“ Cục an toàn hiện tại, đã có Điền Quang Minh và mấy phó cục trưởng, đều được xác định là bỏ rơi nhiệm vụ, nhưng trong khoảng thời gian này cũng không thể để công tác trống không, dù sao, bên trong khu công nghiệp có nhiều xí nghiệp sản xuất như vậy, công tác giám thị một ngày cũng không thể buông lỏng! “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
“ Đúng vậy, Dương bí thư nói rất đúng, cái cục an toàn này nên do ai đứng ra quản lý, lại đáng giá để chúng ta từ từ thảo luận một tý! “ Trầm mặc một hồi, Chương Bằng đột nhiên nói.
Bạch Thự cùng Trương Lan liếc nhau, cái tên Chương Bằng này, từ lúc nào đã bụp lên Dương Tử Hiên rồi, thật không ngờ hắn lại bưng lấy chân thối của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên liếc nhìn Chương Bằng thật sâu, Chương Bằng này là một loại người tri ân tất báo, chính mình để cho hắn có cơ hội biểu diễn trước mặt Thạch Phong Tín bí thư, hắn đã ở trên hội thường ủy giúp mình nói chuyện, người này, có thể thoáng tranh thủ một tý.
“ Diêu chủ nhiệm cảm thấy thế nào? “ Dương Tử Hiên đột nhiên hướng Diêu Thiên Thư hỏi.
Diêu Thiên Thư liếm liếm bờ môi, nói: “ Cái này sao, hay là để cho các đồng chí phát biểu ý kiến của mình trước đi. “
Muốn nói hắn, cái chủ nhiệm quản ủy hội này, thật sự không ngấp nghé đối với cục an toàn, chính là giả dối, dù sao, cục an toàn tại khu công nghiệp coi như là một nghành thực quyền.
Trước mắt, mặc dù nói Diêu Thiên Thư là người chủ trì công tác toàn diện của chính phủ khu công nghiệp, nhưng đối với các nghành hai người Trương Lan và Bạch Thự được phân công quản lý, cơ bản đều là không nhúng tay được vào.
Ngoại trừ một cái cục thẩm tra tương đối quan trọng, Diêu Thiên Thư coi như có thể khống chế, các cục khác, cũng không thể nói là Diêu Thiên Thư có sức ảnh hưởng lớn.
Nhưng Diêu Thiên Thư tự nhiên có tính toán của riêng mình, hắn cũng không muốn đắc tội Trương Lan, cho nên, không muốn tại trước mặt Dương Tử Hiên và tất cả thường ủy, biểu lộ ra ý đồ muốn nắm giữ cục an toàn của mình.
Dương Tử Hiên nhìn nhìn biểu lộ của Diêu Thiên Thư, cơ bản đã biết trong nội tâm Diêu Thiên Thư nghĩ như thế nào rồi, thầm mắng một tiếng cáo già, đã muốn làm lại muốn lập đền thờ trinh tiết, rõ ràng trong nội tâm rất muốn nắm giữ cục an toàn này, hết lần này tới lần khác, lại không muốn đắc tội Trương Lan, nào có sự tình tốt như vậy chứ?
“ Các đồng chí khác có ý kiến gì không? “ Dương Tử Hiên nhìn quanh một vòng lần nữa.
Trần Long Sinh, Ngô Lực Khắc, Lưu mặt đen, tại thời điểm ánh mắt Dương Tử Hiên quét qua khuôn mặt bọn hắn, đều là cúi đầu xuống, hiển nhiên, đám người lắt léo này đều là muốn việc không liên quan đến mình thì tránh đi xa xa, thật sự không muốn giao du với kẻ xấu.
“ Ha ha, đã không có người nào nói chuyện, vậy thì tôi xin nói nói ý kiến của tôi, Diêu chủ nhiệm cũng là cùng tôi đến khu công nghiệp, hiện tại chủ trì công tác toàn diện iử quản ủy hội, nghành quản trực tiếp thì không coi là nhiều, cho nên, tôi đề nghị phân công Diêu chủ nhiệm quản lý cục an toàn, thuận tiện kiêm luôn cái chủ nhiệm văn phòng xác định các khoản chi này đi, dù sao Diêu chủ nhiệm là lãnh đạo chủ yếu quản ủy hội, đối với sự tình xác định các khoản chi, cũng rất dễ phối hợp! “
Dương Tử Hiên vừa nói xong lời này, lập tức làm cho mấy lãnh đạo khác trên hội thường xì xào bàn tán, không ít người cũng là sắc mặt biến hóa.
