Giả Cán Bộ

Chương 88: Đánh lạc hướng




“ Biết rõ Hà thiếu chúng ta là ai chăng? Thúc thúc hắn là cục trưởng cục công an huyện chúng ta, hắn muốn đùa chết lưu manh ca ca kia của ngươi, cũng chỉ là tiện tay mà thôi! Khỏi phải nghĩ đến ca ca ngươi là công nhân biên chế chính thức bệnh viện nhân dân, liền có gì đặc biệt hơn người rồi! Hà thiếu chúng ta muốn khai trừ ngươi cùng ca ca ngươi từ bệnh viện nhân dân đi ra ngoài, cũng chỉ là sự tình một câu nói mà thôi! “

“ Không nghĩ tới, tiểu tử Nguyễn Nông Phú kia lại có thầy thuốc muội muội xinh đẹp như vậy! “

Hà lông dài nhìn khuôn mặt thanh lệ thoát tục của Lục nhi, chẹp chẹp miệng.

“ Chỉ sợ, cả Hồng Thủy huyện chúng ta đều không tìm ra mấy cô nương hấp dẫn hơn so với tiểu cô nương này! “

Dương Tử Hiên đếm nhân số đại khái, phỏng chừng có năm sáu lưu manh, tay mình bị thương, thật đúng là không nhất định có thể hù dọa bọn chúng!

Vì vậy, lặng yên ra đến đại sảnh cách đó không xa, gọi điện thoại cho Cân Vân Sơn, lại bảo hắn trong mười lăm phút, mang theo bảy tám cảnh sát đến bệnh viện nhân dân huyện!

Cân Vân Sơn cho rằng lại có chuyện gì quan trọng xảy ra, không dám chậm trễ, vội vàng tổ chức cảnh lực, đi bệnh viện nhân dân trước.

Dương Tử Hiên lặng lẽ trở lại phòng bệnh, nhìn thấy đám lưu manh này đã sắp tới chỗ Lục nhi trốn ở góc tường, lập tức đi ra, hét lớn một tiếng: “ Các ngươi định làm gì! “

Mấy người Hà lông dài có chút mất hứng, quay đầu lại nhìn nhìn Dương Tử Hiên tay trái bao bọc vải trắng, lãnh khốc nói: “ Ta nói là ai nữa, lại là tiểu tử ngươi xen vào việc của người khác, lần trước để cho ngươi đào thoát, lần này ngươi cho rằng ngươi còn có vận khí tốt như vậy sao? “

Đúng lúc này, Mộc Tập đã muốn mang theo một đội bảo vệ bệnh viện nhân dân tới, nhìn thấy Dương Tử Hiên sắp bị đánh, vội vàng chỉ huy mấy bảo vệ chống chọi mấy tên lưu manh sắp động thủ! Chỉ là Mộc Tập cũng là người lắt léo, nhận ra được Hà lông dài dù sao cùng là cháu trai Long Bân, sẽ không để cho bảo vệ đi lên chống chọi Hà lông dài.

Dương Tử Hiên vội vàng kéo Lục nhi đi ra, Hà lông dài bắt được cơ hội, cầm lấy một chiếc ghế, xông lên, muốn nện vào trên đầu Dương Tử Hiên.

“ Phanh! Phanh! “

Chiếc ghế không đập vào trên đầu Dương Tử Hiên, mà là đảo lộn đánh vào trên đầu Hà lông dài, mà người ra tay, đúng vậy Lục nhi một mực ra vẻ ôn nhu yếu ớt!

Dương Tử Hiên có chút không thể tin nhìn Lục nhi, ánh mắt Lục nhi thì né tránh, không dám nhìn con mắt Dương Tử Hiên.

Hà lông dài bị cái ghế nện đến đầu óc choáng váng, nhất thời cũng mất đi cân đối, té lăn lên trên đất.

Lục nhi vậy mà cũng biết công phu?

Dương Tử Hiên có chút trăm mối vẫn không có cách giải, nàng đã biết công phu, như thế nào còn sợ mấy tiểu lưu manh này đây, chỉ có tại thời điểm chính mình sắp bị Hà lông dài nện ghế vào đầu mới chịu ra tay?

Chẳng lẽ nàng thật sự là không muốn bạo lộ công phu thật của bản thân mình?

Xem ra, Lục nhi này còn có rất nhiều sự tình gạt mình.

Cân Vân Sơn mang đám người, rất nhanh liền tới bệnh viện nhân dân tìm chỗ phòng bệnh Dương Tử Hiên, sáu bảy cảnh sát lập tức liền khống chế được mấy tiểu lưu manh.

