, những đơn vị này đúng là nhà giàu tiêu phí khoản chi tiêu công, thật sự bị Tô cục trưởng ném cho Tĩnh Thủy khách sạn một thanh danh thối, chỉ sợ cũng là một cái đả kích nặng nề đối với khách sạn Tĩnh Thủy.

Chiêm quản lý cũng chỉ có thể kiên trì hướng Dương Tử Hiên nói: “ Vị khách nhân này, thực xin lỗi, tuy tôi không biết có phải là ngài đánh Tô cục trưởng hay không, nhưng cũng có mấy người làm chứng rồi, hay là ngài đi trước với tôi đến phòng an ninh đăng ký một chút đi, cũng chỉ là đi một chút chương trình mà thôi, sẽ không để cho ngài tổn thất cái gì! “

Ánh mắt Dương Tử Hiên dần dần lạnh xuống, Chiêm quản lý bị Dương Tử Hiên nhìn, da đầu có chút phát run lên, không biết vì cái gì mà mí mắt luôn không ngừng nhảy nhảy, trong nội tâm dường như cũng có cảm giác sợ hãi khó tả, đây chính là tình huống cho tới bây giờ hắn chưa từng gặp qua.

Chỉ cảm thấy khí thế Dương Tử Hiên phát ra, đã tạo cho hắn lực áp bách rất lớn, lực áp bách lớn như vậy, là thứ Chiêm quản lý hắn trước kia cho tới bây giờ chưa từng được gặp qua.

Trước kia hắn cũng tiếp đãi qua khu ủy bí thư khu Tĩnh Thủy, nhưng mặc dù là thời điểm đối mặt với bí thư Từ Á Bình khu Tĩnh Thủy, hắn cũng không cảm thấy áp lực lớn như thế.

Chiêm quản lý dùng cánh tay lau dấu vết mồ hôi trên trán, trong nội tâm rất hối hận vì mình nói như vậy với Dương Tử Hiên.

“ Anh là cục trưởng cục nào? “ Ánh mắt Dương Tử Hiên lướt qua Chiêm quản lý, trực tiếp rơi vào trên người Tô cục trưởng, ngữ khí bình tĩnh đến mức làm cho người ta có chút khó có thể chịu được.

“ Cục chiêu thương! “

Tô cục trưởng cũng cảm giác được không khí bốn phía có điểm gì là lạ, tuy thanh âm Dương Tử Hiên rất bình tĩnh, nhưng hắn nghe thấy lại toàn thân không thoải mái, không biết là nguyên nhân gì, trong đầu mình giống như bị đánh, thậm chí có chút sợ người trẻ tuổi này, rốt cuộc là do nguyên nhân gì?

“ Mày là người đơn vị nào? Do ai quản? “

Mấy thanh niên cơ quan đằng sau Tô cục trưởng lại không biết không sợ, chỉ vào Dương Tử Hiên hỏi.

“ Tôi là người do La thị trưởng và Thạch bí thư quản! “ Dương Tử Hiên dùng ngữ khí bình thản nói.

Lời vừa nói, lại dẫn tới không ít tiếng cười nhạo từ bốn phía, nhất là mấy thanh niên cơ quan, còn có cả Tô cục trưởng, đều là cười đến ngặt nghẽo.

“ Tôi cho cậu biết, chúng ta đều là người do La thị trưởng cùng Thạch bí thư quản, mấy trăm vạn người dân thành phố Nam Hồ chúng ta, đều là do La thị trưởng cùng Thạch bí thư quản! “ Mấy thanh niên cơ quan cười nói.

Một đoàn người Thư Bình đều nhíu mày, cục trưởng cục chiêu thương này cũng quá kênh kiệu đi à nha, tuy kêu gọi thương nhân tại ủy ban thành phố cũng coi như đơn vị thực quyền không tệ, nhưng cũng không quản được đến trên đầu khu công nghiệp bọn hắn.

Tuy ai cũng muốn mở miệng giáo huấn đám gia hỏa cục chiêu thương mắt cao hơn đầu này một tý, nhưng Dương Tử Hiên không lên tiếng, bọn hắn cũng không dám xuất đầu trước.

“ Đủ rồi! “ Dương Tử Hiên lạnh lùng nói.

Bốn phía chợt im lặng xuống.

“ Anh là Tô Minh Danh cục chiêu thương, cái tên này, tôi nhớ kỹ rồi, người tố chất như anh, tôi không rõ lãnh đạo thành phố làm sao lại an bài anh đến vị trí cục trưởng cục chiêu thương? “

“ Cục chiêu thương là mặt tiền cửa hàng thành phố chúng ta chuyên môn thiết lập ra để kêu gọi thương nhân bên ngoài, người đứng đầu giơ tay nhấc chân, đều đại biểu cho hình tượng cả thị ủy ủy ban thành phố Nam Hồ, chỉ bằng vào tố chất đổi trắng thay đen thị phi của anh hôm nay, tôi đã biết cục chiêu thương gây ra bao nhiêu vết tích xấu cho Nam Hồ chúng ta! “

“ Khó trách mấy năm này, công tác kêu gọi thương nhân của Nam Hồ chúng ta đều không có gì khởi sắc, thì ra là bởi vì có người như anh! “ Dương Tử Hiên hừ lạnh một tiếng.

Bốn phía nhất thời có chút lặng ngắt như tờ, thanh âm Dương Tử Hiên nghiêm túc, phát biểu vô cùng rõ ràng, thật sự khiến người xung quanh có chút kinh sợ.

Người thanh niên này phẫn nộ, thật đúng là rất có quan uy.

Chiêm quản lý cũng hiểu cách nhìn người, lúc này cũng nhìn ra lai lịch Dương Tử Hiên không nhỏ.

Ít nhất, phần quan uy này không phải người bình thường có thể bày ra được.

Ở trong mắt Chiêm quản lý, Dương Tử Hiên có thể ở sau khi Tô Minh Danh tên báo ra địa vị cục trưởng cục chiêu thương, vẫn y nguyên lớn tiếng quát lớn giáo huấn Tô Minh Danh, chỉ biết người này hoặc là chức quan còn cao hơn so với Tô Minh Danh, hoặc chính là bối cảnh thập phần sâu.

Chiêm quản lý suy nghĩ, Dương Tử Hiên còn trẻ như vậy chức quan cao hơn Tô Minh Danh là không thể nào, xem tuổi giống như là một con ông cháu cha, chỉ là, trong đầu Chiêm quản lý sưu tầm đại lão thành phố, dường như cũng không ai có môt đứa con trai như vậy.

Con cái một ít thường ủy trong thành phố, cho dù Chiêm quản lý không biết, cũng đều đứng bái kiến xa xa, không hề nghĩ ra nhân vật số má như Dương Tử Hiên.

“ Cậu là người đơn vị nào, cậu dám giáo huấn tôi sao? “ Mặt mo của Tô Minh Danh có chút không chịu được rồi.

Kỳ thật, chỉ cần là người quen thuộc các đại cơ quan lệ thuộc trực tiếp ủy ban thành phố, đều biết cục chiêu thương mấy năm này không có tư cách gì rồi, cũng làm rất nhiều chuyện khiến cho người ta lên án.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.