Đại Tụng Sư

Chương 89: Chương 89: Cầu Người Làm Chủ




Q1 – CHƯƠNG 89: CẦU NGƯỜI LÀM CHỦ

Editor: Luna Wong

Đầu óc của Lưu Đại Toàn ông ông, nghe được Đỗ Cửu Ngôn nói, mới nhớ tới nơi này có tụng sư, liền mang tương khế ước trong tay đưa qua, “… Đỗ… Cửu ca, chúng ta có thể đánh quan ti sao?”

“Lưu Đức Sinh là thủ hạ của ngươi, tất cả mọi người biết?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Lưu Đại Toàn gật đầu, “Lúc ta không có mặt, đều là hắn làm chủ, người khác đều biết, hắn là cánh tay thứ hai của ta .”

“Vậy này quan ti không thể đánh!” Khế ước mà nói, một chút vấn đề cũng không có, giao hàng giao tiền, khế ước rất đẹp chu đáo, “Ngươi không muốn thường tiền, thì mau giao hàng đi!”

Mặt trên ghi rõ thời gian, chính là đêm mai, người của Quế vương sẽ đến lấy hàng.

“Nhưng là Cửu ca, nếu như Quế vương có thể lão lão thật thật đưa tiền lấy hàng, ta cũng không thể nói gì hơn, nhưng sợ… Sợ bọn họ không phải thật lòng buôn bán.” Lưu Đại Toàn rất, nhiều người theo hắn như vậy, hắn phải bảo đảm an toàn cho huynh đệ.

“Ta có biện pháp, ngươi có lá gan này không?” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Lưu Đại Toàn không kịp chờ đợi nói: “Biện pháp gì!”

“Tìm người của tuần kiểm ti hỗ trợ, chờ người của Quế vương giao tiền xong, ngươi để người của tuần kiểm ti lao tới, giết sạch người của đối phương, cuộc mua bán này, ngươi tính rõ rồi.” Đỗ Cửu Ngôn bưng chung trà, tinh tế nhấp, “Tuần kiểm ti có cơ hội lập công cơ hội lập công, nói vậy sẽ nguyện ý giúp ngươi.”

“Bọn họ căn bản không dám, Quế quân rất lợi hại. Nghe nói hai lần trước giao thủ với Tiếu Tướng quân ở Trấn Viễn, Trấn Viễn bên kia đều thua.” Lưu Đại Toàn lắc đầu, ‘ Tuần kiểm ti khẳng định không có lá gan này.”

Đỗ Cửu Ngôn thả chung trà, chắp tay giẫm bước chân đi một vòng, dừng lại nhìn Lưu Đại Toàn, “Vậy trừ tuần kiểm ti, ngươi cũng có thể đi tìm Bảo Khánh đô ti, tố giác chuyện này.”

Lưu Đại Toàn lắc đầu, “Tìm thì có thể, nhưng là, bọn họ tin tưởng ta hay không thì ta không biết. Quan trọng nhất, nước xa không cứu được lửa gần.”

“Vậy ta hết biện pháp.” Đỗ Cửu Ngôn thở dài!

“Toàn ca, bằng không, chúng ta cùng bọn họ liều mạng, chỉ cần người của bọn họ tới, chúng ta giết chết bọn họ.” Những thợ đào mỏ đều nghe được, tụ tập đi qua, chờ Lưu Đại Toàn nói.

Lưu Đại Toàn phất tay nói: “Còn không biết bọn họ sẽ có bao nhiêu người đến, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.”

Mọi người hết đường xoay xở.

“Đỗ tiên. . .” Lưu Đại Toàn nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Người là người đọc sách, cầu người, cho chúng ta một chiêu.”

“Còn hỏi ta?” Đỗ Cửu Ngôn chỉ chỉ bản thân, “Ta nói nhiều như vậy biện pháp, ngươi không phải đều bác bỏ sao sao?”

“Đỗ tiên sinh, Cửu ca!” Lưu Đại Toàn bỗng nhiên quỳ xuống, đám huynh đệ phía sau hắn vừa nhìn, cũng đều quỳ xuống theo, Hắc Đầu nhìn thoáng qua Ngân Thủ bên cạnh thân Đỗ Cửu Ngôn, siết quyền kích động dập đầu.

“Cửu ca, van cầu người nghĩ biện pháp giúp ta và các huynh đệ một chút, dù là từ bỏ mỏ chúng ta, cũng không có thể để các huynh đệ của ta gặp chuyện không may.”

Không cần mỏ là sáng suốt nhất, bởi vì chỉ cần bán mỏ cho Quế vương, bọn họ chính là thông đồng với địch phản quốc, triều đình sẽ không bỏ qua cho bọn họ, nếu bán cho Quế vương, người của bọn họ vừa đến, bọn họ khẳng định cũng không sống được.

