Giả Cán Bộ

Chương 126: Mưa lớn




Thật sự là người tính không bằng trời tính, vốn tìm cách mưu đồ bí mật hồi lâu, lại bị Dương Tử Hiên đánh cho hai ba cái, liền bị hóa giải hoàn toàn.

“ Nhà máy chế biến giấy các ông đã có người quen tại cục công an, vậy thì cũng rất dễ xử lý, ông có thể nhờ mấy người quen âm thầm làm gian lận trong thẩm vấn, thay nhân viên chúng ta quen thuộc vào thẩm vấn, vậy thì cũng không có chuyện gì, Dương Tử Hiên hắn cũng không thể bảo Trần Long Sinh tự mình thẩm vấn. “ Nam tử đột nhiên nghĩ ra cách giải quyết.

“ Đúng vậy, làm như vậy cũng có thể giải quyết! “ Phương quản lý bừng tỉnh đại ngộ.

...

Trần Long Sinh mang theo sáu người Dương Tử Hiên điểm danh thẩm vấn, trở về cục công an, chỉ là, trước khi rời đi, Dương Tử Hiên lại để cho Lưu Bất Khắc đi theo Trần Long Sinh trở về cục công an, theo dõi thẩm vấn.

Công nhân nhà máy chế biến giấy đã sớm tản đi như chim bị dọa sợ rồi, nơi đây chỉ còn lại có Dương Tử Hiên cùng Trương Bích Tiêu.

“ Cô chỗ ở người nhiều hay không? Tôi tiễn cô một đoạn đường nhé. “ Dương Tử Hiên nhìn Trương Bích Tiêu dáng người uyển chuyển, thầm mắng một tiếng, thật là một vật báu trời sinh, đáng tiếc lại không phải là đồ ăn của mình.

“ Tôi không ở trong ký túc xá khu công nghiệp, tôi ở tại vùng ngoại ô nội thành, cách khu công nghiệp không tính là xa, chung quanh đều là một ít hàng xóm bình thường, cậu nguyện ý đưa tôi về sao? “ Trương Bích Tiêu dùng đôi mắt trong trẻo nhìn Dương Tử Hiên rồi hỏi.

“ Chỉ cần chung quanh không phải những người cơ quan nói láo này ở, có cái gì tôi không dám làm đây?. “ Dương Tử Hiên cười nói, nhưng trong nội tâm lại thầm nghĩ, nếu như Trương Bích Tiêu này thật sự là tình nhân của Tống Tư An, vậy thì Tống Tư An cũng quá keo kiệt rồi, chỉ tùy tiện mua một phòng nhỏ ở vùng ngoại thành để nuôi dưỡng tình nhân.

“ Cậu yên tâm giao mấy người kia cho cục công an thẩm vấn như thế sao, cậu không sợ bên trong cục công an có người âm thầm gian lận à? “ Trương Bích Tiêu nhìn Dương Tử Hiên hết sức chăm chú lái xe phía trước, nói.

“ Ha ha, tôi đương nhiên là sợ, không thể nghi ngờ, lần này người trực tiếp sai khiến bọn công nhân viên chức náo loạn, hơn phân nửa là ngay tại bên trong nhà máy chế biến giấy.”

“Nhà máy chế biến giấy sản xuất tại khu công nghiệp hai năm, gây ô nhiễm lớn như vậy, lại không có một người nào, không có một cái nghành giám thị nào đi tìm bọn hắn, nói rõ là mạng lưới quan hệ của nhà máy chế biến giấy tại khu công nghiệp đã sớm thành lưới nhện rồi, tại cục công an, chắc chắn là nhà máy chế biến giấy cũng có quan hệ. “ Dương Tử Hiên thở dài nói.

“ Cậu đã sợ cục công an có ánh mắt người quen của nhà máy chế biến giấy, vì cái gì mà vẫn tùy ý để cho Trần cục mang người vào bên trong cục công an rồi mới như vậy? “ Trương Bích Tiêu chợt phát hiện, chính mình hình như không thấy rõ ràng suy nghĩ của người thanh niên trước mắt này.

“ Không cho hắn mang người về, tôi có thể làm được sao? Chẳng lẽ tôi có thể mang những người này về nhà, tra tấn, thẩm vấn bọn hắn? “

Dương Tử Hiên cười nói “ Cái này là chương trình bình thường, nhất định phải để người đi. “

“ Vậy chẳng phải là một phen công phu của cậu đều uổng phí rồi? Nhà máy chế biến giấy khẳng định sẽ nghĩ ra tất cả biện pháp, gian lận bên trong cuộc thẩm vấn, trừ phi nhà máy chế biến giấy bọn hắn không muốn tiếp tục mở cửa tại khu công nghiệp. “ Trương Bích Tiêu có chút không hiểu, nói.

