Giả Cán Bộ

Chương 73: Tống Giang Hoài




Bàn tay nhỏ bé mát lạnh vừa mới đụng chạm đến bắp đùi, Dương Tử Hiên liền có thể cảm giác được chính mình đã có phản ứng sinh lý tự nhiên, hạ thân lập tức nhô lên một cái lều nhỏ.

Lục nhi khả năng cũng cảm thấy có chút không đúng rồi, dù thế nào nàng không thông hiểu chuyện nam nữ, bản năng cũng nói cho nàng biết đây là sự tình rất xấu hổ, ngóc đầu lên, liền chứng kiến khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên chỉ cảm thấy, cái bàn tay nhỏ bé mềm mại hơi lạnh kia, chạy trên đùi hắn như cá con, lại khiến cho hắn đầu óc trống rỗng, nửa người chết lặng.

...

“ Vừa rồi ta đã...sờ qua, không nghiêm trọng, ta sẽ về trước, điều tra thêm tư liệu, phối dược cho ngươi, ngươi cũng phải chú ý, mấy ngày nay không cần phải ăn loạn cái gì! “ Trong văn phòng, khuôn mặt Lục nhi cũng đỏ bừng, không dám nhìn hướng mắt Dương Tử Hiên, thanh âm có chút run rẩy cà lăm.

Mặc dù nàng mơ mơ hồ hồ đối với chuyện nam nữ, nhưng càng về sau, càng biết sự tình hôm nay rất có chút không đúng, đổi lại nam nhân khác, nàng tình nguyện chết cũng không chịu làm như vậy, nhưng nam tử trẻ tuổi trước mắt này, là người được Mộc viện trưởng coi trọng nhất, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tiếp nhận, coi như là trả Mộc viện trưởng một cái nhân tình!

Dương Tử Hiên gian nan đẩy đẩy cái lều nhỏ nấp xuống dưới mặt ghế, cố gắng giả trang, làm ra một bộ dạng thoải mái, nói: “ Tốt, ngươi cứ đi ra ngoài trước đi. “

Lục nhi nghe nói như thế, cũng như được đại xá, phi ra khỏi văn phòng Dương Tử Hiên, gần như chạy ra ngoài!

Đợi sau khi thân ảnh Lục nhi triệt để biến mất, Dương Tử Hiên mới thở thật dài.

Dương Tử Hiên cũng không sợ người khác nói láo, dù sao hiện tại hắn còn chưa kết hôn, muốn dùng loại sự tình tác phong cuộc sống để đánh ngã hắn, cơ hồ là không có khả năng.

Nhưng chuyện hôm nay, thật sự cũng quá điên rồ!

...

Phó trưởng phòng phòng tuyên truyền Hồng Thủy huyện, cục trưởng cục truyền hình Tống Giang Hoài có chút tâm thần bất định, đứng ở bên ngoài cửa phòng làm việc chủ tịch huyện.

Hôm nay, lúc Tống Giang Hoài đang chuẩn bị bản thảo “ hội nghị hệ thống truyền hình toàn bộ huyện “, đột nhiên nhận được điện thoại của chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Tống An, nói Dương chủ tịch huyện muốn hắn đến văn phòng chủ tịch huyện một chuyến.

Tống An và Tống Giang Hoài, cùng là họ Tống Hồng Thủy huyện, bắt đầu ngược dòng tìm hiểu, Tống An và Tống Giang Hoài, cũng là đồng mạch đi ra.

Tuy đều ở đơn vị cơ quan huyện ủy, nhưng hai người trước kia trao đổi lẫn nhau cũng không nhiều.

Trước kia, lúc Tống An còn là phó chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, là nhân vật râu ria trong huyện ủy, chưa bao giờ lên tiếng nói to, cho nên Tống Giang Hoài lúc ấy cũng không lưu ý bổn gia huynh đệ này, chỉ là biết có một người như vậy tồn tại.

Nhưng không nghĩ tới, cuối năm trước, ở bên trong đại án Hứa Lý, bổn gia huynh đệ này bình thường bất hiện sơn bất lộ thủy (không đụng ta thì không biết hàng), đột nhiên như là nhặt được vận khí *** chó, nhảy lên đã trở thành chủ nhiệm ủy ban huyện, từ nhân vật râu ria huyện ủy, thoáng một tý đã trở thành nhân vật tuyệt luân chạm tay có thể bỏng trong huyện ủy, lại làm cho Tống Giang Hoài rất là chấn động!

Hơn nữa, nghe nói hắn cũng là rất được chủ tịch huyện tín nhiệm, càng làm cho địa vị Tống An ở trong mắt nhân viên nhà huyện ủy tăng lên nhiều.

Lễ mừng năm mới năm nay, kỳ thật, Tống Giang Hoài cũng muốn liên lạc bổn gia huynh đệ này một tý, hai bên thoáng gắn kết cảm tình một tý, chỉ là, Tống An lại về tới quê quán trên thị trấn rồi, cho nên lại bỏ lỡ cơ hội.

Nhận được điện thoại Tống An, Tống Giang Hoài cũng chấn động, không biết tại sao Dương chủ tịch huyện lại triệu kiến hắn, ở trong điện thoại cũng hỏi thăm Tống An nguyên nhân, Tống An nói mình cũng không rõ ràng lắm, lại bảo hắn cứ đến văn phòng chủ tịch huyện sẽ biết.

Tống An không biết Dương Tử Hiên vì cái gì mà triệu kiến hắn, cho nên không làm được công tác chuẩn bị, có chút lo sợ bất an đứng ở trước cửa phòng làm việc chủ tịch huyện.

