Dược Thần

Chương 561: Duy nhất tầng thứ tư




Các lĩnh đội của tất cả thế lực yếu nhất cũng là hoàng linh sư thất giai, còn có một ít người là đế linh sư bát giai, đều là những cường giả cực kỳ khủng bố, đối với bọn hắn mà nói có đôi khi một lần tu luyện phải tiêu hao thời gian thật dài, ở nơi này chờ đợi vài ngày căn bản chỉ là chuyện nhỏ.

Chỉ có một ít người có chuyện quan trọng mới rời khỏi trung tâm hành chính, nhưng sau khi xử lý xong công việc rất nhanh đều quay trở lại, không có người nào nguyện ý bỏ qua thời khắc thí luyện vòng thứ nhất đầy kích động này.

Hôm nay cuộc thí luyện đã tiến hành tới ngày thứ ba, đã tiến vào trạng thái lửa nóng nhất, cơ hồ mỗi thời khắc đều sẽ có tuyển thủ tử vong, sau đó rời khỏi không gian thí luyện.

Bên trong đại sảnh trung tâm hành chính song tháp đã có thật nhiều tuyển thủ bị loại bỏ, bọn họ đều đang bàn tán chú ý danh sách xếp hạng trên bảng.

- Bá! Bá! Bá!

Liên tiếp có tên người bị biến thành màu đỏ, sau đó đánh lên hai chữ tử vong, sau một lát những tuyển thủ bị loại bỏ từ trong cửa điện phiếm ánh sáng trắng đi ra, linh thạch trong tay bị nhân viên thu trở về đều quay lại trong đội ngũ của thế lực mình.

- Sư phụ, thật xin lỗi đã làm cho ngài thất vọng!

Đệ nhất thiên tài Tát Đức liên minh Bích Căn đi tới trước đội ngũ tây bắc, nhìn lĩnh đội Tạp Mai Luân của Tát Đức liên minh, vẻ mặt áy náy nói.

- Không có gì, lần này trải qua thí luyện sinh tử ngươi cũng đã học được rất nhiều, chính mình cẩn thận cảm ngộ đi!

Trên mặt Tạp Mai Luân vẫn thật bình tĩnh lên tiếng.

Bản thân là đệ nhất thiên tài Tát Đức liên minh, tuy Bích Căn là tôn linh sư lục giai cao cấp nhưng bên trong hơn ngàn tuyển thủ, có gần bảy trăm tôn linh sư lục giai cao cấp cùng hơn hai mươi hoàng linh sư thất giai, trong số lượng này tranh đoạt một trăm danh ngạch đầu tiên, Tạp Mai Luân biết rõ thực lực của đệ tử mình nên trong lòng vốn không hề ôm tia hi vọng nào.

Có thể để cho đệ tử thể nghiệm hào khí cuồng nhiệt thế này, cùng tràng diện cao thủ nhiều như mây, chính là ý nghĩ trong lòng Tạp Mai Luân, hơn nữa cuộc thí luyện lần này rõ ràng là tiến hành bên trong Huyễn Linh Giới, làm cho Bích Căn có thể thể nghiệm tư vị tử vong, Tạp Mai Luân đã cảm giác khá thỏa mãn.

- Dạ, sư phụ!

Bích Căn gật nhẹ đầu, sau đó quay về đội ngũ của tuyển thủ tây bắc.

- Bích Căn, ngươi cũng bị đào thải?

Cùng thuộc Tát Đức liên minh, một tuyển thủ mang theo vẻ mặt tiếc nuối than thở:

- Nếu như ngươi cũng bị đào thải vậy trong cuộc thi đấu đối chiến của Tát Đức liên minh chúng ta lần này sẽ không còn ai tiến được vào trong danh ngạch trăm người đầu tiên rồi!

- Không có biện pháp, linh thú của tầng thứ tư thật sự quá kinh khủng!