“ Yên tâm đi, tôi đã lưu lại một tay, cậu không thấy vừa rồi tôi đã phân phó Lão Lưu cùng trở lại cục công an sao, Lão Lưu là người xuất thân quân đội, cũng biết sơ lược đối với thủ đoạn tra tấn, có hắn đi theo, tôi yên tâm. “ Dương Tử Hiên cười nói.

“ Đến lúc đó, cậu sẽ biết. “

...

Phương quản lý có chút bực bội đi tới đi lui trong phòng làm việc, đại bộ phận đám công nhân viên chức bị sai khiến đi náo loạn kia đã trở về, chỉ là, sắc mặt hắn cũng không quá tốt.

Phương quản lý do dự một hồi, có lẽ là lại quyết định bấm điện thoại ông chủ: “ Ông chủ à, tôi là lão Phương, trước kia tôi đã dựa theo ông phân phó, cùng mấy lãnh đạo khu công nghiệp, sai khiến một đám người đi nện xe Dương Tử Hiên. “

“ Làm tốt lắm, nên giáo huấn cái đồ chó con không biết trời cao đất rộng kia, tỷ của tôi đã trở lại, tôi xem tâm tình của nàng không tốt lắm, chắc chắn lại là Dương Tử Hiên này huyên náo. “ Nam tử trong điện thoại hung hăng cười nói.

“ Chỉ là, xe đã bị đập phá, nhưng vài người chỉ huy chúng ta phái đi cũng bị cảnh sát bắt trở về cục công an rồi. “ Phương quản lý cười khổ nói: “ Ông chủ, tôi sợ mấy người kia sẽ khai ra chúng ta đứng đằng sau. “

“ Hừ, đám người cục công an khu công nghiệp kia lại có mấy ai không thích nữ nhân và tiền, cậu tận lực dùng tiền đi lo liệu một chút, dùng nhiều cũng không sao cả, dù sao cũng coi như là tính lên trên đầu tôi. “ Nam tử lạnh lùng nói.

Phương quản lý vội vàng gật đầu dạ vâng.

...

Xe vừa chạy nhanh lên trên đường cái Hoàng Tĩnh, bão tố đã bắt đầu tuôn ra rồi, bộp bộp... đập lên trên cửa sổ xe, phía trước đều là một mảnh trắng xoá, giờ phút này, xe đi trên đường cái Hoàng Tĩnh cũng không nhiều, cho nên Dương Tử Hiên lái xe không phải đặc biệt cố sức.

Qua nửa giờ, xe bắt đầu lái vào khu Tĩnh Thủy, dưới sự chỉ dẫn của Trương Bích Tiêu, Dương Tử Hiên chạy xe đến một khu trông khá cổ xưa, khu cổ xưa này nằm trong mưa to, thoạt nhìn có vẻ yên tĩnh mà ưu nhã.

Hẻm nhỏ đi đến nhà Trương Bích Tiêu quá nhỏ, xe không có cách nào lái vào, chỉ có thể ngừng ở bên ngoài.

“ Mưa lớn như vậy, chúng ta mở cửa xe ra, chắc chắn là toàn thân sẽ ướt đẫm. “ Dương Tử Hiên nhìn xem mưa to ngoài cửa sổ xe, nhíu mày nói.

“ Mưa to thế này, không biết muốn rơi bao lâu đây, tôi tự mình đi vào thôi, nhà của tôi ở chỗ này không xa, đi 10" là đến, cậu lái xe trở về đi, không cần phải chịu nước mưa. “ Trương Bích Tiêu gẩy gẩy sợi tóc trên trán, có vẻ thanh lệ dị thường.

“ Cô không muốn mời tôi tiến nhà của cô ngồi một chút sao? Nói như thế nào cũng là tôi đưa cô trở về, cái này là đạo đãi khách của cô sao? “ Dương Tử Hiên cười nói.