Cái tên Dương bí thư này, cũng quá cơ linh đi à nha, thủ đoạn này cũng tuyệt không thể tả.
Diêu Thiên Thư muốn ăn cục an toàn, không có vấn đề, nhưng cũng nhất định phải ăn cục xương cứng chủ nhiệm văn phòng xác định các khoản chi này.
Đóng gói phân phối như vậy, thật sự khiến trong nội tâm Diêu Thiên Thư âm thầm kêu khổ.
“ Diêu chủ nhiệm không có ý kiến gì chứ? Có ý kiến thì cứ nói đi, đang ngồi đều là các đồng chí trong cùng một bộ máy, có cái gì không thể mở miệng ra để nói đây? “ Dương Tử Hiên rút một điếu thuốc, cười nhạt một tiếng, nói.
Hắn thích nhất là chứng kiến bộ dạng bất đắc dĩ của loại cáo già như Diêu Thiên Thư này, tuy cáo già rất láu cá, nhưng cái khối xương cứng này, hắn vẫn phải gặp thật lực, Dương Tử Hiên đoán, Diêu Thiên Thư hơn phân nửa là nhắm mắt mà ăn.
Dương Tử Hiên am hiểu sâu về phẩm hạnh Diêu Thiên Thư, loại người sống lâu ở cơ quan này, thà rằng sai rồi, cũng tuyệt đối không buông tha khối thịt béo trước mắt mình, kể cả khối thịt béo này mang theo đầy kim châm.
Sắc mặt Diêu Thiên Thư tuy khó coi, nhưng có lẽ vẫn là thập phần miễn cưỡng đáp lại, nói: “ Dương bí thư cùng các vị đồng chí đang ngồi đã tin tưởng tôi như vậy, tôi xin gánh luôn cái chủ nhiệm văn phòng xác định các khoản chi này, sẽ không để các đồng chí phụ lòng tin tưởng! “
...
“ Bây giờ, chương trình hội nghị đã sắp xong rồi, các vị đồng chí còn có đề tài thảo luận gì muốn nghiên cứu và thảo luận không? Nếu như không có mà nói, vậy thì tốt rồi, hội thường ủy hôm nay của chúng ta liền đến đây thôi! “ Thư Bình thập phần thức thời, nói ra vừa đúng thời gian.
Trong nội tâm Lâm Hạ Viên thầm hoảng hốt, đụng trúng chén trà đặt ở trên mặt bàn, chén trà leng keng rơi trên mặt đất, thập phần chói tai, nước trà cũng vãi đầy mặt đất.
Hồ Khải tranh thủ thời gian đứng dậy, bảo các nhân viên công tác bên ngoài tiến vào thu thập một phen, mới một lần nữa ngồi nguyên vị trí.
Tất cả mọi người là có chút nghi hoặc nhìn Lâm Hạ Viên, kể cả Dương Tử Hiên cùng Thư Bình, vẻ mặt cũng giả bộ như không biết gì, nhìn khuôn mặt có chút bối rối của Lâm Hạ Viên.
“ Lâm trưởng phòng, có phải là anh còn có lời gì muốn nói? Có đề nghị gì, cứ việc nói ra đi! “ Dương Tử Hiên thoáng sửa sang lại quần áo của mình một tý, chậm rì rì hỏi.
Đầu óc Lâm Hạ Viên tê rần, hắn biết, có chút ít lời nói, hắn không thể không nói rồi, Dương Tử Hiên đã là người gây sự như thế, hắn lại tiêu cực ứng chiến, chỉ sợ thật đúng là sẽ khiến cho Dương Tử Hiên xem thường mình.
Đương nhiên, hắn đã sớm quên là mình cho Dương Tử Hiên một hạ uy phong trước, mới có hậu quả xấu hôm nay.
“ Bí thư, Thư Bình bí thư, còn có đang ngồi các đồng chí, hôm nay mọi người đã đến đầy đủ, vậy tôi còn có chuyện muốn nói, về vấn đề nhân sự, chủ yếu là ta cục tài chính khu công nghiệp chúng còn thiếu một cái phó cục trưởng, còn có trấn ủy bí thư khu nam trấn khu công nghiệp chúng ta đã đến tuổi, cũng phải thoáng cân nhắc một tý về vấn đề người kế cận! “ Lâm Hạ Viên nói chuyện, nhưng giọng nói rõ ràng có chút thiếu mạnh mẽ.