Bích Căn mang theo vẻ mặt cười khổ:

- Hai trăm đầu Thiểm Điện Báo, tuy chỉ là linh thú lục giai nhưng lại cực kỳ am hiểu tốc độ, khi chúng tăng tốc đủ so sánh với linh thú thất giai, ta vốn định kéo thêm một ngày nhưng không nghĩ tới vẫn không chống cự nổi!

- Thật không hiểu tại sao có nhiều tuyển thủ như vậy nhưng vẫn có thể còn sống sót trong sự công kích của Thiểm Điện Báo!

Bích Căn lắc đầu.

- Ha ha, ngươi có thể đi vào tầng thứ tư đã rất tốt, không giống ta, mới tới tầng thứ ba đã bị đào thải, hơn trăm đầu Kinh Cức Địa Long lục giai ta chỉ đạt tới tôn linh sư lục giai trung cấp căn bản không khả năng chống cự, trong nháy mắt đã bị xé thành mảnh nhỏ!

Trên mặt Pháo Bột ngược lại không có bao nhiêu uể oải, thân là tôn linh sư lục giai trung cấp hắn cũng không hề nghĩ mình có cơ hội tiến vào danh ngạch trăm người.

- Đúng rồi Pháo Bột, hôm nay tây bắc chúng ta còn bao nhiêu tuyển thủ vẫn đang thí luyện? Có mấy người tiến được vào trong trăm danh ngạch?

Bích Căn hiếu kỳ lên tiếng.

- Vẫn còn thí luyện sao?

Pháo Bột nhìn lên bảng xếp hạng nói:

- Còn năm người, Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân đang ở tầng thứ năm, đứng thứ tự 19 cùng 23, Khắc Lôi Nhã cùng Vi Nhĩ của Bố Lỗ Khắc Tư vương quốc thì ở tầng thứ tư, thứ tự là 137 cùng 156, còn có một là Kiệt Sâm, hiện tại còn ở tầng thứ ba, bài danh 617!

- Tầng thứ ba? Bài danh 617?

Bích Căn chợt ngây ngẩn cả người.

- Thứ tự của Kiệt Sâm vì sao lại thấp đến như vậy? Hơn nữa vẫn còn ở tầng thứ ba? Những tuyển thủ còn chưa bị loại bỏ ta xem cũng chưa đầy ba trăm người đi, vì sao hắn lại xếp hạng tới 617 đây…

Vẻ mặt Bích Căn vô cùng kinh ngạc, cảm thấy không sao tưởng tượng nổi.

Pháo Bột mang theo vẻ mặt cười khổ nói:

- Ai biết được, Kiệt Sâm từ tầng thứ nhất mỗi lần đều chờ tới khi thời gian gần hết mới chịu tiến vào tầng tiếp theo, đoán chừng muốn chờ hắn vào tầng thứ tư phải chờ tới ngày thứ tư đi, trong toàn bộ tuyển thủ vẫn còn thí luyện, chỉ có hắn còn lắc lư tại tầng thứ ba, ngươi nghe thử chung quanh một chút, không ít người còn đang mắng hắn đâu!

Bích Căn lắng nghe chung quanh, quả nhiên xa xa truyền tới thật nhiều thanh âm mắng to hùng hổ không ngừng.

- Kiệt Sâm kia là ai a, mới tới tầng thứ ba, không có bổn sự còn hao tổn không bị đào thải, cứ chậm rì rì xen lẫn bên trong…

- Thật không biết xấu hổ, sớm biết như vậy hiện tại ta cũng không bị đào thải đi…đúng là cực phẩm, nhìn thấy người vô sỉ nhưng chưa thấy ai vô sỉ đến như vậy…

Nghe thanh âm mắng nhiếc của đám tuyển thủ kia, trên mặt Bích Căn không khỏi lộ ra một tia cười lạnh:

- Vô sỉ? Không có bổn sự? Trừng lớn mắt chó của các ngươi mà xem, đến lúc đó tuyệt đối sẽ dọa cho các ngươi nhảy dựng!

