Đại Tụng Sư

Chương 44: Chương 44: Vật Quy Nguyên Chủ




Q1 – CHƯƠNG 44: VẬT QUY NGUYÊN CHỦ

Editor: Luna Wong – xin lỗi mọi người, dạo này cảm thấy lúc nào ta cũng mệt mỏi nên chậm trễ việc up chương, mọi người thông cảm nhé.

“Trong kỹ viện.” Tiêu Tam nhấp một ngụm trà, thổi lá trà, “Lão tử đều không hiểu được, Lưu gia ao cư nhiên bán nữ nhân vào cái chỗ đó, Vĩnh Châu kỹ viện thực sự mỗi ngày một mới.”

Lộ lão tứ cả kinh, sắc mặt trắng bệch nhìn Quế Hương.

Tiêu Tam hừ một tiếng! Hắn tự xưng là gặp qua rất nhiều thế diện, nhưng tối hôm qua lần đầu thấy kỹ viện như vậy, bên ngoài rất nhỏ, đi ngang qua bên ngoài nếu là không căn bản không phát hiện được, nhưng chỉ cần đi vào sẽ phát hiện càn khôn bên trong.
Bên trong bên ngoài là hai mặt.

Tráng lệ, ngợp trong vàng son.

Dưới lầu là sòng bạc, kỹ viện trên lầu, cô nương bên trong đều mặc váy và yếm quang lưu lưu, nam tử đi ngang qua chỉ cần trả tiền, không quan tâm chân tường hay trù phòng, tùy thời tùy chỗ đều có thể chơi.

“Mấy thứ này, xác định từ Quế Vương bên kia truyền tới.” Tiêu Tam tức giận bất bình, “Trong viện còn giam giữ mười mấy người, đủ loại kiểu dáng, có người thậm chí bị đánh chết, nhét vào cửa, chờ ném ra núi cho sói ăn.”

Đỗ Cửu Ngôn cũng rất giật mình, “Lớn lối như vậy, không ai quản sao?”

Tiêu Tam cười lạnh, “Chuyện trong nha môn các ngươi không hiểu, đây không phải là muốn quản thì có thể quản.”

“Vẫn là Thiệu Dương tốt, có Tam gia ở, chí ít bách tính an cư lạc nghiệp, không có nhiều chuyện ác tâm người như vậy.” Đỗ Cửu Ngôn khen tặng nói.

Tiêu Tam hừ một tiếng, “Chỉ biết nói lời dễ nghe cho ta nghe, ta mệt như chó, ngươi chỉ cần miệng!” Lúc nói chuyện, hắn phát hiện Lộ lão tứ đang nhìn hắn, nhân tiện nói: “Ngươi cũng đừng trừng, nàng chưa tiếp khách, lúc cứu nàng, đang bị treo đánh.”

“Quế Hương!” Lộ lão tứ ôm Quế Hương khóc, Quế Hương cũng ôm hắn khóc, phu thê hai người khóc một lúc lâu, Lộ lão tứ quay đầu hướng về phía bọn họ dập đầu, “Đa tạ Đỗ tiên sinh, cảm tạ…”

Đỗ Cửu Ngôn lôi kéo hắn, “Ta cái gì cũng không làm, ngươi tạ ơn Tam gia và Bả Tử.”

Đuôi lông mày của Bả Tử hơi nhướng, nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, trong mắt có cười.

“Cảm tạ Tam gia, cảm tạ Bả Tử ca.” Lộ lão tứ dập đầu, cũng ấn Thiết Ngưu, Quế Hương ở một bên đầu thùng thùng đập trên mặt đất, “Các ngươi là phụ mẫu tái sinh của ta, đại ân đại đức đời này báo đáp không được, kiếp sau làm trâu làm ngựa nhất định báo đáp.”

“Được rồi, người trở về là được. Ta cũng không làm cái gì, nếu không có Đỗ tiểu ca, ta cũng tìm không ra chỗ.” Tiêu Tam ở Lưu gia ao lục soát rất nhiều tiền, nên trên danh tiếng, hắn nhường một chút. Huống chi, chuyện này vẫn chưa quá lộ rõ, nên không đề cập tới cũng được.

“Được rồi, được rồi đều đứng lên đi.” Đỗ Cửu Ngôn đỡ Quế Hương đứng lên, quan sát đối phương một mắt, ngũ quan rất tiêu trí, nhưng vì quanh năm sống tha mài, da lờ mờ không sáng, không nổi bật.