“ Chủ tịch huyện, đây là chuyện gì xảy ra? “ Cân Vân Sơn ở trong điện thoại nghe Dương Tử Hiên nói có vẻ rất lo lắng, còn tưởng rằng là có đại sự phải làm, ai biết chỉ là khống chế mấy tiểu lưu manh, cảm thấy có chút khó hiểu.

Dương Tử Hiên cũng không rõ lắm, vì cái gì Lục nhi lại có liên hệ cùng nhóm người Hà lông này, hơn nữa còn phát sinh xung đột, liền nhìn về phía Lục nhi hỏi thăm.

Lục nhi khả năng là nhận lấy chút ít kinh hãi, miệng đứt quãng nói ra nguyên nhân.

Thì ra ca ca Lục nhi trước kia đã tham gia tổ chức lưu manh của Hắc Ba, về sau rất nhanh liền thối lui, chỉ là, gần đây trong Hồng Thủy huyện bởi vì sự kiện ám sát Thiên Mã núi, hệ thống công an trong huyện đả kích lưu manh, tình thế thật sự là rất nghiêm trọng, Lục nhi ca ca Nguyễn Nông Phú sợ mang đến phiền toái cho muội muội, chủ động tìm Hà lông dài, hi vọng Hà lông dài khả năng giúp đỡ một chút, loại bỏ thân phận lưu manh của hắn lúc trước, ai ngờ Hà lông dài lại theo mò tới bệnh viện huyện, liền gặp được Lục nhi, giật nảy mình, say đó mới xảy ra một màn Dương Tử Hiên nhìn thấy.

Hà lông dài nhìn thấy chung quanh đều là cảnh sát, lại không sợ, run lẩy bẩy đứng lên nhìn Dương Tử Hiên cùng Cân Vân Sơn, hắn nhận ra Cân Vân Sơn, xác thực không nhận ra Dương Tử Hiên, cho rằng Dương Tử Hiên là thân thích của Cân Vân Sơn, cười nói: “ Cân Vân Sơn, chuyện này ta nhất định sẽ nói cho thúc thúc ta biết! Lần trước ta cho mặt mũi ngươi, buông tha người nhà Từ Minh, ngươi bây giờ còn đến làm xấu chuyện tốt của ta, liền khỏi phải trách ta không khách khí! Kể cả cái thân thích này của ngươi, ta đều sẽ không bỏ qua! “

Cân Vân Sơn cùng Dương Tử Hiên nghe xong, đều cảm thấy vừa bực mình vừa buồn cười.

Dương Tử Hiên cười nói: “ Ngươi thật đúng là tự coi mình là một nhân vật, đừng nói ngươi chỉ là một kẻ lưu manh, mặc dù thúc thúc của ngươi tự mình đến, ta cũng sẽ không cho hắn cái mặt mũi gì. “

Nói xong cũng đi lên trên, hướng Hà lông dài hung hăng đạp một cước, đạp đến mức hắn nằm sấp trên mặt đất, không đợi hắn đứng lên đứng vững, Dương Tử Hiên lại đạp chân thứ hai đến trên mông đít hắn, trực tiếp đá Hà lông dài ra ngoài khoảng cách vài bước, lảo đảo một cái, ngã sấp xuống đất lần nữa, ngay sau đó, lại một cước hung hăng dẫm lên trên mặt hắn.

Ngoài miệng nói: “ Cước thứ nhất là đá vì Lục nhi, chân thứ hai chính là đá vì một nhà Từ Minh, Từ Minh người ta chỉ là lái xe, nhẹ nhàng đụng phải ngươi một tý, ngươi lại khiến cho người ta thiếu chút nữa táng gia bại sản! Loại người cặn bã như ngươi, không lưu cũng thế! “

Nói xong, Dương Tử Hiên dẫm chân lên trên mặt Hà lông dài, mạnh mẽ dùng sức.

Hà lông dài phát ra tiếng thét tê tâm liệt phổi, xương mũi trực tiếp bị giẫm đứt.

Đây cũng là lần đầu tiên Cân Vân Sơn thấy một mặt ác như vậy của Dương Tử Hiên, trước kia Dương Tử Hiên đều là dùng mưu kế thượng thận trọng, kín đáo tính toán đối thủ, lần này coi như là tự mình mình trần ra trận, hung ác một hồi.