Toàn bộ tuyển thủ từ tây bắc đi tới tự nhiên đều biết rõ thực lực của Kiệt Sâm, tuy trong không gian thí luyện tôn linh sư lục giai cao cấp sẽ thiệt thòi hơn hoàng linh sư thất giai, nhưng muốn tiến vào trước một trăm, trong lòng toàn bộ tuyển thủ tây bắc luôn tràn ngập tin tưởng Kiệt Sâm nhất định sẽ làm được.

Toàn bộ không gian thí luyện tổng cộng có mười tầng.

Tầng thứ nhất là một trăm đầu Thiết Bối Địa Long ngũ giai.

Tầng thứ hai là hai trăm đầu U Vân Báo Tuyết ngũ giai.

Tầng thứ ba là một trăm đầu Kinh Cức Địa Long lục giai.

Tầng thứ tư là hai trăm đầu Thiểm Điện Báo lục giai.

Rất hiển nhiên thực lực của linh thú mỗi một tầng đều không ngừng tăng lên, mang đến khó khăn cho các tuyển thủ càng lúc càng lớn.

Mà như một ít lục giai đê cấp cùng trung cấp tuyển thủ, cơ bản đều bị thất bại trong tầng hai cùng tầng ba, mà tôn linh sư lục giai cao cấp thì tập trung tại tầng ba cùng tầng thứ tư, đặc biệt là tầng thứ tư, cơ hồ tuyệt đại đa số tuyển thủ đều sẽ bị tử vong trong tầng này.

Theo một nhóm tôn linh sư lục giai cao cấp không ngừng bị đào thải, số lượng tuyển thủ trong không gian thí luyện không ngừng giảm bớt, Kiệt Sâm vẫn chậm chạp lưu lại một tầng suốt cả một ngày, vì vậy bị người mắng nhiếc cũng càng lúc càng lớn.

Nhưng mặc cho bên ngoài cuồng oanh loạn tạc thế nào, thanh âm tiếng mắng tức giận, thanh âm nghi vấn, thanh âm nhục mạ không ngừng, nhưng bên trong không gian thí luyện Kiệt Sâm vẫn vững như bàn thạch, căn cứ theo kế hoạch lúc ban đầu của mình không ngừng rèn luyện thân pháp.

Ngày thứ tư thí luyện, bên trong đại sảnh trung tâm hành chính tụ tập một đoàn người đông đúc, hơn ngàn tuyển thủ tham gia thí luyện hôm nay chỉ còn lại ba mươi người vẫn còn tiếp tục.

Hôm nay vẫn còn ở trong không gian thí luyện không bị loại bỏ tuyệt đối là nhân vật tinh anh, thí luyện tiến vào ngày thứ tư, một ít tuyển thủ hoàng linh sư thất giai đê cấp cũng đã bị loại bỏ ra ngoài.

Những tuyển thủ còn lại đều đang dây dưa tại tầng thứ năm, có hai gã tuyển thủ ở tầng thứ sáu, chính là Tái Luân đế quốc hoàng linh sư thất giai huyễn hệ trung cấp Lai Ngang Nạp Đa cùng Uy Thiên đế quốc hoàng linh sư thất giai quang hệ trung cấp Tác Phỉ Á.

Về phần đệ nhất thiên tài đến từ Khai La đế quốc, hoàng linh sư thất giai kim hệ cao cấp Khắc Lạp Khắc đang dẫn đầu ở tầng thứ bảy.

Nhưng hết thảy mọi người đang có mặt chú ý cũng không phải là Khắc Lạp Khắc, không phải Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á mà là người vẫn còn ở tầng thứ tư, một người duy nhất, Kiệt Sâm.

- Kiệt Sâm kia hôm nay đã sắp hết ngày thứ tư nhưng vẫn còn ở tầng thứ tư chưa bị loại bỏ.

- Xem điểm tích lũy của hắn tựa hồ còn chưa đánh chết được một đầu Thiểm Điện Báo lục giai ở tầng thứ tư đi!

- Tiểu tử kia không phải muốn tiếp tục chờ tới ngày thứ năm mới chịu tiến vào tầng thứ năm a?

