9 Kiếp Sau! Tôi Gặp Em!

Chương 26: 26: Đè Giác Vì Thanh Xuân




Người cân đối, tóc trắng đuôi hoe cam vàng bẩm sinh, hàm sắc sảo, nước da trắng như tuyết, mày kiếm mắt phượng, mũi cao môi mỏng nằm gọn trên gương mặt nam nhân một cách hài hòa, người khác nhìn vào sẽ trầm trồ gen nhà thật vượt trội, quần tây sơ mi trắng ôm vừa cơ thể, không khác một li như nam thần bước ra từ tiểu thuyết.

Người người phải xoay đầu hướng nhìn về phía anh, Kỷ Hành Dục nhếch khóe môi tựa như không thầm tự hào gu thẩm mĩ của Nghịch Nhi nhà anh đúng là đỉnh cao của thẩm mĩ.
Lên lầu theo sự chỉ dẫn của nhân viên, anh được dẫn đến trước bàn của một vị nhiếp ảnh gia có tuổi, tóc đã trắng, bộ ria mép thời thượng và phong cách ăn mặc đậm chất châu Âu.
"Cháu chào ông!", thanh niên trước bàn vừa cất tiếng, ông lão từ tốn đẩy gọng kính lên nhìn rõ gương mặt của đối phương, nhếch môi cười đưa tay ra dấu hiệu ngồi xuống ở ghế đối diện.
"Cậu là con lai hả?", giọng nói khàn nhẹ của cụ ông cất lên, tay không ngừng lắc lư sợi dây đeo máy ảnh trên cổ, nhìn mái tóc thanh niên kia ngoài có tạo kiểu và mượt mà hơn thì màu sắc y hệt kẻ tóc sương như lão.

Phục vụ nhanh chóng mang nước ra họ, nam nhân này đối với người lạ liền tỏ ra chút đề phòng, ngồi nhã nhặn trả lời đúng trọng tâm.
"Không phải, nhưng từ khi sinh ra tóc đã có màu trắng! Không được sao?", anh nghi ngờ hỏi ông lão, nếu lão nói không được và buộc phải nhuộm màu khác thì hợp đồng khỏi ấn bút, vì đối với anh kiếp này sống chính là vì Nghịch Tiểu Nhi, cô ấy rất thích mái tóc trắng này.
"Không vấn đề gì, rất cá tính! Tôi sẽ đưa tờ thông lệ cho cậu xem.

Năm nay đã là năm cuối trước khi tôi nghỉ hưu, vì vậy tôi mong có thể được hợp tác cùng cậu".
Nghe vậy hắn mới yên tâm nhận lấy tờ thông lệ xem xét kĩ lưỡng, sau khi cảm thấy các thông lệ đều có khả năng đáp ứng, đầu bút ấn xuống mặt giấy trắng, hợp đồng chính thức có hiệu nghiệm.
"Hợp tác vui vẻ!".
Nghịch Tiểu Nhi ở trường đang đau đầu với cái trách nhiệm vừa bị chủ nhiệm đè giác lên vai với cái lí do rằng năm cuối cấp sẽ tẻ nhạt thế nào nếu không tham gia hoạt động trường nào mà chỉ cắm đầu học tập, cô thật muốn phản bác lại rằng với bấy nhiêu đó bài vở cũng đủ khiến thanh xuân mang đậm màu mực xanh và giấy thi trắng đen cất thành đống rồi, thi thố vận hội rồi diễn kịch mà đem lại dấu ấn thanh xuân thì thôi cô không cần.
"Chạy quanh sân 5 vòng làm nóng cơ thể, chuẩn bị, chạy!".
Giữa cái tiết trời nóng như lửa đốt, từng tia nắng chiếu xuống như ngọn lửa bùng cháy trên đầu, mới có 8h sáng mà đã nóng như vậy đến trưa không biết khô quéo lúc nào không hay.
"Này, chạy chi 5 vòng, đứng yên cũng đủ nóng rồi!".
"Các cậu chạy để giãn cơ nữa chứ, cứ thế mà luyện tập sẽ bị chuột rút!".

"Thôi khỏi đi, làm nhanh rồi về sớm!".
Cảm thấy cuộc trò chuyện sẽ càng lúc càng đi xa có thể mất kiểm soát, Tiểu Nhi xoay qua nhìn cậu, ánh mắt kiên định, "Cậu là ai nhỉ?".
"Lụy Viễn", nam sinh cứng nhắc trả lời, đối diện với ánh mắt híp nhẹ vì bị ánh nắng chiếu thẳng vào mặt của cô cậu định nói gì đó nhưng đã bị cô cắt ngang.
"Lụy Viễn! Được rồi, Lụy Viễn cậu nói xem nếu trong lúc luyện tập cậu bị xảy ra vấn đề gì đó do không vận động kĩ càng thì người chịu trách nhiệm đằng sau là ai?", ánh mắt cô lướt qua cậu, "Vì đây là nhóm tạo lập không theo lớp, trùng hợp cậu lại không cùng lớp với tôi nên việc dễ mắc thành kiến có thể bỏ qua nhưng cậu buộc phải nghe theo sự chỉ dẫn của tôi vì tôi là trưởng nhóm, tất cả trách nhiệm đều là tôi nhận nên cậu không có quyền từ chối bất kì một điều gì tôi đặt ra.

Đằng sau quay, chạy 5 vòng lại từ đầu!".
"Cậu...!hừ!", nam sinh tức đến đỏ bừng mặt nhưng vẫn không lay chuyển được cô liền bất đắc dĩ nghe lời chạy đủ 5 vòng dưới sự giám sát của trưởng nhóm.
Trong khi mọi người đã chạy xong thì cậu còn tận 3 vòng rưỡi, nam sinh chỉ biết hậm hừ nuốt cục tức mà chạy.
"Ha...!mệt chết ông...!hộc...!", nam sinh kia chạy đến cuối hàng rồi cúi người chống tay lên gối thở mệt nhọc.

Nghịch Tiểu Nhi dời mắt khỏi cậu, nhìn tổng thể các thành viên trong nhóm, cất giọng.
"Chúng ta là đội phụ trách thi đấu thể thao cho toàn khối, tôi biết trong số các cậu ở đây, có người là tự nguyện đăng kí, có người là bị ép buộc, nhưng cho cùng tất cả cũng ở đây, không thi thì thôi đã thi thì phải mang vinh về cho khối!
Có các hạng mục bao gồm bóng rổ, bóng bàn, bóng né, bóng ném và võ thuật, chú ý, võ thuật ở đây chỉ nằm ở mức cơ bản tránh sát thương nghiêm trọng.
Được rồi, danh sách ở đây, mọi người chia ra theo từng hạng mục mình đăng kí vào nhà thi đấu đa năng luyện tập, ai đăng kí hạng mục võ thuật đi theo tôi!".
Những người đăng kí hạng mục võ thuật nghe xong nheo mắt nhìn nhau, không nghe lầm chứ, võ thuật do Nghịch Tiểu Nhi tự tay rèn luyện ư!? Kì này mục võ thuật chúng ta nắm chắc cái thắng trong tay rồi..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.