Thở một hơi, cũng coi như phát tiết hậm hực một mực dấu ở trong lòng trong khoảng thời gian này, trên mặt Dương Tử Hiên rõ ràng cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Cân Vân Sơn mang đến mấy cảnh sát, đều là Cân Vân Sơn tự mình mang ra, mặc dù biết Hà lông dài là cháu trai Hà Long Bân, cũng không ai đáng thương, Hà lông dài bình thường ỷ vào uy thế Hà Long Bân, tại cục công an, kéo không ít chỉ huy cảnh sát bên trong cục công an làm chút ít sự tình khiến cho người ta chán ghét, cảnh sát chán ghét sau lưng Hà lông dài không phải số ít.

“ Thúc ta sẽ không bỏ qua ngươi! “ Mặc dù trên sống mũi trên mặt tràn đầy máu cùng nước mắt nước mũi hỗn tạp cùng một chỗ, Hà lông dài vẫn không quên nói ra những lời này.

“ Phải không? “ Dương Tử Hiên thản nhiên nói, tiện tay chỉ huy một cảnh sát bên người, nói: “ Đi sang phòng bên cạnh, kéo bộ điện thoại tới, để cho hắn gọi điện thoại cho Hà Long Bân! Xem Hà Long Bân có thể cứu hắn hay không. “

Tiểu Kiền cảnh vừa mới nghe được Cân Vân Sơn hô Dương Tử Hiên làm chủ tịch huyện, biết rõ thanh niên còn trẻ hơn so với hắn ở trước mắt này, chính là minh tinh chính trị chói mắt nhất Hồng Thủy huyện, cùng một trong nhân vật có quyền thế nhất hiện tại, không dám chậm trễ, vội vàng đi sang bên cạnh kéo bộ điện thoại cố định tới, đặt ở bên cạnh Hà lông dài.

“ Chủ tịch huyện, ngươi đây là….? “ Cân Vân Sơn lông mày có chút nhíu lại, không biết Dương Tử Hiên phân phó như thế, rốt cuộc là muốn làm cái gì.

Dương Tử Hiên khoát khoát tay, cười quỷ dị nói: “ Không có chuyện gì, ta muốn cho hắn gọi! “

Tuy Cân Vân Sơn biết rõ Dương Tử Hiên tuổi trẻ, nhưng cân nhắc sự tình chu toàn già giặn hơn chính mình nhiều lắm, hắn phân phó như vậy, khẳng định có mục đích càng sâu hơn, chắc chắn sẽ không vì đấu tranh hung ác hay tranh giành dũng cảm, cũng lập tức không hỏi thăm nữa.

Hà lông dài nằm trên mặt đất, mè nheo hơn nửa ngày, vẫn không thể nào ấn số điện thoại Hà Long Bân, Dương Tử Hiên lại để cho một tiểu cảnh sát ấn cho hắn.

“ Thúc, là ta! “ Hà lông dài vừa nghe thanh âm Hà Long Bân, nước mũi nước mắt liền chảy ra, bắt đầu khóc lóc kể lể: “ Cân Vân Sơn dẫn theo vài tên cảnh sát đánh ta, hắn còn dẫn theo người trẻ tuổi thân thích đến, rất hung hăng càn quấy, mũi ta cũng bị giẫm đứt, bọn hắn ở ngay tại bên cạnh ta. “

Trong điện thoại, Hà Long Bân nghe được mũi chất chi chính mình cũng bị giẫm đứt, lập tức có tức giận, quát: “ Cân Vân Sơn, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? “

Thanh âm rất lớn, cảnh sát bốn phía cũng nghe được rồi, mấy tiểu cảnh sả hiển nhiên đều là rất sợ Hà Long Bân, nghe được Hà cục tức giận, đầu là co đầu lại một chút.

“ Hắn chỉ là theo lẽ công bằng làm việc mà thôi, còn có, mũi cái tên Hà lông dài này là Dương Tử Hiên ta giẫm đứt, chiếu theo ta xem xét, người như vậy, bắn chết cũng không đủ để làm người dân bớt căm phẫn! Hà cục, ngươi về quản giáo dạy lại cái tên cháu trai này của ngươi đi. “ Dương Tử Hiên cố ý đưa đầu tới gần ống điện thoại, nói tứng chữ rõ ràng, để cho Hà Long Bân có thể nghe rõ mỗi một câu.