“ Không phải, tôi là sợ quần áo cậu bị ướt, đến lúc đó, sẽ không có quần áo thay đổi. Cậu là đại bí thư, một ngày kiếm tỷ bạc, bao nhiêu người dựa vào, gặp mưa sẽ cảm mạo sinh bệnh, không lên được cơ quan, như vậy, trách nhiệm tôi quá lớn, chịu không nổi đâu. “

Trương Bích Tiêu cười nói: “ Tôi lại không sao cả, dù sao, cả người ướt rồi, tôi đi vào nhà, có thể lập tức thay đổi quần áo. “

Dương Tử Hiên cười nói: “ Trong nhà cô không có nam nhân nào sao, ngay cả một kiện y phục của nam nhân cũng không có à? “ Lời nói vừa phát ra, Dương Tử Hiên liền hối hận, loại này lời nói rõ ràng như vậy thực sự không nên nói.

Ai ngờ vẻ mặt Trương Bích Tiêu rất bình tĩnh, nói: “ Có y phục của nam nhân, cũng không biết cậu mặc được không, đến lúc đó không mặc được, cũng đừng trách tôi đó. “

Trong đầu Dương Tử Hiên lập tức hiện lên bộ dáng quần áo của bí thư thị ủy trước đây, trong nội tâm phỏng chừng y phục này là Tống Tư An lúc trước lưu lại đây, ăn mặc quần áo bí thư thị ủy trước kia, Dương Tử Hiên lại cảm thấy rất chán ghét.

Trong nội tâm xác định rồi, chờ một lát nữa, coi như là bị ướt hết người, nhưng đánh chết cũng không thể đổi.

“ Không sao, cô xuống xe đi! “ Dương Tử Hiên nói.

Mở cửa xe ra, Dương Tử Hiên cũng cảm giác được mưa lớn đập lên trên người mình rồi, vội vàng khóa cửa xe lại, Trương Bích Tiêu đã chạy đến hẻm nhỏ phía trước.

Hôm nay Trương Bích Tiêu ăn mặc một thân váy áo công sở, một trận gió kèm theo mưa thổi đến, vậy mà có thể thổi lật bộ váy lên quá đầu gối, lộ ra quần lót màu đỏ cùng với cặp đùi trắng muốt mịn màng.

Trương Bích Tiêu hét lên một tiếng, may mắn thanh âm bão tố rất lớn, cũng không để những người khác nghe thấy, chứng kiến Dương Tử Hiên theo kịp mình, vừa thẹn vừa vội, bước chân vội vàng ngừng lại, dùng sức đè váy xuống.

Nhưng lúc này mưa gió thật sự quá lớn, Trương Bích Tiêu đứng nguyên tại chỗ, bị hạt mưa đánh vào người, tay chân có chút luống cuống, vừa đè xuống váy phía trước, làn váy đằng sau lại bị gió lớn thổi tung lên.

Cái mông mượt mà lại cao cao lộ ra, đồ lót màu hồng bị mưa thấm ướt, dính sát vào da thịt.

Dương Tử Hiên cũng chạy vội tới, vô ý thức dùng tay, từ phía sau hỗ trợ Trương Bích Tiêu đè chỗ váy bay lên làm bờ mông lộ ra xuống, chỉ thấy một hồi cảm giác mềm mại chạy đến, lại khiến cho trong lòng Dương Tử Hiên, nam tử nhiều tháng không biết vị thịt này, đột nhiên bốc lên một hồi dục hỏa.

“ Lưu manh! “

Bị Dương Tử Hiên lấy tay đụng vào bờ mông phía sau người, thân thể Trương Bích Tiêu mẫn cảm rung động vài cái, vừa xấu hổ, vừa giận, bất chấp làn váy bị lật lên, lấy tay dùng sức vỗ cái tay Dương Tử Hiên đằng sau mông mình một cái.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên cả kinh, lập tức nới lỏng, buông tay ra khỏi váy.

Cái này tốt rồi, bộ váy không có áp lực đè lại, ở trong bão tố, lại lần nữa bắt đầu tự do tung bay phấp phới, nửa người dưới Trương Bích Tiêu ăn mặc đồ lót phấn hồng, lại lần nữa triệt để lộ ra tại trước mắt Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên chỉ cảm thấy mình như sắp phun máu, đây không phải là đang trần trụi khảo nghiệm ý chí của mình sao.

“ Còn đần độn đứng chỗ đó nhìn cái gì vậy? “

Trương Bích Tiêu thẹn quá hoá giận, dậm dậm chân, tận lực lấy tay đè nặng làn váy phía trước, không cho hai mắt nhanh như chớp của Dương Tử Hiên ngắm loạn khắp nơi.

“ Nghĩ tới tôi làm gì? Lo đè váy đi! “

Dương Tử Hiên chỉ lo thưởng thức vẻ đẹp trước mắt, giống như cánh bướm bên trong bão tố, vậy mà không để ý đến mưa to trút xuống đỉnh đầu.