- Hiện tại tiểu tử kia xếp hạng 319, thế nhưng nếu như có thể tiến vào tầng thứ năm tuyệt đối có thể tiến vào trăm danh ngạch đầu tiên!

Có người kinh hô, hiện tại Kiệt Sâm xếp thứ tự 319, bởi vì hắn tiến vào tầng thứ tư nhưng chưa đánh chết một đầu Thiểm Điện Báo nào, nhưng một khi hắn tiến vào tầng thứ năm, vô luận là vì đánh chết toàn bộ Thiểm Điện Báo nên mới tiến vào hay là đến giờ mà vẫn sống nên tiến vào, điểm tích lũy đều sẽ lập tức bạo tăng, như vậy tuyệt đối sẽ có thể tiến vào danh ngạch một trăm đầu tiên.

- Trời ạ, đừng a, Kiệt Sâm kia mau nhanh tử vong rời khỏi không gian thí luyện đi, hiện tại ta vừa lúc xếp hạng 100, nếu như hắn tiến vào tầng thứ năm ta sẽ bị loại bỏ mất rồi…

Trong đám người có một tuyển thủ đến từ Khai La đế quốc đang không ngừng cầu nguyện.

Cho tới bây giờ, một trăm tuyển thủ đầu tiên trên cơ bản đã được định hình, còn lại ba mươi tuyển thủ còn đang tranh giành, chính là xếp hạng cao hơn, với tư cách tinh anh thiên tài ai cũng muốn khiêu chiến cực hạn của chính mình, sẽ không ai bởi vì đạt tới danh ngạch trăm người liền chủ động rời khỏi thí luyện, hơn nữa bài danh trong thí luyện càng cao thì danh tiếng của mình cũng càng lớn, sẽ tạo được danh khí thật lớn cho thế lực của chính mình.

Ngay khi trong đại sảnh mọi người còn đang ồn ào nghị luận, nhóm người Lôi Nặc cùng Tốn Phượng bọn họ lại khí định thần nhàn, không hề tỏ ra chút vẻ lo lắng.

Trong không gian tầng thứ tư là hai trăm đầu Thiểm Điện Báo lục giai, tuy là cường hãn nhưng trong lòng nhóm người Lôi Nặc, Kiệt Sâm vẫn có hi vọng thật lớn có thể xông qua.

Lần này trong đội ngũ dự thi tây bắc, đã có thể xác định được người tiến vào danh ngạch một trăm có ba người, theo thứ tự là Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân, còn có một là Khắc Lôi Nhã vẫn còn ở tầng thứ năm, đã trở thành hắc mã của đội ngũ tây bắc.

Về phần Kiệt Sâm, mọi người vẫn nắm chắc thật lớn, trong cuộc thi đấu đối chiến tinh anh đại lục những năm trước, đội ngũ tây bắc cơ hồ mỗi một lần đều toàn quân bị diệt, lần này chí ít có được ba người có thể tiến vào trước một trăm, trở thành đệ tử song tháp, đối với nhóm người Tốn Phượng mà nói đã là vô cùng thỏa mãn.

Bên trong Huyễn Linh Giới, không gian thí luyện tầng thứ tư!

Thiểm Điện Báo dài tới ba thước, giống như tia chớp màu vàng không ngừng tấn công Kiệt Sâm đang đứng trên đất trống.

Thiểm Điện Báo, linh thú lục giai có tốc độ nhanh nhất, ngay lập tức bộc phát tốc độ ngay cả hoàng cấp linh thú thất giai cũng không sánh bằng, khuyết điểm duy nhất là thể tích quá lớn, thân thể dài tới ba thước tựa như từng cỗ xe nhỏ, muốn chuyển động khó tránh phát sinh sơ hở.

Đương nhiên, trong linh thú, thân thể ba thước cũng không tính là lớn gì, nhưng đối với nhân loại mà nói tự nhiên là khe hở không thể né tránh.

- Hưu! Hưu! Hưu!