Dương Tử Hiên nghe xong, sắc mặt lập tức âm trầm xuống, lạnh lùng nói: “ Lâm trưởng phòng, vấn đề chọn người quan trọng như thế, tại sao trước đó anh không hướng tôi báo cáo một tý? Anh đây là trong mắt không tổ chức không kỷ luật rồi, thật không ngờ, anh đã làm cán bộ tổ chức gần mười năm, ngay cả điểm ấy quy củ cũng đều không hiểu sao? “
Không khí trong phòng lập tức thoáng đóng băng một tý, hiển nhiên, Dương Tử Hiên trở mặt quá là nhanh, lại khiến cho tất cả mọi người đang ngồi, đều có điểm không kịp phản ứng, không rõ tại sao Dương Tử Hiên lại đột nhiên làm khó dễ Lâm Hạ Viên.
Thư Bình cũng thập phần biết điều, nghiêm mặt nói: “ Lâm trưởng phòng, anh làm như vậy là có ý gì, chuyện quan trọng như vậy, vậy mà trước kia cũng không báo cáo cho tôi và Dương bí thư một câu, trực tiếp đưa lên hội thường ủy, trong mắt anh, căn bản không có cơ quan đảng uỷ này sao? “
Nhân vật số má nhất bên trong công ủy, người đứng thứ 3 công ủy, đều hướng Lâm Hạ Viên làm khó dễ rồi, lúc này, nếu như ai còn muốn nói chuyện vì Lâm Hạ Viên, đều phải nghĩ kĩ cân lượng của mình.
Lâm Hạ Viên, bình thường bởi vì quen làm thủ đoạn thấy lợi quên nghĩa, quen chiêu thức không thấy con thỏ không vung vuốt ưng, tại hội thường ủy cũng không tích lũy được quá nhiều nhân mạch, cho nên, giờ phút này, bị Dương Tử Hiên khiển trách, cũng không có minh hữu nào đi ra giúp hắn, coi như là một loại quan viên tương đối khác người.
Lâm Hạ Viên nhìn nhìn một đám người sắc mặt bình tĩnh ngồi bên cạnh, thở dài, xem ra lần này không thể không ra mặt rồi, liền chủ động đứng lên, nói: “ Bí thư, lúc ấy tôi thông qua điện thoại, đã thông báo qua cho thư ký của ngài, chẳng lẽ hắn không truyền đạt ý của tôi sao? “
Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh một tiếng, nói: “ Anh đã thông qua điện thoại chuyển đạt ý tứ, nhưng anh cũng không nói rõ ràng cụ thể là người nào được đề cử, cũng không tự mình tới phối hợp thảo luận cùng tôi! “
Lâm Hạ Viên thật sự không muốn dây dưa cùng Dương Tử Hiên trên vấn đề này, hắn biết mình dây dưa càng nhiều, chỉ sợ sẽ bị Dương Tử Hiên bắt được càng nhiều nhược điểm.
“ Được rồi, bí thư, tôi xin ở chỗ này làm kiểm điểm với ngài, trên vấn đề chương trình này, xác thực là tôi có sơ sót, tôi xin hướng ngài nhận cái sai, về sau, đối với vấn đề nhân sự, tôi tuyệt đối không để cho những chuyện tương tự phát sinh. “
Lần đầu tiên trên hội nghị thường ủy khu công nghiệp, Lâm Hạ Viên cúi cái đầu ngẩng cao xuống, coi như là lần tiên phong thứ nhất chịu khuất phục.
Một màn này, ở trong mắt đám giảo hoạt ngồi ở đây, lại cực kỳ rung động.
Dù sao, Dương Tử Hiên vừa mới tiền nhiệm không lâu, đã chèn ép một trong những khối xương cốt cứng rắn nhất khu công nghiệp —— Lâm Hạ Viên, đến mức không thể không nhận lỗi.
Phải biết rằng, Lâm Hạ Viên từ trước đến nay luôn là nhân vật độc hành tại khu công nghiệp, nhưng thân ở vị trí mấu chốt, mặc dù là Giản Văn Phong tiền nhiệm, đều phải từ từ lôi kéo hắn.
Không nghĩ tới, Dương Tử Hiên vậy mà có thể làm cho Lâm Hạ Viên phải cúi đầu xuống làm kiểm điểm tại hội thường ủy, thủ đoạn như vậy, thật đúng là có điểm làm cho người ta sợ hãi.