“ Vào đi, chủ tịch huyện đang chờ ở bên trong. “ Tống An từ trong văn phòng đi ra, vỗ vỗ bả vai Tống Giang Hoài.

“ Lão đệ, rốt cuộc chủ tịch huyện tìm ta là vì chuyện gì, hiện tại một điểm tâm lý ta cũng không chuẩn bị! Có thể nói chút ý chính hay không? “ Tống Giang Hoài nhìn thấy Tống An, tựa như người ngâm nước bắt được một cây cỏ cứu mạng, vẻ mặt cầu xin mà lên tiếng hỏi.

Tống An lắc đầu, nói: “ Trước kia Dương chủ tịch huyện thật sự không nói cho ta biết tại sao phải triệu kiến ngươi! Nếu như ta biết, sớm đã nói cho ngươi rồi! “

“ Vậy ngươi nói cho ta nghe một chút đi, lúc Dương chủ tịch huyện tìm người nói chuyện, có cái thói quen gì, hoặc là ưa thích nghe cái gì? “ Tống Giang Hoài lôi kéo tay Tống An, hạ thấp giọng hỏi: “ Lão đệ, thời gian ngươi ở bên người chủ tịch huyện cũng không ngắn rồi, điểm ấy cũng nên biết chứ. “

“ Dương chủ tịch huyện hỏi ngươi cái gì, ngươi liền thành thật trả lời là được rồi, hắn là người không thích người phía dưới lừa gạt ở trước mặt hắn.... Cho nên, nếu như hắn hỏi ngươi sự tình công tác, ngươi đều phải báo cáo chi tiết, hiểu chưa? “

Tống Giang Hoài liên tục không ngừng gật đầu, biết rõ chủ tịch huyện ưa thích nghe lời nói thật, như vậy cũng dễ xử lý, lại sửa sang quần áo, mới chậm rãi đi vào văn phòng chủ tịch huyện.

“ Lão Tống đến rồi à, tự mình tìm chỗ ngồi ngồi đi. “ Ngữ khí Dương Tử Hiên rất bình tĩnh, nhìn Tống Giang Hoài khẩn trương đến mức canh tay cũng có vẻ run rẩy.

Muốn nói về đại viện huyện ủy hiện tại, không có được mấy người không sợ người trẻ tuổi chủ tịch huyện này, ngay cả Lam Nhạc, Quách Long những đám khoa trưởng lão tư cách này, tại trước mặt Dương Tử Hiên, đều phải thành thành thật thật, nào có ai dám sĩ diện.

Tống Giang Hoài ngồi ở trên ghế sa lon, cái eo rất thẳng, bờ mông chỉ có nửa bên trong là ngồi ở trên ghế sa lon, nửa bên khác không dám ngồi xuống, sợ lưu lại ấn tượng quá tùy ý cho vị chủ tịch huyện này.

“ Biết vì cái gì mà ta gọi ngươi tới đây không? “ Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng nói.

Đầu Tống Giang Hoài lúc lắc lúc lắc giống như trống.

Dương Tử Hiên cười một tiếng, nói: “ Cái này ta chưa nói trước, lão Tống, trước tiên ngươi nói về nói tình huống công tác hệ thống truyền hình năm trước đi. “

“ Năm nay hệ thống truyền hình Hồng Thủy chúng ta kiên trì phát triển về hướng dư luận, gắng sức đẩy mạnh tuyên truyền sáng tạo cái mới! Năm nay, đài truyền hình Hồng Thủy dùng một ngàn hơn bốn trăm bản thảo, phát ra một ngàn hai trăm kịch truyền hình, bản thảo đã ngoài tỉnh cấp, tất cả là hơn năm mươi bản, tổng sản lượng bản thảo sắp xếp thứ mười lăm toàn bộ tỉnh, xử lý tuyên truyền hơn bốn mươi chuyên đề... “

Cái eo Tống Giang Hoài thẳng tắp, thanh âm cung kính mà cẩn thận báo cáo.

Dương Tử Hiên có chút gật gật đầu, lão Tống này làm công tác cũng không tệ lắm, các loại dữ liệu đều có thể nhớ rõ kỹ càng như thế, không hề có kiểu nói không rõ ràng, không lừa gạt lừa dối hắn, là người có thể làm việc.

Tống Giang Hoài không biết vừa rồi mình báo cáo, đã để lại cái dạng ấn tượng gì cho Dương chủ tịch huyện, báo cáo xong rồi, xem Dương Tử Hiên vẫn không tỏ vẻ gì, trong lòng lại treo lên.

“ Lão Tống, ngươi cũng tham gia hội họp mặt chúc tết phải không, tinh thần bí thư cùng Hứa thị trưởng nói chuyện, ngươi cũng nghiên cứu đi à nha, năm nay huyện chúng ta đúng là cần cải cách! Loại cải cách này không thể dừng ở trên mặt kinh tế, cũng phải cải cách cả thể chế! Hiện tại ta có một tư tưởng, muốn dùng cục truyền hình các ngươi làm một nơi thí điểm, cụ thể đơn vị thí điểm cải cách! “

Dương Tử Hiên nói một câu kia, đã làm cho Tống Giang Hoài sợ tới mức té *** té đái.

Tống Giang Hoài không phải người ngu, hắn hiểu được, tuy hiện ở trong nước, luận điệu về cải cách bắt đầu càng lúc càng nhiều, thủ trưởng đã nói chuyện ở phía nam, cường điệu muốn gia tăng cải cách, nhưng kỳ thật, ai cũng không muốn làm người thứ nhất ăn con cua (làm liều)!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.