Hai tay khoanh ở trước ngực, một bộ dáng rất nhàn nhã, còn bất chợt chẹp miệng một cái, dáng người Trương Bích Tiêu này thật đúng là tốt, loại yêu tinh nữ nhân thành thục như vậy ở quan trong cơ quan mà không bị người quấy rầy, đó mới chính là quái sự.

“ Nhanh lên, tới hỗ trợ... Giúp tôi... Đè váy lại đi. “ Trương Bích Tiêu xấu hổ, đứt quãng nói: “ Cậu cứ để cho tôi như vậy, tôi vào nhà như thế nào đây? “

“ Trong nhà cô còn có người khác sao? “ Dương Tử Hiên vẫn cho là Trương Bích Tiêu ở một mình, cho rằng phòng ở này là nàng được nam nhân khác mua tặng.

“ Khẳng định ba mẹ tôi đều ở chỗ này, nơi này chính là quê quán của tôi, làm sao lại không có người nào được? “ Trương Bích Tiêu tức giận nói.

Dương Tử Hiên chấn động, chỉ sợ chính mình thật sự là sai lầm rồi, kinh ngạc hỏi: “ Cô mới vừa nói trong nhà có quần áo nam nhân, chính là cha cô sao? “

“ Đương nhiên, bằng không thì cậu cho rằng là cái gì, tưởng rằng của tình nhân tôi hay sao? Cha tôi có, em trai của tôi cũng có quần áo, chỉ là, khả năng là không thích hợp với thân hình của cậu, nó mới học trường cấp 3. “

Trương Bích Tiêu hung hăng liếc mắt nhìn Dương Tử Hiên, nói: “ Còn ngẩn người giống như chim cánh cụt làm gì vậy, còn không qua giúp tôi đè váy lại à! “

Trong tức giận, Trương Bích Tiêu lại quên thân phận công ủy bí thư khu công nghiệp của Dương Tử Hiên, quên Dương Tử Hiên vẫn là lãnh đạo của mình, nói chuyện không hề khách khí.

Dương Tử Hiên đúng là cầu còn không được, tranh thủ thời gian chạy tới, không nói hai lời, liền đem bàn tay lớn vung về hướng cái mông tròn cao của Trương Bích Tiêu, sẽ đè làn váy đang bay phấp phới xuống.

“ Tôi vịn cô đi! “ Dương Tử Hiên hảo tâm đề nghị, không có người nào chú ý tới nụ cười vui vẻ xấu xa bên khóe miệng của hắn.

Trương Bích Tiêu đương nhiên biết rõ Dương Tử Hiên đang chấm mút trên thân thể mình, chỉ là, hiện tại mình đang yêu cầu hắn hỗ trợ, cũng chỉ có thể bỏ qua, để cho người nam nhân này chấm mút, vẫn tốt hơn gấp một vạn lần so với để những lão nam nhân trong cục kia chấm mút.

Hai người chậm rãi bước đi trong bão tố, tay Dương Tử Hiên đặt ở trên cặp mông Trương Bích Tiêu, từ xa nhìn lại, giống như là ôm vòng eo mảnh khảnh của Trương Bích Tiêu, người không biết nội tình, xa xa nhìn ra, thật đúng là tưởng rằng hai người là tình nhân bước chậm trong mưa nữa.

Trương Bích Tiêu hơi nghiêng đầu, nhìn hình dáng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Dương Tử Hiên, trong nội tâm hơi than nhẹ, người nam nhân này lớn lên cũng thật đúng là khá đẹp trai, khó trách gần đây, bên trong khu công nghiệp có nhiều nữ nhân như vậy nghe ngóng về hắn, bất luận cái tin tức bát quái gì, đều tranh nhau tìm hiểu, ai cũng muốn làm bí thư phu nhân.

Dương Tử Hiên đỡ Trương Bích Tiêu, men theo ngõ hẻm, chậm rãi đội mưa đi đến nhà Trương Bích Tiêu—— một ngôi nhà nhỏ ở chỗ sâu trong ngõ hẻm.

Ngôi nhà nhỏ rất thấp bé, ước chừng chỉ có bốn năm thước, từ bên ngoài đi vào, có thể chứng kiến trong phòng bếp có hai bóng lưng gù đang nấu cơm, chắc là cha mẹ Trương Bích Tiêu rồi, hai người này làm có ngôi nhà vẻ ấm áp mà thanh tịnh.