Nghe được thanh âm Dương Tử Hiên, Hà Long Bân lại bình tĩnh lại, trầm mặc một hồi mới nói: “ Chủ tịch huyện, là ta quản giáo không nghiêm, việc này, ta sẽ xử lý. “

Hà lông dài mở to hai mắt nhìn, dường như trông thấy quỷ trước mặt, người trẻ tuổi trước mắt kia dĩ nhiên là chủ tịch huyện, chủ tịch huyện giẫm mũi mình đứt, chỉ sợ ngay cả địa phương khóc kêu cũng không có.

Dương Tử Hiên cười nói: “ Ta để Vân Sơn đưa Hà lông dài trở về nhé. Đúng rồi, Hà cục, mấy kẻ bắt cóc tham dự hành thích Thiên Mã núi thẩm vấn thế nào rồi? Ngươi nhanh đưa kết quả đưa đến huyện ủy ủy ban huyện đi. “

Hà Long Bân lại trầm mặc một hồi mới nói: “ Ta sẽ mau đem kết quả thẩm vấn tới, xin huyện ủy ủy ban huyện yên tâm. “

“ Chủ tịch huyện, ngươi ép lão Hà như vậy là vì cái gì? “ Đợi cảnh sát đem người ra khỏi bệnh viện nhân dân, Cân Vân Sơn đi theo bên người Dương Tử Hiên, nhỏ giọng hỏi.

“ Phương Linh cơ bản là không trốn thoát đâu, nhưng lão Hà lại không nhất định trốn không thoát. Lão Hà thẩm vấn mấy người tham dự hành thích Thiên Mã núi, hiện tại khẳng định đã biết Hắc Ba bị bắt rồi, Hắc Ba cùng hắn trong đó khẳng định có chút ít lợi ích gút mắc không thể lộ ra ngoài ánh sáng. “

“ Lúc đầu ta muốn đem Hắc Ba tới thành phố, chính là muốn lại để cho Hắc Ba cảm thấy tuyệt vọng, lại để cho Hắc Ba cảm thấy Hà Long Bân khẳng định không cứu được hắn, chỉ có tuyệt vọng, hắn mới có thể đem lợi ích gút mắc giữa hắn cùng lão Hà nhổ hết ra, coi như là lập công giảm hình phạt. Phỏng chừng hiện tại, Hắc Ba ngay ở viện kiểm sát thành phố đang mãnh liệt cắn người, phun rất mạnh đi à nha! “

“ Hiện tại lão Hà còn chưa biết Hắc Ba đang ở tại cục thành phố, mà đang cho rằng Hắc Ba nằm trong tay ta và ngươi, nhất là thái độ hung hăng càn quấy vừa rồi của ta, lại càng khiến cho hắn sinh ra loại ảo giác này, đã cho rằng trong tay ta và ngươi nắm nhược điểm của hắn, cho nên mới kiêu ngạo như vậy. Cho nên, hắn nhất định sẽ cảm thấy còn có cơ hội vãn hồi, hắn sẽ dùng tất cả biện pháp, tìm cơ hội đàm phán điều kiện, làm trao đổi cùng chúng ta —— mà không phải chạy trốn! “

Cân Vân Sơn không nhịn được mà đập tay vào nhau, cười nói: “ Ngươi muốn ổn định tâm hắn, không cho hắn chạy trốn, kéo dài thời gian, đợi người thành phố đến, một mẻ hốt gọn? “

“ Chính là như vậy! “

Cân Vân Sơn cười cười, lắc đầu nói: “ Hà Long Bân trêu chọc phải đối thủ như ngươi, thật đúng là cả đời hắn bất hạnh! Đáng thương cho lão Hà! “

Hắc Ba quả nhiên như Dương Tử Hiên đoán.

Thời điểm tại Hồng Thủy huyện, Hắc Ba còn có Hà Long Bân dựa vào, cho nên Cân Vân Sơn tra tấn hắn, hắn cũng không khai ra một chút gì về Hà Long Bân.

Nhưng từ khi bị chuyển giao đến viện kiểm sát thành phố, về sau, Hắc Ba cùng mấy chủ mưu khác bắt đầu sợ.

Hắc Ba coi như là người làm ăn nhiều năm, là người đầu óc cũng khá linh hoạt, hắn cũng mơ hồ biết rõ Hà Long Bân ở phía trong thành phố không nhiều năng lực lắm, cho nên, vừa đến thành phố, hắn đã nghĩ, mặc dù là Hà Long Bân xuất hiện, hơn nửa là không cứu được chính mình rồi.

Về một ít giao dịch không thể lộ ra ngoài ánh sáng giữa hắn và Hà Long Bân, liền giống như triệt để đứng trước cõi chết, cứ thế mà khai hết ra.