“ Còn phải thảo luận chọn lựa người ngồi ghế phó cục trưởng cục tài chính, và trấn ủy bí thư khu nam, vậy thì chúng ta cứ tiếp tục thảo luận thôi! “ Dương Tử Hiên không có để ý tới chuyện Lâm Hạ Viên kiểm điểm, cười nhạt một tiếng rồi nói.
Lâm Hạ Viên ngồi xuống, sắc mặt trên mặt có chút âm tình bất định, cao giọng báo cáo mấy người được đề cử ra.
Bạch Thự tranh thủ nói trước: “ Tôi xem, sơ yếu lý lịch của Ngũ Khinh này không tệ, tốt nghiệp ở trường chuyên tài chính tỉnh, chính quy xuất thân, điểm năng lực nghiệp vụ không thể nghi ngờ, hơn nữa, tại cục tài chính, có tiếng là làm việc cẩn trọng, làm phó cục trưởng cũng không tệ lắm! “
Dương Tử Hiên liếc qua sơ yếu lý lịch Ngũ Khinh, phát hiện xác thực là tốt nghiệp ở tỉnh, chợt nhớ tới, chẳng phải lúc đó Bạch Thự cũng tốt nghiệp ở tỉnh sao?
Bạch Thự dĩ nhiên là đã mai phục ở chỗ này, cũng quá coi thường chỉ số thông minh của mình đi à nha.
Dương Tử Hiên liếc về hướng Thư Bình, trên mặt Thư Bình hiện lên vẻ từ chối cho ý kiến, hiển nhiên là đang giao quyền chủ đạo cho mình.
“ Tôi xem cũng có thể, dù sao, cục tài chính có lẽ vẫn là cần mấy người hiểu nghiệp vụ, nhân tài như vậy không được, chỉ sợ sẽ làm lạnh tâm không ít cán bộ! “ Trương Lan cũng tỏ thái độ.
Lâm Hạ Viên cũng nhấc tay đồng ý.
Dương Tử Hiên nhíu mày, nhưng lại lập tức vừa cười vừa nói: “ Đã nhiều đồng chí như vậy chọn đồng chí Ngũ Khinh này, vậy thì hãy chọn Ngũ Khinh đi. “
Hôm nay Dương Tử Hiên đã làm cho Trương Lan và Bạch Thự có chút khẩn trương, trước mắt còn chưa phải thời điểm vạch mặt cùng bọn họ, vẫn nên cho hai người một chút ngon ngọt.
Dương Tử Hiên sảng khoái như thế, thật sự khiến Bạch Thự có chút ngoài ý muốn.
Dù sao, trên hội thường ủy lần đầu tiên trong khu công nghiệp, thời điểm Dương Tử Hiên biểu hiện biết tròn biết méo thật sự nhiều lắm, hoàn toàn không có vẻ gì của người trẻ tuổi táo bạo và cuồng vọng, các loại thủ đoạn đều là tiêu sái tự nhiên, cho dù là người lắt léo, ngồi quen vị trí người đứng đầu nhiều năm, sợ rằng cũng không gì hơn người này.
Cho nên đáy lòng Bạch Thự luôn có điểm lo được lo mất rồi, không biết Dương Tử Hiên sảng khoái đáp ứng chọn lựa Ngũ Khinh đảm nhiệm phó cục trưởng cục tài chính như thế, có phải là có cái bẫy rập gì không?
Dương Tử Hiên nhìn sắc mặt Bạch Thự biến ảo bất định, âm thầm cảm thấy buồn cười, chỉ sợ mình sảng khoái như thế, cũng sẽ làm cho đêm nay Bạch Thự ngủ không yên rồi.
Chỉ là, Dương Tử Hiên xác thực cũng đã đánh mai phục ở nơi đây, đào cái hố để cho Bạch Thự nhảy xuống.
Đối với phó cục trưởng cục tài chính, Diêu Thiên Thư cũng có người chọn lựa của chính mình, nhưng Bạch Thự một phát liền đề danh người của mình, hơn nữa còn mượn nhờ thế lực, nhanh chóng thông qua tại hội thường ủy, lại khiến cho Diêu Thiên Thư ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có, trong nội tâm Diêu Thiên Thư sao có thể không khúc mắc.
Dương Tử Hiên nhìn nhìn khuôn mặt Diêu Thiên Thư đang âm thầm sinh ra vẻ hờn dỗi, trong nội tâm thầm buồn cười.