Tường nhà nhỏ chỉ là dùng vôi, tùy ý bôi xoát qua một lần, không ít chỗ đã bong ra từng mảng, tại phía dưới cơn mưa to, có vẻ lụi bại không chịu nổi.

Cửa ra vào là hai miếng cửa gỗ đã bị mưa ăn mòn thập phần nghiêm trọng, không ít mảnh gỗ vụn đều lộ ra, trong nhà nhỏ tùy ý bày biện vài cái bàn, làm cho người ta cảm thấy tuy nhà này lụi bại, nhưng cũng rất có tình thú.

Dương Tử Hiên rất khó tưởng tượng nơi này chính là nhà của người được gọi là “ tình nhân của bí thư thị ủy “, xem ra, mình phải nhận thức một lần nữa về Trương Bích Tiêu.

“ Mẹ, con đã trở về! “ Trương Bích Tiêu còn chưa đóng cửa gỗ, liền hô một tiếng, hơi áy náy nói “ Ủy khuất cậu, tiểu bí thư, nhà của chúng ta chính là cái dạng này, cậu đứng chê. “

Dương Tử Hiên không nói gì, đưa tay sờ sờ đầu của nàng, cười nói: “ Rất ấm áp, tôi rất ưa thích! “

Mẫu thân Trương Bích Tiêu đang nấu cơm, quay đầu nhìn lại, liền gặp được một thanh niên hai mươi tuổi, đang ôm eo con gái của mình, một thân ướt sũng đi đến.

“ Ôi, sao lại ướt sũng hết rồi, mau mau vào nhà, đổi quần áo đi. “ Mẫu thân Trương Bích Tiêu vội vàng vỗ vỗ ông già đang vùi đầu nấu cơm bên người, nói: “ Hải Sinh, tranh thủ thời gian đi ra chào hỏi khách khứa đi, tiểu Tiêu dẫn theo nam nhân trở về. “

Trương Hải Sinh cũng sững sờ, thả cái thìa trong tay ra, mừng rỡ hỏi: “ Thật sự? Đứa bé trai kia thế nào? “

“ Ai nha, lần này nhìn như thế nào cũng không phân biệt được, chỉ là lớn lên không tệ, cũng rất trẻ tuổi, tôi phỏng chừng tuổi tác còn nhỏ hơn so với Bích Tiêu nhà chúng ta, khả năng có chút phiền toái rồi. “ Mẫu thân Trương Bích Tiêu thở dài nói.

“ Không nói cái này nữa, ông đi ra ngoài mời khách nhân vào trước, đứa bé trai kia cùng Bích Tiêu đã bị mưa làm ướt hết quần áo, ông đi tìm xem có quần áo phù hợp cho hắn thay đổi không, phòng bếp giao cho tôi là được rồi, ông đi ra ngoài hỏi một chút xem đứa bé kia đang làm gì, nhà chúng ta cũng không chê hắn cái gì, chỉ cần trong nhà đứa bé kia không có trở ngại, Bích Tiêu cũng ưa thích là được!”

“Đứa nhỏ Bích Tiêu này những năm qua vì nhà chúng ta mà ăn quá nhiều khổ rồi, chúng ta cũng không thể liên lụy đến nó, năm nay đã hơn hai mươi rồi, còn chưa bắt đầu tìm chồng, nó không vội, tôi đây làm mẹ cũng sốt ruột! “ Mẫu thân Trương Bích Tiêu phân phó chồng, nói xong, liền nhớ lại con gái những năm này phải chịu khổ, cánh tay liền đưa lên mặt lau nước mắt.

Trương Hải Sinh tranh thủ thời gian thả cái thìa trong tay ra, cởi tạp dề xuống, nói: “ Vậy trong này liền giao cho bà, tôi đi ra ngoài nói chuyện cùng đứa bé kia, xem nhân phẩm hắn thế nào, có đáng tin hay không! “

Dương Tử Hiên vịn Trương Bích Tiêu vào phòng, toàn thân hai người đều ướt đẫm.

Quần áo và váy Trương Bích Tiêu dính sát lên trên người, mái tóc cũng bết thành từng sợi, không ngừng chảy nước, bộ ngực nhô lên cao cao, Dương Tử Hiên thậm chí có thể nhìn thấy hai hạt trước bộ ngực nàng nhô lên, đáng tiếc, quần áo trên thân Trương Bích Tiêu là màu đen, nhìn không thấu được vào bên trong.

“ Dê xồm, bí thư dê xồm! “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.