Nhân viên công tác viện kiểm sát vốn cho rằng chỉ là thẩm vấn án kiện Phương Linh sai khiến, ai ngờ Hắc Ba rõ ràng ngay cả Hà Long Bân cũng cắn đi ra, coi như là chấn động.

Hầu An cầm được tài liệu, không dám chậm trễ, vội vàng hướng Lâm Bái báo cáo.

...

Đường Lộ trở lại trong phòng, cũng là nhẫn nhịn một bụng tức giận không phát ra được.

Rõ ràng là hội thường ủy phê phán Dương Tử Hiên, cuối cùng biến thành hội điều tra Phương Linh.

Không thể không nói, rất là mang tính hí kịch.

Ăn cơm, Đường Lộ mở báo chí ra nhìn một hồi, tâm tình thật sự là bực bội, không nhìn được nữa, lại mở ra TV.

Vừa mở tỉnh đài ra, liền thấy được hàng loạt phim ngắn tuyên truyền Thiên Mã núi, lại là một hồi bực bội.

Thê tử Đường Lộ rất ít khi chứng kiến Đường Lộ bực bội như thế, liền hỏi: “ Lão Đường, ngươi làm sao vậy, hôm nay giống như ăn được hỏa dược vậy. “

“ Còn không phải tiểu tử Hồng Thủy huyện Dương Tử Hiên kia sao, náo loạn. Cả ngày đối nghịch cùng ta, hiện tại làm đến mức ngay cả ở hội thường ủy cũng không xuống đài được. “ Đường Lộ hung hăng vỗ vỗ cái bàn.

Thê tử Đường Lộ là cháu gái một lão lãnh đạo tỉnh, năm đó Đường Lộ dựa vào lão bà đáp lên tuyến phái bản địa La Phù tỉnh, cho nên Đường Lộ cũng không có quy củ gì như kiểu phu nhân không tham gia vào chính sự, có cái gì, cũng sẽ nói thẳng ở trước mặt phu nhân.

“ Ngươi đúng là một thị trưởng Đại Danh thành phố, hắn là một tiểu chủ tịch huyện, dựa vào cái gì mà dám đắc tội ngươi? “ Đường Lộ thê tử có chút nghi hoặc, nàng biết rõ lực ảnh hưởng của chồng tại Đại Danh, mặc dù Lâm Bái đoạt lại quyền khống chế đối với hội thường ủy, về sau, nhà Đường Lộ vẫn y nguyên như cũ, thường xuyên đông như trẩy hội, quan viên Đại Danh đến nhà bái phỏng một đống lại một đống.

Mặc dù là thường ủy thị ủy bình thường nhìn thấy mặt, đối với Đường Lộ cũng là khách khách khí khí, rất tôn kính, không dám tự cao tự đại.

Hiện tại như thế nào mà một cán bộ cấp chính ban cũng có thể khiến cho chồng không bình tâm đây?

Thê tử Đường Lộ có chút trăm mối vẫn không có cách giải.

“ Tiểu tử kia không biết làm sao lại được ưu ái Hứa Ấn Gia rồi, hôm nay, Hứa Ấn Gia ngay tại hội thường ủy đã che chở tiểu tử này, bắt đầu cãi lại ta. “

Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, đi vào là thường ủy thị ủy, trưởng thư ký thị ủy Trương Lập Quốc.

“ Lão Trương, hôm nay ngươi ở trên hội thường ủy ăn nói như thế nào vậy. “ Đường Lộ nhìn thấy Trương Lập Quốc, liền không nhịn được mà càu nhàu.

Trương Lập Quốc xấu hổ, ho khan hai tiếng, sau đó mới nói: “ Thị trưởng, bây giờ ta muốn đến nói chuyện đối sách cùng ngươi, mấy chứng nhân mấu chốt và Hắc Ba nghe nói đã cung khai trong phòng thẩm vấn viện kiểm sát thành phố rồi! “

Đường Lộ nhíu mày nói: “ Nói như thế nào, khẩu cung mới cùng văn kiện sao chép giống nhau sao? “

Trương Lập Quốc cười khổ, nói: “ Trước mắt ta còn chưa biết tình huống cụ thể, chỉ là Hầu An đã chạy tới đối hồi báo cho Lâm Bái bí thư, phỏng chừng rất nhanh sẽ tổ chức hội thường ủy thảo luận chính kết quả thức. “

Đường Lộ có chút chán nản, nằm ngửa trên mặt ghế, hồi lâu mới nói: “ Lại là một hồi địa chấn đây! “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.