Danh ngạch phó cục trưởng cục tài chính này, chính là một miếng xương rất ngon, hai con chó Diêu Thiên Thư cùng Bạch Thự rất muốn nhảy lên đoạt, người nào cướp được, trong nội tâm đương nhiên cao hứng, đoạt không được, đương nhiên cũng âm thầm ghi hận đối phương, lại tiện nghi cho Dương Tử Hiên, người ném cục xương này ra.
Thư Bình với tư cách đứng ở ngoài xem, đương nhiên có thể nhìn ra thủ đoạn của Dương Tử Hiên, trong lòng cũng âm thầm kinh hãi.
“ Còn có trấn ủy bí thư khu nam trấn, mọi người có người nào để đề cử không? “ Thư Bình mở đầu nói.
Đây cũng là một cái vị trí thập phần mấu chốt, khu nam trấn nằm tại mặt phía nam khu công nghiệp, bên ngoài tiếp giáp với hồ nước Nam Hồ lớn nhất thành phố Nam Hồ, phong cảnh xinh đẹp tuyệt trần, nhân khẩu cũng là nơi nhiều nhất trong tất cả các trấn trong khu công nghiệp, chủ yếu là nhân khẩu nông nghiệp khá nhiều, trưng thu thổ địa làm đất công nghiệp khá ít, nghề cày ruộng cũng khá nguyên vẹn.
“ Tổ chức chúng ta đề cử người chọn lựa, một là cục trưởng cục thẩm tra, còn có cả hai trấn ủy bí thư khu trấn bắc, cả ba đều có đủ tư cách làm người được đề cử! “ Lâm Hạ Viên nhíu nhíu lông mày, nói.
Đây mới là lúc hắn biểu diễn trên sân khấu, khu nam trấn là vị trí tương đối quan trọng, Dương Tử Hiên bây giờ vậy còn chưa quá quen thuộc đối với các cán bộ tầng giữa trong khu công nghiệp, mặc dù là muốn đề cử người của mình, cũng không người nào có thể dùng.
Trong nội tâm Lâm Hạ Viên thầm nói, xem cậu làm sao trâu bò được đây, dù cậu trâu bò hơn nữa, còn không phải cũng bị tôi nắm mũi dẫn đi sao.
“ Các đồng chí khác có ý kiến gì không? “ Dương Tử Hiên vẫn nói như mây trôi nước chảy.
Bạch Thự vẫn còn đang suy nghĩ vì cái gì mà Dương Tử Hiên sảng khoái thông qua vấn đề Ngũ Khinh đảm nhiệm phó cục trưởng cục tài chính như thế.
Tuy hắn đối với vị trí trấn ủy bí thư khu nam trấn này, cũng là rất thùy tiên tam xích (thèm thuồng), nhưng hắn cũng biết, tướng ăn của mình không thể quá khó nhìn, vừa mới nắm bắt phó cục trưởng tài chính, lại muốn cầm trấn ủy bí thư khu nam trấn, tướng ăn khó coi như thế, chỉ sợ sẽ khiến cho mọi người căm phẫn.
Cho nên, Bạch Thự cũng quyết định không biểu lộ thái độ.
Trương Lan không nhiều hứng thú lắm đối với việc khống chế khu nam trấn, loại khu vực không phải nơi lấy quặng này, các khu khai thác quặng ở khu công nghiệp chủ yếu phân bố tại đông khu, bắc khu, tây khu, về phần khu nam, liền tương đối ít.
Ngáp, vặn eo bẻ cổ, Trương Lan vỗ vỗ miệng, không nói gì.
Mặc dù Thư Bình có người chọn lựa thích hợp, nhưng lại không biết Dương Tử Hiên bố cục như thế nào, cho nên cũng không dám lên tiếng.
Diêu Thiên Thư vừa mới ăn một cái cục an toàn, lại đánh mất cái cục tài chính, đang có chút kích động, nhưng trước khi hội thường ủy mở ra, hắn cũng không thu được tiếng gió sẽ thảo luận vấn đề chọn lựa trấn ủy bí thư khu nam trấn, cho nên cũng chưa chuẩn bị đầy đủ, muốn hắn gấp gáp tìm một người đủ điều kiện đề cử đi ra, cũng là nhất thời không tìm thấy người phù hợp.
Mặt khác, một ít thường ủy tự biết mình vô pháp đề bạt người của mình trên vấn đề nhân sự trọng đại như vậy, cũng đều trầm mặc, lẳng lặng chờ Dương Tử Hiên tỏ thái độ.