Quế Hương lau nước mắt, ôm thật chặt Thiết Ngưu vào trong ngực, chợt nhớ tới cái gì, hỏi: “An ca đâu?”

“Hắn…” Lộ lão tứ lóng lánh mắt, thấp giọng nói: “An ca bị Vương Lại ôm đi rồi.”

Vọng Thư Uyển.com
Sắc mặt của Quế Hương trắng bệch trong nháy mắt, lảo đảo một chút thiếu chút nữa không có đứng vững, “Ôm đi… Vương Lại hắn đã tới?”

“Ân.” Lộ lão tứ cúi thấp đầu, đầy mặt ủ rũ, đang muốn nói, chợt nghe sát vách truyền đến tiếng đập cửa binh binh, Vương Lại hô: “Lộ lão tứ, mở cửa cho ta. Ngươi tránh được ngày hôm nay, tránh không khỏi ngày mai.”

Quế Hương sợ run lên, theo bản năng núp ở phía sau Lộ lão tứ.

“Ta, ta đi, ngươi đợi ở nơi này, đừng sợ!” Lộ lão tứ cũng sợ, nhưng Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy hắn không phải sợ Vương Lại, mà là sợ Tiêu Tam.

Nàng bất đắc dĩ thở dài, không nói chuyện.

Lộ lão tứ ra ngoài cũng không biết nói gì, chợt nghe Vương Lại la hét nói: “Coi như là người của nha môn ở thì thế nào, nàng là tức phụ của ta, ta đưa tức phụ ta về nhà, thiên kinh địa nghĩa.”

“Lộ lão tứ, ngươi không nên ăn vạ, ta nói cho ngươi biết, chúng ta ký ước ba năm, mười ngày trước tới hạn! Việc này nói đến chân trời, đều là ngươi vô lý.” Lúc nói chuyện Vương Lại liền vọt vào trong viện, vừa nhìn bên trong nhiều người như vậy sợ hết hồn, nhưng vừa nghĩ bản thân có lý, lại đứng thẳng lưng, bắt đầu kéo lấy cánh tay của Quế Hương, nói: “Bỏ hài tử xuống, theo ta về nhà.”

“Ta không nỡ Thiết Ngưu.” Quế Hương phù phù quỳ xuống, “Ta cầu van ngươi, ta mới vừa về, ngươi cho ta mấy ngày được không?”

Nàng gắt gao ôm Thiết Ngưu, Thiết Ngưu cũng không biết chuyện gì xảy ra, sợ ô ô khóc lên.

(Luna: À, đây là nạn cho thuê vợ, ta cũng viết dạng này rồi nhưng có khác chút, ai biết bên này cũng có 😀 không sao đụng hàng thì đụng hàng, có sao đâu)

Trong viện hỗn loạn.

“A.” Tiêu Tam hét lớn một tiếng, “Xem như lão tử không tồn tại có phải hay không, lôi lôi kéo kéo, nói cho rõ ràng.”

Vương Lại đan chéo tay,,: “Tam gia, ta không có làm chuyện phạm pháp, ta, ta chính là đến đón tức phụ ta về nhà.”

Tiêu Tam đánh giá Vương Lại, gương mặt khinh bỉ, “Ngươi không nên xem lão tử là kẻ ngu si hồ lộng, ngươi làm chuyện gì, người khác không biết, lão tử biết rõ.”

“Nhưng là tam gia, dù là người phạt, ta cũng muốn dẫn nàng trở về, nàng là tức phụ ta, theo ta về nhà không phải thiên kinh địa nghĩa sao!”

Quế Hương quỳ hướng về phía Vương Lại dập đầu, hướng về phía Tiêu Tam và Đỗ Cửu Ngôn dập đầu, “Van cầu các ngươi. Thiết Ngưu còn nhỏ như vậy, không có nương thì phải làm sao?”

“Cha a.” Cặp mắt của củ cải nhỏ đỏ lên, đi qua đứng sát Đỗ Cửu Ngôn, “Tại sao Vương Lại muốn mang nương của Thiết Ngưu đi? Thiết Ngưu không nương rất đáng thương.”

Vọng Thư Uyển.com
Đỗ Cửu Ngôn ôm hắn lên vỗ vỗ, thấp giọng nói: “Quế Hương thẩm là thê tử của Vương Lại, hắn cho Lộ Tứ thúc thuê thê tử ba năm. Hiện tại ba năm mãn ước, hắn đến đòi người.”