Thanh âm không ngừng truyền đến, hơn mười đầu Thiểm Điện Báo rống giận nhào về phía Kiệt Sâm, mà bên ngoài còn có gần hai trăm Thiểm Điện Báo gầm gừ muốn gia nhập vào trong cuộc vây săn.

Hơn mười đầu Thiểm Điện Báo bay vút lên, trong thiên địa phảng phất như có một chiếc lưới màu vàng khổng lồ đem mảnh không gian bao quanh Kiệt Sâm toàn bộ vây kín kẽ.

Hơn mười đầu Thiểm Điện Báo đã chắn đầy trong không gian, hơn nữa móng vuốt sắc bén huy động, răng nhọn cắn xé, hơn mười đầu linh thú đủ phong tỏa cả không gian kia.

Nếu là tuyển thủ bình thường sẽ thừa dịp Thiểm Điện Báo vừa vọt tới còn chưa kịp hình thành vòng vây sẽ phá vây, sau đó nương theo thực lực bản thân từ từ giết dần đám linh thú.

Nhưng Kiệt Sâm đối mặt với Thiểm Điện Báo vây công lại không hề có chút bối rối, bước chân hắn khẽ nhúc nhích, tốc độ cũng không nhanh, phảng phất như đang tản bộ giữa sân vắng.

Nhưng bước chân có vẻ chậm chạp của Kiệt Sâm lại không ngừng xuyên toa giữa khe hở của đàn linh thú, mặc cho hai trăm đầu linh thú nhào lộn thế nào cũng không va chạm được tới thân thể của hắn dù chỉ là một sợi tóc.

- Nhàn nhã đi dạo, nhàn nhã đi dạo!

Đối mặt với công kích vô tận, khóe miệng Kiệt Sâm thì thào, trong đôi mắt mang theo nụ cười tự tin.

Trong sự công kích không ngừng của Thiểm Điện Báo, Kiệt Sâm chậm rãi nhắm mắt lại, thân thể chẳng khác gì một mảnh lá bay xuống, vô số móng vuốt sắc bén phiêu động lên, tốc độ cũng không nhanh nhưng lại vừa lúc tránh thoát từng đạo công kích.

- Bốn ngày luyện tập, rốt cục đã giúp thân pháp của ta tuy luyện tới cảnh giới tối cao, nguyên lai né tránh trọng yếu nhất không phải tốc độ, thật đúng là không phải tốc độ a…

Trong miệng Kiệt Sâm thì thào, nhưng trong đầu lại hoàn toàn rộng mở hiểu ra.

Ở trong cảm giác của hắn, hết thảy chung quanh đều rõ ràng ánh vào trong đầu của hắn.

Đại địa chiến động!

Phong hô hấp!

Linh nguyên tố ba động!

Âm ba chấn động!

Quang tuyến minh ám!

Hết thảy hết thảy đều hiện ra thật chi tiết trong đầu hắn, làm cho hắn có loại cảm giác thoải mái khi khống chế toàn cục.

Trong bốn ngày này, mỗi thời mỗi khắc Kiệt Sâm đều không ngừng tránh né, không ngừng đề cao thân pháp của mình, suốt bốn ngày né tránh liên tục Kiệt Sâm không một lần phản kích, tất cả chỉ dựa theo bản năng thân thể phản ứng.

Bốn ngày né tránh liên tục đối mặt với số lần công kích tuyệt đối có thể dùng hàng tỷ lần để tính toán, một mạo hiểm giả quanh năm chiến đấu cùng linh thú chỉ sợ muốn né tránh công kích cả đời cũng còn kém bốn ngày né tránh của Kiệt Sâm.

Rốt cục Kiệt Sâm cũng đã mượn cơ hội này đem thân pháp của mình tu luyện tới cảnh giới tối cao tùy tâm sở dục, đạt tới cấp độ vô cùng hoàn mỹ.

- Còn chút thời gian đã tới ngày thứ năm, được rồi, xem như đã thành, không bằng sớm một chút tiến vào tầng thứ năm nhìn xem đến tột cùng bên trong có những thứ gì đây!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.