Trái phải, đều là chết!

bookwaves.com

“Được rồi, vậy nghe ta.” Đỗ Cửu Ngôn thịnh tình không thể chối từ nói: “Bất quá, nếu để ta quyết định, các ngươi đều nghe ta, người có người không phục liền đi trù phòng, trong nồi còn có canh, đủ uống!”

Mọi người sợ run lên, Lưu Đại Toàn lắc đầu nói: “Chúng ta khẳng định tất cả nghe theo ngươi.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn người phía sau hắn.

“Chúng ta nghe!” Hắc Đầu cũng theo nói, tên gãy răng bất cứ giá nào, gật đầu nói: “Toàn ca nghe lời ngươi, tất cả chúng ta cũng nghe theo ngươi, tùy ý ngươi làm chủ.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Vậy ta đi nghỉ trước một chút, các ngươi xử lý tốt việc nhà, sáng ngày mai, chúng ta thương lượng cụ thể nên làm như thế nào!”

“Được!” Lưu Đại Toàn xác nhận.

Đỗ Cửu Ngôn và Thái Trác Như cùng với Ngân Thủ, do Hắc Đầu đưa vào trong phòng ở sườn núi nghỉ ngơi.

Hai bên không người, Thái Trác Như thấp giọng nói: “Chuyện của Quế vương, vẫn là không nên tham gia cho lành, ta luôn cảm thấy chuyện này không đơn giản.”

“Chính là là chuyện này không đơn giản, ta mới chịu quản.” Đỗ Cửu Ngôn đánh giá mỏ này, “Ngươi cảm thấy, nếu như ngươi là Quế vương, ngươi sẽ gây chiến, liền vì một cái mỏ khoáng nhỏ trong Tân Hóa thành sao?”

Thái Trác Như lắc đầu, “Sẽ không!”

“Do đó, chúng ta chỉ cần thuận lợi độ qua đêm mai, Quế vương cũng sẽ không trở lại tìm phiền toái.” So với đào mỏ, Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy, Quế vương như là thử tựa như tiểu hài tử muốn ăn kẹo của ca ca, đưa tay đi lấy, nhìn phản ứng của ca ca.

Ca ca nhìn như không thấy, như vậy kẹo là của hắn, nói không chừng hắn còn tiếp tục lấy thêm viên thứ hai, nhưng nếu mặt ca ca lộ vẻ hù hắn, như vậy hắn sẽ thu tay về, đổi phương thức, trở lại lấy kẹo.

Nàng cảm thấy, Quế vương hai năm chuẩn bị ngủ đông, khoảng chừng sẽ nhúc nhích một chút.

“Nhưng người này trừng mắt tất báo, không chết không thôi, cứ tìm phiền phức cho ngươi thì sao?” Thái Trác Như nói.

“Vậy xem ai chết trước.” Đỗ Cửu Ngôn ở bên ngoài phòng ngồi xuống trên cái băng, “Nghe nói hắn hơn mười phòng thiếp, nói vậy, không sống hơn ta.”

Thái Trác Như cười khúc khích, “Ngươi tựa hồ rất ngưỡng mộ a.”

“Ngươi không ngưỡng mộ?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi ngược lại.

Thái Trác Như cười ha ha, lắc đầu nói: “Không ngưỡng mộ. Cuộc đời này ta chỉ muốn tìm được một phu quân, tương tri tương thủ, là cảm thấy mỹ mãn. Bất quá, người tốt khó tìm, một mình ta sống cũng không phải không thể.”

Tư tưởng rất mới mẻ độc đáo a.” Đỗ Cửu Ngôn bội phục nói.

Thái Trác Như ngồi ở bên cạnh hắn, quỷ thần xui khiến hỏi: “Vậy còn ngươi, muốn hiền thê mỹ thiếp thành đàn, hay cuộc đời này tương thủ với một người?”

“Đó là đương nhiên là lương thê mỹ thiếp thành đàn, ” Đuôi lông mày của Đỗ Cửu Ngôn giơ lên thật cao, “Náo nhiệt a!”

Liền vì náo nhiệt sao? Thái Trác Như cười, nhìn trắc diện của Đỗ Cửu Ngôn, thấp giọng nói: “Vậy không bằng ta ngươi ở một trạch tử, ngươi kiều thê mỹ thiếp thành đàn, một mình ta thanh thang quả thủy, nếu ngươi phiền tới chỗ của ta đánh cờ uống trà đánh đàn với ta, nếu ta tịch mịch, liền đi chỗ người xem mỹ nhân cười đùa, như tranh như thơ, thế nào?”