“Thuê?” Củ cải nhỏ mục trừng khẩu ngốc, hơn nửa ngày cũng chưa nghĩ ra, “…Thiết Ngưu làm sao bây giờ?”

Đỗ Cửu Ngôn ngưng mi không nói chuyện.

“Lộ lão tứ, ngươi tới nói.” Vương Lại kéo Lộ lão tứ đứng ở sau, “Ta nói có sai không, có lừa ngươi hại ngươi không?”

Lộ lão tứ cúi thấp đầu, hai cái tay siết chặt, không nói gì.

“Phiền chết lão tử, chuyện rắm lớn.” Tiêu Tam không nhịn được, ừng ực uống trà, “Cũng không hiểu được lúc nào huyện thái gia mới đến.”

Chuyện một cái huyện, tất cả thuộc về hắn quản, hắn cũng không phải huyện thái gia, dựa vào cái gì.

Nếu không phải nể tiền Đỗ Cửu Ngôn cho hắn, hắn một mắt cũng không thèm nhìn.

Ngươi làm sao có thể như vậy?” Nước mắt của Hoa Tử cũng rơi theo, bọn họ đều là hài tử không nương, nên rất yêu thương Thiết Ngưu, “Quế Hương thẩm nguyện ý ở cùng Lộ Tứ thúc, ngươi đi mau.”

Hoa Tử đẩy Vương Lại ra, Vương Lại cười hắc hắc, mắng: “Hắn nguyện ý? Nàng nguyện ý có tác dụng gì?”

“Cửu ca.” Hoa Tử chạy tới mắt lom lom nhìn nàng, “Bọn họ thật đáng thương, ngươi giúp họ đi.”

Củ cải nhỏ cũng gật đầu, “Cha a, ngươi giúp Thiết Ngưu một tay đi, hắn không thể không có nương.”

“Quế Hương.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế Hương khóc như người làm bằng nước mắt, “Theo điều lệ《 Đại Chu Luật. Hôn Nhân. Điển Cố Thê Nữ 》, ngươi bây giờ có thể cáo quan. Có quan phủ làm chủ, bọn họ như vậy là phạm pháp.”

Theo luật, loại tình huống này của bọn họ, Quế Hương không cùng tội, nhưng Vương Lại và Lộ lão tứ mỗi người tám mươi trượng, tiền thuê thê tử phi pháp lúc đầu sung công.

“Cáo quan cũng vô dụng.” Tiêu Tam nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Nên phạt thì phạt, phạt xong vật chỗ cũ.”

Vật về chỗ cũ!

Nữ nhân là vật. Đỗ Cửu Ngôn nhíu mày, trầm giọng nói: “Đừng sợ, ta sẽ giúp ngươi.”

Muốn hòa ly, luôn có biện pháp.

Tiêu Tam chỉ vào Quế Hương, “Có người giúp ngươi kiện tụng. Ngươi cáo hay không, nếu cáo lão tử hôm nay phá lệ, cùng ngươi đi nha môn.”

“Cáo quan?” Sắc mặt của Quế Hương trắng nhợt nhìn Vương Lại. Vương Lại trừng mắt lạnh giọng quát dẹp đường: “Nếu ngươi dám cáo lão cáo lão, lão tử giết chết hai nhi tử của ngươi!”

Quế Hương vốn là quỳ, bị hắn nhất hách nhất thời ngồi trên mặt đất.

—— lời nói ngoài ——
Thuê mướn thê nữ, thu lệ phí theo thời gian. Người cho thuê muốn tiền, người thuê muốn nối dõi tông đường, đương nhiên, cũng có người thuê về nhà làm tiểu thiếp chơi mấy trò mới mẻ. Luật pháp Minh Thanh tuy rằng không cho phép, nhưng dân gian cũng có rất nhiều.
Giống như biểu huynh muội không thể thành thân, luật pháp quy định là không cho phép, thế nhưng rất nhiều nhà vẫn cho thành thân. Dân không cáo, quan không truy xét!
PS: đáp án ngày hôm qua, 1000 lượng! Trong văn ngày mai củ cải nhỏ sẽ tính ra, haha!
Lần này đoán không đúng, chờ cuối tháng chúng ta lại đoán. Chơi rất vui!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.