“Được a, người như ta thích ứng trong mọi tình cảnh, tính tình lại tốt, ở thế nào cũng được!” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Thái Trác Như vỗ tay cười to.

bookwaves.com

“Cửu ca!” Ngân Thủ tiễn bước Hắc Đầu, lại gần thấp giọng nói: “Ngươi đoán, Lưu Đại Toàn sẽ giết Lưu Đức Sinh hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu như hắn giết Lưu Đức Sinh, ta sẽ không ngồi ở chỗ này.”

Ngân Thủ ngẩn ra, nghĩ ăn khớp giữa hai chuyện này, không nghĩ ra, “Vì sao?”

“Bởi vì nàng nhìn trúng Lưu Đại Toàn có nghĩa lại không ngoan, chỉ có như vậy, nàng cứu hắn mới sẽ không uổng phí khí lực!” Thái Trác Như cười khẽ, vỗ vỗ vai Đỗ Cửu Ngôn, “Cửu Ngôn a, làm người có đôi khi vẫn là phải nói chút tiêu chuẩn.”

Đỗ Cửu Ngôn trừng mắt, “Ta đây làm việc, chuyện nào không phải thịnh tình không thể chối từ? Ta có được, đều là thứ nên có.”

“Phải! Phải.” Thái Trác Như thở dài, “Đột nhiên ta cảm giác được, giá trị tồn tại của ta, tựa hồ cũng bị người thay thế.”

Đỗ Cửu Ngôn cho hắn một cái like, khẳng định ánh mắt của ngươi.

Thái Trác Như than thở!

“Ta hiểu rồi.” Ngân Thủ hì hì cười, “Ta ủng hộ Cửu ca! Hắc Đầu và Tam Tử cũng ủng hộ Cửu ca!”

Tam Tử, là một huynh đệ của hắn, ngày hôm nay đi giao hàng , ngày mai mới trở về.

“Đa tạ a.” Đỗ Cửu Ngôn trở về chỗ ngủ của những thợ đào mỏ, tìm một vị trí hơi chỉnh tề, hợp ý nằm xuống ngủ, Ngân Thủ ngủ ở bên cạnh nàng, Thái Trác Như đi tới đi lui do dự, cầm bộ quần áo trải ra, nằm xong, lại một đêm không ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, rất bất đắc dĩ nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Xem ra, ta bị người thay thế cũng là có lý do.”

Nơi này, quá bừa bộn đơn sơ, hắn ngạc nhiên Đỗ Cửu Ngôn có thể ngủ được.

“Ngủ không ngon? Đáng thương.” Đỗ Cửu Ngôn đi rửa mặt tìm chỗ ngồi “Hoá trang”, đám người của Lưu Đại Toàn đã trở về.

“Cửu ca, ta giam giữ Lưu Đức Sinh và tám huynh đệ ở giếng mỏ, người khác đều tỉnh ngộ, người xem, làm sao bây giờ, các huynh đệ cũng chờ người chỉ thị.” Lưu Đại Toàn nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nhìn mười mấy phía sau Lưu Đại Toàn, ho khan một tiếng: “Đỗ Cửu Ngôn, mọi người tùy tiện gọi, đều là huynh đệ, không cần khách khí!”

“Cửu ca hảo!” Mọi người cùng kêu lên, tối hôm qua có người lĩnh giáo qua võ công của nàng, càng gọi cẩn thận hơn.

Ngân Thủ đứng sau lưng Đỗ Cửu Ngôn, cảm giác tự hào cọ phồng, ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn mọi người.

“Toàn ca!” Bỗng nhiên, có thợ mỏ nhỏ gầy tuổi cũng nhỏ từ trên núi đối diện vọt xuống, vừa chạy vừa hô, “Cửu ca, hình như ta thấy người rồi.”

Tất cả mọi người nhìn tiểu ca kia, Lưu Đại Toàn hỏi: “Trường Trụ, ngươi thấy ở chỗ nào, người nào?”

“Phía tây Phong Mã sơn, trời còn chưa sáng, ta nhìn không thấy bao nhiêu người, nhưng ít ra có một trăm người. Đều mặc hắc y, đến ngựa cũng bọc vải đen, móng ngựa cũng bọc vải, lên núi xuống núi chút tiếng động cũng không có.” Trường Trụ thấp giọng nói: “Ta, ta không dám tiến lên nhìn kỹ, đã bỏ chạy. Hiện tại phỏng chừng đều qua Phong Mã sơn rồi.”

Đầu lông mày của Lưu Đại Toàn khóa chặt, nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn giải thích: “Phong Mã sơn cách chúng ta hai ngọn núi nhỏ.”

“Toàn ca, bằng không. . . Chúng ta trốn đi.” Tên gãy răng nói.

Lưu Đại Toàn nhìn Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Nghe Cửu ca nói.”

—— lời nói ngoài ——

Không nên nhớ thương Quế vương, hiện nay hắn như trước chỉ là một thuật lại!

Một sống ở trong truyền thuyết chính là nhân vật! Ha ha.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.